Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Hắc Long Giang, Đại lục
[MINH HUỆ 20-04-2025] Tôi là đệ tử Đại Pháp đắc Pháp vào cuối tháng 9 năm 1998. Vì học Pháp ít, lại có tâm lười biếng lớn nên tôi tu luyện không tinh tấn, đối với Pháp chỉ dừng lại ở nhận thức cảm tính. Sau khi tà đảng bắt đầu bức hại vào năm 1999, tôi đã gần như không học Pháp nữa. Năm 2000, một đồng tu là hàng xóm của tôi đã bị bức hại đến chết trong khi bị giam giữ phi pháp ở trại cải tạo lao động, lúc đó, tôi vô cùng phẫn nộ, mang theo nhiều nhân tâm và bắt đầu giảng chân tướng, cuối năm, lại mang theo tâm sợ bị rớt lại mà đi Bắc Kinh thỉnh nguyện. Sau đó, tôi đã nhiều lần bị bắt, bị giam giữ, bị đình chỉ công tác để xem xét, bị trừ lương, tôi đã đi nhiều đường vòng, cảm thấy vô cùng có lỗi với Sư phụ, tâm tự trách nặng nề, lại rơi vào một chấp trước khác, không biết phải tu luyện như thế nào, cảm thấy vô cùng khổ não.
1. Lựa chọn tín Sư tín Pháp
Tôi cảm thấy điều khó nhất trong tu luyện chính là lựa chọn, nhưng một khi đã quyết định rồi thì không còn khó như vậy nữa. Tuy tôi đã đi nhiều đường vòng và tâm đầy tự trách, nhưng tôi không từ bỏ, vẫn kiên định tín Sư phụ, kiên định tín Đại Pháp. Tôi đã đọc sách Đại Pháp nhiều hơn, và cả những bài “Hồi ức Sư ân” do các đồng tu viết. Tôi đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ để xem các đồng tu tín Sư tín Pháp và hướng nội tìm như thế nào, học cách làm ba việc, và dần dần đã có chính niệm.
Tháng 11 năm 2020, tà ác bắt cóc các đồng tu tại địa phương theo danh sách, và nhà của một đồng tu là người thân của tôi đã bị lục soát. Lúc đầu có người nói với tôi rằng tên tôi cũng có trong danh sách đó, tôi liền nói: Họ nói không tính! Rồi tôi vẫn đi làm bình thường. Sau vụ bắt cóc xảy ra, tôi vẫn rất căng thẳng và sợ hãi, sau đó tôi ngộ ra rằng đệ tử Đại Pháp chỉ nghe theo lời Sư phụ và làm ba việc. Dù có chấp trước cũng không cho phép cựu thế lực bức hại, chỉ có tu trong Đại Pháp mới có thể trừ bỏ chấp trước, mới có thể quy chính. Sau đó, tà ác phát động “chiến dịch xóa sổ” trên toàn quốc, cảnh sát đến nhà nhưng tôi không gặp họ. Sau này, bí thư khoa và bí thư bệnh viện tìm tôi nói chuyện để gây áp lực, tôi cũng kiên trì lựa chọn tín Sư tín Pháp, không mang lại vết nhơ cho Đại Pháp, lựa chọn nghe lời Sư phụ, làm tốt ba việc, và cứ thế bước đi trên con đường ngay thẳng này.
2. Buông bỏ lợi ích, tu tâm trừ chấp trước, giải quyết tốt mối quan hệ gia đình
Khi mới đắc Pháp, hiệu quả trừ bệnh khỏe người thể hiện (trên thân tôi) rất rõ rệt, khiến một người tuy học ngành y nhưng cứ ho quanh năm, tâm trạng u uất như tôi được thoát thai hoán cốt, tràn đầy cảm giác hạnh phúc, tính cách cũng trở nên cởi mở hơn nhiều.
Bao nhiêu năm qua, số thu nhập bất chính mà tôi từ chối nhận – tính ra ít nhất cũng hai triệu Nhân dân tệ, điều này khiến cho mọi người ở đơn vị tôi nhìn thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp, từ chỗ bài xích đến lắng nghe chân tướng, rất nhiều người đã công nhận Đại Pháp, sau lưng cũng có rất nhiều lời bàn luận tích cực, đương nhiên cũng có người cho rằng đầu óc tôi có vấn đề: Tiền cho không mà không lấy, nói tôi ngốc. Sau này, khi phụng dưỡng cha mẹ gặp áp lực kinh tế, tôi cũng từng động niệm (muốn) nhận tiền, nhưng cuối cùng vẫn bài xích, vì tôi cảm thấy làm như vậy sẽ hủy hoại mọi người, bởi (chỉ khi) họ thấy đệ tử Đại Pháp làm tốt thì mới công nhận Đại Pháp.
