Trân quý hoàn cảnh tu luyện
Bài viết của đệ tử Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-08-2025] Tôi muốn chia sẻ thể ngộ tu luyện của bản thân trong việc đề cao tâm tính, hướng nội tìm và phủ định an bài của cựu thế lực—cả trong gia đình và tại nơi làm việc.
Đắc Pháp
Tôi là một học viên 26 tuổi đến từ Bali, Indonesia. Tôi đắc Pháp năm 2018, khi đó tôi đang phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng về gia đình và tài chính. Một hôm, tôi kể hoàn cảnh của mình cho người chị họ là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Chị ấy giải thích với tôi: “Những khổ nạn hiện tại của chúng ta là do nợ nghiệp từ quá khứ, giống những gì được giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân của Pháp Luân Đại Pháp.”
Điều này khiến tôi hiếu kỳ về cuốn sách và muốn tìm hiểu về ý nghĩa của sinh mệnh. Khi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã tìm được đáp án cho tất cả những vấn đề từng khiến tôi trăn trở, đồng thời nhận ra cuốn sách này trân quý đến nhường nào.
Sau một tuần học Pháp, tôi bắt đầu luyện công tại một điểm luyện công gần đó. Tôi cảm thấy một dòng năng lượng ấm áp từ bàn tay rồi lan tỏa khắp thân thể. Khi đó, tôi biết các Pháp lý trong Chuyển Pháp Luân hữu ích với mình, vì vậy tôi bắt đầu cố gắng hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Mỗi khi gặp khó khăn, tôi lại nhớ đến lời dạy của Sư phụ và tâm tôi liền tĩnh lại.
Thời gian trôi qua, sức khỏe của tôi dần tốt lên. Trước đây, tôi thường bị nóng trong, thậm chí còn bị bệnh trĩ, nhưng sau khi học Pháp, luyện công, những vấn đề này đều biến mất—thật là một phép màu. Gia đình và hoàn cảnh xung quanh tôi cũng trở nên hòa ái hơn.
Di cư đến Mexico, bắt đầu một hoàn cảnh tu luyện mới
Tháng 2 năm 2023, tôi bắt đầu làm việc tại Mexico. Tôi biết điều này không phải là ngẫu nhiên mà là một phần trong an bài của Sư phụ. Tôi vô cùng biết ơn vì điều này. Tôi nhanh chóng được giới thiệu với các học viên địa phương và có thể tham gia luyện công tập thể.
Hồi còn ở Indonesia, tôi đã không trân quý hoàn cảnh tu luyện của mình. Nhà tôi ở gần điểm luyện công, sáng và tối đều có các nhóm luyện công tập thể. Nhưng vì lười biếng và chấp trước an dật, tôi thường ở nhà thay vì ra luyện cùng các đồng tu.
Tuy nhiên, ở Mexico, các điểm luyện công ở rất xa nhau và phải di chuyển một quãng đường dài bằng phương tiện công cộng. Vốn dĩ tiếng Tây Ban Nha của tôi còn hạn chế và lịch làm việc của tôi không phù hợp với thời gian luyện công. Nên thỉnh thoảng tôi mới có thể tham gia luyện công một vài bài rồi lại vội vã đi làm.
Điều này khiến tôi nhận ra rằng hoàn cảnh tu luyện trước đây rất thuận lợi mà tôi lại không biết trân quý. Hiện tại, trong một hoàn cảnh khó khăn hơn, tôi tự nhủ không được phàn nàn hay lười biếng, mà phải làm những gì người tu luyện nên làm.
Tôi hiểu rằng đây là an bài từ bi của Sư phụ để giúp tôi tinh tấn hơn và trân quý mọi cơ hội. Các đồng tu ở đây đã động viên tôi buông bỏ chấp trước an dật và mời tôi tham gia các hoạt động Đại Pháp ở Mexico—như diễu hành, giảng chân tướng bên ngoài Lãnh sự quán Trung Quốc và hỗ trợ bán vé Shen Yun.
