Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ – Trầm Dung
[MINH HUỆ 07-03-2025] Trần Ngân Thụy là giám đốc tài chính của một công ty tại Đài Loan. Khi còn nhỏ, cha mẹ cô kiếm sống bằng nghề bán cá. Vì kiếm được rất ít tiền nên cha mẹ cô buộc phải vay mượn tiền để đóng học phí cho cô.
Nhà cô Trần có ba chị em gái. Nhà nghèo lại giữ quan niệm truyền thống trọng nam khinh nữ nên cha cô chỉ đồng ý cho cô học hết cấp hai. Ông cho rằng con gái nên tập trung vào việc học các kỹ năng có thể giúp họ kiếm tiền và hỗ trợ gia đình. Cô Ngân Thụy cho biết: “ Nhưng tôi lại nghĩ học đại học mới đem lại cơ hội có cuộc sống tốt đẹp hơn”. Mỗi lần các chị em tôi muốn học tiếp, tôi lại tranh cãi với ông để tiếp tục được đi học”.
Chứng kiến cha mẹ làm việc vất vả, cô Ngân Thụy hiểu rằng tiền không hề dễ kiếm. Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô phân chia thời gian giữa đi học và làm thêm. “Tôi làm giúp việc cho một cửa hàng bán đồ ăn vào buổi sáng, đi làm vào ban ngày, đến lớp học buổi tối và làm thêm ngày cuối tuần”. Ngân Thụy làm bồi bàn tại một quán trà theo phong cách Hồng Kông, làm thu ngân tại một cửa hàng bách hóa và thậm chí bán nước ép tại một cửa hàng sinh tố. Thời gian rảnh, cô tìm việc làm thêm hoặc làm công việc bán thời gian.
Ở độ tuổi mà hầu hết mọi người đều đang vui vẻ tận hưởng tuổi trẻ, Ngân Thụy lại có mong muốn vững vàng về mặt tài chính càng sớm càng tốt. Cô miệt mài làm việc và học tập quên cả nghỉ ngơi cho đến khi gặp phải vấn đề về mắt ngay trước ngưỡng tuổi 30.
“Ban đầu, tôi cảm thấy như có dị vật trong mắt. Mắt tôi dần trở nên cực kỳ nhạy cảm. Tôi không thể chịu đựng được gió, ánh sáng hoặc không khí ô nhiễm. Tôi phải đeo kính bảo hộ mỗi khi ra ngoài. Tệ nhất là phải đi khám bác sỹ bốn lần một tuần. Tôi đã tham khảo ý kiến của bác sỹ nhãn khoa, bác sỹ Đông y và cả Tây y, nhưng không ai có thể xác định được nguyên nhân”.
Một bác sỹ cho rằng nguyên nhân có thể là vấn đề tự miễn, khi mắt cô không rửa sạch được các bụi bẩn, các sợi bụi dính vào giác mạc. Sau đó, chúng cọ xát vào bề mặt mắt và gây ra tổn thương mỗi khi cô chớp mắt. “Bác sỹ phải dùng kim để lấy sợi tơ ra khỏi giác mạc của tôi, nhưng làm vậy sẽ khiến hỏng giác mạc và kích thích sản sinh thêm sợi tơ. Có lần, bác sỹ mất hai giờ để lấy được sợi tơ ra trước khi băng mắt lại bằng gạc. Chồng tôi phải dìu tôi ra khỏi bệnh viện”.
Nỗi sợ bị mù và thất vọng vì không tìm được cách chữa trị khiến cô Trần kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần. Cô đã nộp đơn xin nghỉ việc ba lần, nhưng sếp cô đã từ chối đơn. “Mắt tôi nhạy cảm đến mức chỉ cần tiếp xúc với điều hòa là sẽ cay xè. Không thể đi xe máy đi làm, tôi buộc phải gọi taxi. Nhưng chỉ chưa đầy một giờ sau khi đến công ty, mắt tôi lại khó chịu tới mức buộc tôi phải bắt taxi về nhà. Tôi tuyệt vọng tìm cách chữa trị. Tôi đã thử nhiều bài tập khí công nhưng vẫn không có tiến triển gì. Tôi tự hỏi sao mình lại tập chúng”.
Trong suốt 10 năm dài, cô Trần khổ sở tìm mọi cách chữa bệnh trong tuyệt vọng, cho đến một ngày năm 2004, một đồng nghiệp chỉ cho cô hướng đi chân chính.