Nhưng tâm lợi ích của tôi vẫn chưa trừ bỏ sạch hết, ví như tôi rất coi trọng số tiền vất vả mà mình kiếm được. Tôi cũng chú ý đến tiền của chồng, nhưng chồng tôi không bao giờ đưa tôi tiền tiêu mà lại cho gia đình anh ấy rất nhiều tiền, thêm vào đó, anh ấy từng hủy sách Đại Pháp của tôi, khiến tôi rất oán hận, tật đố và sân si với anh ấy. Tôi có nhân tâm rất mạnh như tâm tranh đấu, tâm hiếu thắng, muốn được tôn trọng, muốn được công nhận, muốn sống một cuộc sống tốt đẹp như người thường, v.v., khiến mâu thuẫn trong gia đình rất lớn.
Thuận theo không ngừng học Pháp, tu luyện, tôi đã học được cách nhìn vào điểm tốt của người khác nhiều hơn, ít nhìn vào điểm xấu của họ, khi tôi dần buông bỏ những tâm chấp trước của mình, tôi cũng cố gắng hết sức dùng thiện tâm để đối đãi với anh ấy và gia đình anh ấy. Chồng cũng không còn can nhiễu tôi học Pháp nữa.
Trong quá trình tu luyện, có nhiều chấp trước mà tôi không tìm ra được, nhưng khi đối mặt với can nhiễu, tôi đã chọn Sư phụ, chọn Đại Pháp. Lựa chọn đúng rồi, con đường đi ngay chính rồi, thì can nhiễu cũng ít đi.
Đơn vị gây áp lực cho tôi, nói rằng đừng để ảnh hưởng đến công việc, ý của họ là tôi có thể sẽ bị mất việc vì chuyện này. Tôi không nói cho chồng biết, bởi vì đó là việc tôi phải đối mặt, hơn nữa nói với anh ấy cũng không có lợi cho việc cứu độ anh ấy. Thời điểm đó, sau khi con trai tôi biết chuyện, cháu đã tỏ ra khó hiểu vì sao lãnh đạo lại hẹn gặp tôi nói chuyện. Tôi nói với con trai: Đại Pháp không có tội, làm người tốt không có tội, dù mẹ có mất việc, mẹ cũng sẽ không liên lụy con, mẹ đi làm bảo mẫu cũng có thể kiếm được 2.500 Nhân dân tệ để nuôi sống bản thân. Nghe xong, con trai không nói gì nữa. Tôi cho rằng, khi đối mặt với can nhiễu, việc buông bỏ triệt để trong tâm là rất quan trọng, sẽ giảm thiểu can nhiễu, cũng ngăn được người nhà và lãnh đạo đơn vị phạm tội với Đại Pháp.
Cách đây một thời gian, khi về quê, tôi đã bị khám xét phi pháp tại nhà ga, một cảnh sát trong số đó nói: Một nhân vật trọng điểm. Tôi cảm thấy áp lực rất lớn. Tôi cũng nhận ra tâm sợ hãi của mình vẫn còn rất nặng, nhưng tôi biết mình có thể làm tốt, bởi vì tôi có Sư phụ vĩ đại.
3. Sư phụ gia trì, vượt qua can nhiễu nghiêm trọng của nghiệp tư tưởng
Tôi vẫn luôn cho rằng cuộc bức hại của ác đảng đối với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp là quan nghiêm trọng nhất, khó vượt qua nhất, nhưng chưa bao giờ nhận ra rằng điều khó vượt qua nhất lại đến từ trường không gian của chính mình, những vật chất biến dị đó – hoặc có thể nói là tà ác mà bản thân đã nuôi dưỡng trong một thời gian dài.
Khi còn là người thường, tôi thường hay mơ mộng hão huyền, ví như trở thành nàng Bạch Tuyết, cô bé Lọ Lem hay những nữ anh hùng, hiệp sỹ, v.v.. Sau khi tu luyện, tôi cũng không chú trọng tu bỏ những suy nghĩ viển vông này, vẫn xem tiểu thuyết, phim truyền hình, video trên điện thoại v.v., khiến trong trường không gian của bản thân hình thành nghiệp lực tư tưởng rất lớn, thậm chí bị nó khống chế mà không tự biết. Rất nhiều tình cảm hỗn loạn, sắc dục, mang theo hình ảnh âm thanh, ánh sáng quay đi quay lại trong đầu, và tôi cũng luôn loại bỏ những thứ này. Bây giờ tôi không còn xem tiểu thuyết và phim truyền hình, đã không xem từ lâu, nhưng vẫn chưa bỏ được điện thoại di động. Nhưng vì không hoàn toàn từ bỏ, nên trạng thái tu luyện của tôi lúc tốt lúc xấu, rất mệt mỏi và khổ não.