Lần đầu xem Shen Yun
Năm 2023, lần đầu tiên tôi được xem buổi biểu diễn trực tiếp của Shen Yun. Tôi vô cùng xúc động và cảm thấy vô cùng biết ơn khi được tận mắt chứng kiến kiệt tác của Sư phụ.
Trong suốt buổi biểu diễn, người phụ nữ ngồi cạnh tôi đã ngủ thiếp đi nhiều lần. Tôi nhẹ nhàng đánh thức để bà không bỏ lỡ buổi diễn. Bà mở mắt ra trong giây lát rồi lại ngủ thiếp đi. Trong giờ nghỉ giải lao, bà nói với tôi rằng buổi biểu diễn rất đẹp và khen ngợi những bộ trang phục đầy màu sắc của các nghệ sỹ múa.
Tôi hiểu rằng có lẽ Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho bà, dù có bị ngủ thiếp đi, bà vẫn cảm nhận được vẻ đẹp và nội hàm của buổi diễn. Sau khi buổi diễn kết thúc, nhiều khán giả đã lộ rõ vẻ xúc động và vui mừng. Tôi cảm nhận được sự từ bi vô hạn của Sư phụ và hiểu được sự nhắc nhở về sứ mệnh cứu độ chúng sinh của chúng ta.
Vượt quan tình thân
Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã được thụ ích rất nhiều: Tôi trở nên bình tĩnh hơn, kiên nhẫn hơn, khỏe mạnh hơn và gia đình tôi cũng hòa thuận hơn. Cha mẹ tôi tuy không tu luyện nhưng họ luôn ủng hộ Đại Pháp.
Cha tôi có hai người vợ, mẹ tôi là vợ đầu. Khi tôi còn nhỏ, ông không hề chăm sóc tôi, vì thế tôi thường mang lòng oán hận ông. Năm 2018, cha tôi mắc bệnh tiểu đường. Ban đầu, ông sống với mẹ kế, nhưng khi đổ bệnh, ông đã chuyển đến sống cùng mẹ và tôi. Tôi rất cảm kích khi có cơ hội được gần gũi và cảm nhận tình yêu thương của cha.
Tuy nhiên, điều này đã trở thành một khảo nghiệm tâm tính với tôi. Cha tôi bị bệnh, cộng thêm một số thói quen không tốt, khiến tôi trở nên thiếu kiên nhẫn và oán giận. Đôi khi tôi nghĩ: “Giá mà chúng ta không sống cùng nhau thì tốt biết mấy, thật là phiền phức”. Cha tôi nhận ra thái độ cáu kỉnh của tôi và có lần hỏi: “Con không thích cha sống ở đây phải không?” Mẹ nhắc tôi: “Con nên biết ơn vì mình vẫn còn có cả cha lẫn mẹ.”
Một hôm, cha mẹ tôi nói với tôi: “Con học Chân-Thiện-Nhẫn mà lại thường xuyên nổi nóng.” Lời nói đó như xoáy vào tim tôi. Tôi nhận ra Sư phụ đang thông qua họ để điểm hóa cho mình. Nhớ lại lời giảng của Sư phụ: “tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân), tôi bắt đầu kiên nhẫn với cha hơn, quan tâm đến ông hơn.
Cha qua đời, buông bỏ chấp trước vào tình thân
Sau khi tôi chuyển đến Mexico, cha tôi đã động viên tôi đừng lo lắng cho ông. Nhưng sau đó, tôi biết tin ông lại bị bệnh. Tôi đã khuyên ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Ông nói với tôi rằng mỗi khi ông niệm câu chân ngôn của Đại Pháp, cơn đau của ông thuyên giảm và ông có thể ngủ ngon.
Có giai đoạn, tôi buông lơi tu luyện, bệnh tình của cha tôi trở nên tồi tệ hơn, em gái cùng cha khác mẹ của tôi đã đưa ông về nhà chăm sóc. Lúc đầu, tôi cảm thấy khó chịu và oán hận, nhưng sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi đã bình tĩnh lại. Không lâu sau, sức khỏe của ông đã cải thiện.