Bệnh về mắt được chữa khỏi sau khi đọc Chuyển Pháp Luân
Ngày hôm đó, một đồng nghiệp từng học khí công cùng cô đã gọi điện giới thiệu với cô: “Hiện tôi đang tập một môn khí công rất tốt cho sức khỏe. Hơn nữa, địa điểm luyện công lại ngay gần chỗ chị ở”.
Khi Ngân Thụy hỏi đó là môn khí công gì, đồng nghiệp của cô trả lời: “Pháp Luân Công”. Ngân Thụy như muốn bật khóc khi nghe được ba từ này. “Tôi thấy sung sướng gần như phát khóc”.
Ngân Thụy đã tham lớp học Pháp chín ngày miễn phí và được một học viên cho mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân. “Mắt tôi không tốt nên không muốn đọc bất cứ thứ gì. Nhưng một học viên nhấn mạnh việc học Pháp vô cùng quan trọng và nói rằng ngay cả những phụ nữ 80 tuổi mù chữ ở Trung Quốc cũng có thể đọc được sách. Tôi nghĩ một người đã 80 tuổi còn có thể làm được thì tại sao tôi lại không thể. Đến đêm, sau khi con gái tôi ngủ, tôi lại đọc một bài giảng”.
Vài ngày sau, Ngân Thụy tỉnh giấc giữa đêm vì thấy có mùi hôi thối. Cô dậy kiểm tra xem thức ăn trong nhà có bị ôi thiu không nhưng không thấy có gì bất thường. “Tôi băn khoăn không biết mùi này có phải Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi không. Ngày hôm sau, rất nhiều dịch vàng chảy ra từ mắt tôi. Từ đó trở đi, căn bệnh về mắt của tôi dần cải thiện cho đến khi khỏi hoàn toàn. Tôi cũng dần không còn lo lắng và khả năng chịu đựng cũng tăng lên”.
Khi sức khỏe hồi phục, Ngân Thụy có một cảm giác an yên đến lạ thường. “Trong quá trình học Pháp, tôi ngộ ra sinh mệnh của một người đã được định sẵn. Mặc dù trải qua rất nhiều đau khổ trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi hiểu lý do của mọi khổ nạn mà bản thân gặp phải là cơ duyên để tôi đắc Đại Pháp. Hiện tôi là một sinh mệnh hạnh phúc, bình yên và tràn đầy biết ơn ân Sư”.
https://en.minghui.org/u/article_images/2025-3-6-tw-chen-story-01.jpg
Ngân Thụy tại buổi giao lưu tâm đắc thể hội chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp
Vượt qua khổ nạn bằng hướng nội tìm
Từ khởi đầu khiêm tốn với vị trí nhân viên văn phòng, Ngân Thụy đã từng bước được thăng chức và trở thành giám đốc tài chính của công ty. Mặc dù có năng lực nổi bật, nhưng tâm tranh đấu trường kỳ của Ngân Thụy đã khiến cô phát sinh mâu thuẫn với các đồng nghiệp.
“Tôi được giao phụ trách một nhóm nhân viên trong hơn 5 năm. Thời điểm đó, tôi tự hào và tự thấy mình là một người lãnh đạo giỏi. Tuy nhiên, trong vòng một năm, mọi người trong nhóm của tôi đều xin từ chức. Một đồng nghiệp ở phòng ban khác hỏi tôi, ‘Chị là người điềm tĩnh và hòa đồng. Nhưng sao các thành viên trong nhóm của chị lại nghỉ việc hết vậy?’ Những lời nói của anh ấy khiến tôi phải suy nghĩ và bắt đầu tự vấn bản thân. Tôi đã sai ở đâu?”
Trong khi đào sâu để tìm gốc rễ vấn đề, Ngân Thụy nhận thấy chấp trước mạnh mẽ vào tự ngã và mặt phụ diện của bản thân. “Tôi từng coi rất nhiều việc cấp dưới làm là điều hiển nhiên, mà quên mất rằng đó là những nỗ lực của họ để đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Sau năm đó, tôi đã thay đổi cách tiếp cận và chia sẻ chân thành với cấp dưới khi gặp mâu thuẫn. Tôi sẽ giải thích cho họ lý do vì sao mình làm vậy và nhận ý kiến phản hồi từ họ”.