Gần đây, khi chia sẻ với một đồng tu, anh ấy nói rằng phải từ bỏ điện thoại và học thuộc Pháp, gỡ cài đặt các ứng dụng như Taobao, Kuaishou, v.v. Tôi đã đặt điện thoại sang chế độ dành cho thanh thiếu niên và bắt đầu học thuộc Pháp, bắt đầu học thuộc từ đoạn “Chủ ý thức phải mạnh” (Chuyển Pháp Luân), việc học thuộc này đã khuấy động một lượng lớn vật chất biến dị trong trường không gian của tôi. Một buổi tối, đầu tôi vừa đặt xuống gối là phải bật dậy ngay, trong tư tưởng hỗn loạn không chịu nổi, không thể nằm được một phút nào, cũng không nhắm mắt lại được, tôi biết đó không phải là tôi, phát chính niệm thì đỡ hơn một chút, tôi đeo tai nghe để nghe Pháp, mơ màng ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy cảm thấy đã giảm đi nhiều nhưng vẫn còn hỗn loạn, tôi đã hiểu bệnh tâm thần là do đâu mà có, trong tâm rất sợ hãi. Buổi sáng khi bão luân, trong một tiếng đồng hồ mà đã chuyển đổi qua bốn nhóm cảnh tượng, từ đơn vị đến gia đình rồi đến việc tranh cãi ồn ào với cảnh sát, v.v., những hình ảnh-âm thanh-ánh sáng đó cứ luân phiên xuất hiện.
Tôi tìm đồng tu chia sẻ, nhờ đồng tu giúp phát chính niệm. Vì học Pháp không nhập tâm, nên khi phát chính niệm tôi không thể tập trung tinh lực, có hai ba ngày liền không thể ngủ suốt đêm, thậm chí còn dao động kiên định đối với việc phát chính niệm. Một hôm vào ban ngày, tôi nằm trên giường trong trạng thái vô cùng thống khổ, trong tư tưởng không ngừng nói: Lựa chọn Sư phụ! Lựa chọn Đại Pháp! Chống lại những suy nghĩ hỗn loạn, tôi ngồi dậy phát chính niệm, ngay lập tức tư tưởng thanh tịnh hơn rất nhiều, phát chính niệm đã thể hiện ra uy lực, tôi khấu tạ Sư phụ!
Trong thời gian này, tôi đã tìm ra rất nhiều tâm chấp trước: Tâm hoan hỷ, tâm hiển thị, tâm nóng vội, tâm cầu an dật, tâm muốn trốn tránh, tâm lợi ích, tâm oán hận, các nhân tố văn hóa ác đảng, v.v.. Tôi phát chính niệm để thanh trừ chúng, và bắt đầu có thể học Pháp nhập tâm, có thể học thuộc Pháp. Tôi lại tìm thấy tâm lo lắng, cái tình đối với con cái, tâm sợ hãi, tâm tự cho mình là đúng và các nhân tâm khác, đây đều là kết quả của việc bản thân bình thường không tu luyện nghiêm túc, buông thả dục vọng. Khiến Sư phụ phải nhọc tâm quá nhiều, thật có lỗi với Sư phụ.
Trong thời gian này, tôi đã học đi học lại bài “Về xáo động từ một bài viết về phó nguyên thần”, thực sự tách bạch bản thân ra khỏi cựu thế lực, nghiệp lực tư tưởng và những nhân tố bất hảo khác, tìm được chính mình rồi mới có thể thanh trừ những nhân tố bất hảo đó.
Tôi kiên định lựa chọn Sư phụ, lựa chọn Đại Pháp, Sư phụ nhất định sẽ làm chủ cho đệ tử, đệ tử mới có thể bước đi ngay chính trên con đường tu luyện. Tôi biết chỉ có Sư phụ vĩ đại mới có thể cứu tôi, cũng biết rằng Sư phụ sẽ không bao giờ từ bỏ tôi, tôi lựa chọn theo Sư phụ trở về nhà.
(Phụ trách biên tập: Lý Minh)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/4/20/選擇信師信法-闖過思想業干擾-490435.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/2/228334.html