Tuy nhiên, tôi phát hiện mình vẫn còn oán hận ông vì đã rời bỏ mẹ tôi, và oán hận cả em gái cùng cha khác mẹ. Tôi biết mình phải buông bỏ những chấp trước này. Sau khi buông bỏ chấp trước, mối quan hệ của tôi với em gái đã được cải thiện.
Rồi một ngày, tôi nhận được tin cha tôi đã qua đời. Đó là ngày nặng nề và dài nhất trong cuộc đời tôi. Tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ để thanh trừ mọi can nhiễu lợi dụng chấp trước vào tình của tôi. Nhớ lại lời giảng của Sư phụ về trạng thái của một người khi qua đời, tôi đã bình tâm trở lại.
Sư phụ giảng:
“hỏi xem họ có cảm giác gì khi ở trong trạng thái tử vong? Nhưng bất ngờ là những người đó đều nói về một tình huống đặc thù, hơn nữa đều giống nhau; chính là khi người ta vào đúng tích tắc đang chết ấy không có cảm giác sợ hãi, mà hoàn toàn trái lại đột nhiên cảm thấy một loại cảm [giác] giải thoát, có một loại cảm [giác] hưng phấn tiềm tại; có người cảm thấy lập tức không còn sự câu thúc của thân thể nữa, nhẹ nhàng phiêu đãng bay lên một cách rất tuyệt đẹp, còn nhìn thấy được thân thể của mình; có người còn thấy được các thể sinh mệnh ở không gian khác; có người còn đến các địa phương nào đó. Tất cả mọi người đều nói rằng vào đúng tích tắc ấy cảm giác thấy một loại cảm giác hưng phấn giải thoát tiềm tại, không có cảm giác thống khổ. Nghĩa là chúng ta có nhục thân của con người chính là khổ;” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Lời giảng của Sư phụ khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm và an lòng.
Tôi nhớ lại một lần cha tôi bị sốt, không thể ăn được gì. Tôi đã mời ông cùng xem Shen Yun Zuo Pin với tôi. Khi thấy cảnh Sáng Thế Chủ dẫn theo chúng Thần hạ thế cứu độ chúng sinh, cha tôi nói: “Con có biết không? Thiên đường thực sự là như vậy đó.” Sau đó, bệnh tình của ông chuyển biến tốt, ông có thể ăn trở lại—đây thực sự là một phép màu.
Cha tôi là một người tốt bụng, thiện lương, và luôn ủng hộ Đại Pháp cũng như việc giảng chân tướng của các học viên.
Sau khi biết tin cha tôi qua đời, các đồng tu đã động viên tôi phải giữ vững tinh tấn, vượt qua quan tình thân. Trong vòng ba ngày, tôi đã bình tĩnh trở lại, gác lại đau buồn. Mỗi khi nỗi buồn dấy lên, tôi lại nhớ đến lời giảng của Sư phụ:
“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.” (tạm dịch: qua rặng liễu tối vườn hoa sáng là lại đến một thôn trang.)” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Kể từ khi cha tôi qua đời, mẹ tôi đã phải vật lộn với nỗi đau buồn và chứng mất ngủ. Tôi đã động viên bà đọc Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc, bà nói với tôi rằng bà cảm thấy bình tĩnh và có thể ngủ ngon. Bây giờ mỗi ngày bà đều đọc sách và luyện công ở nhà.
Sư phụ sẽ luôn dẫn dắt chúng ta đi trên con đường mà Ngài đã an bài. Con vô cùng biết ơn sự từ bi của Sư phụ và sự ủng hộ của các đồng tu.
Trên đây là thể hội tu luyện của bản thân, có điều gì không phù hợp với Pháp, mong quý đồng tu từ bi chỉ rõ.
Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/12/498214.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/16/229380.html