Ngân Thụy không ngừng tu tâm tính theo các Pháp lý. “Một bạn trưởng nhóm sau đó đã đề nghị mọi người ký tên vào tấm thiệp chúc mừng sinh nhật tôi. Tấm thiệp được bạn đó viết với nội dung, dù đã có thâm niên 10 năm công tác, nhưng đây là lần đầu tiên bạn ấy gặp một người phụ trách ấm áp như mẹ của bạn ấy vậy. Khi đó, tôi nhận ra Đại Pháp đã giúp tôi trở thành người tốt hơn”.
Một lần khác, công ty của cô Trần gặp khủng hoảng nghiêm trọng, nhưng cô đã xoay chuyển được tình thế sau khi hướng nội tìm.
“Tôi tự hỏi: ‘Một sự việc nghiêm trọng như vậy xảy ra trong công ty, liệu quá trình tu luyện của bản thân tôi có vấn đề gì chăng? Sư phụ dạy chúng ta tu Chân-Thiện-Nhẫn, nhưng tôi đã làm đúng chưa?’ Khi nghe tin xấu, phản ứng đầu tiên của tôi không phải là giúp đỡ bộ phận bị ảnh hưởng mà oán trách họ vì đã gây rắc rối cho tôi. Nhận thức của tôi không chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, tôi đã khóc vì thấy xấu hổ. Sau khi tỉnh ngộ, một giải pháp đột nhiên nảy ra trong đầu tôi. Sau cùng, chúng tôi đã có thể vượt qua khủng hoảng”.
Từ một người mẹ cứng nhắc đến dịu dàng
Trước đây, cô Trần là người mẹ cứng nhắc, mạnh mẽ nhưng giờ cô đã có cách tiếp cận nhẹ nhàng hơn, mang lại tiếng cười và sự ấm áp cho gia đình. Cô kể: “Có thời gian con gái tôi tỏ thái độ ghét việc đi học. Mỗi ngày, tôi đều phải dỗ dành con bé đến cổng trường học. Sau đó, cô giáo sẽ bế con bé vào trong trường mặc cho bé phản kháng. Tình trạng này cứ thế kéo dài nhiều tháng cho đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu học cách hướng nội để tìm nguyên nhân. Tôi tự hỏi: “Tại sao con gái tôi lại thế? Tôi đã làm gì khiến con bé chống đối như vậy?”
Cô Trần biết vấn đề là ở bản thân nên đã ngừng đánh đòn và la mắng con. Thay vào đó, cô dành thời gian để đến lớp học của con và đọc truyện cho các bạn học sinh. Dần dần, từ một cô bé ương bướng chống đối, con gái cô đã trở nên ngoan ngoãn, độc lập, tư tin và luôn tươi cười rạng rỡ. Hai năm sau, các bạn trong lớp con gái cô đã vẽ một bức tranh tặng cô với lời tặng “Cảm ơn cô đã đọc truyện cho chúng con”.
“Tôi biết ơn Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời tôi. Nếu tôi tiếp tục đánh mắng con gái sẽ chỉ khiến quan hệ của chúng tôi tệ hơn đến mức không thể cứu vãn. Con gái tôi đã ổn định tâm lý, còn tôi đã quên đi nỗi lo lắng của mình. Chứng kiến những thay đổi tích cực ở tôi, chồng tôi cũng bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy nhắc tôi luyện công thường xuyên hơn, thậm chí còn khuyến khích họ hàng của chúng tôi cùng tu luyện”.
https://en.minghui.org/u/article_images/2025-3-6-tw-chen-story-02.jpg
Ngân Thụy từng là người cứng rắn mạnh mẽ, nhưng cô đã áp dụng cách tiếp cận nhẹ nhàng hơn, mang lại tiếng cười và ấm áp cho gia đình.
Ngân Thụy từng theo đuổi danh lợi, nhưng rồi nhận ra chúng chẳng có giá trị gì với cuộc sống. Cô nói: “Trong xã hội hiện đại, chúng ta lúc luôn sống trong bận rộn, nhưng khi bước đi càng nhanh, thì những điều căn bản càng phải coi trọng. Tại sao tôi vẫn nói với những người tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt? Bởi vì bản nguyên sinh mệnh của tôi được Đại Pháp tạo ra ở mức vi quan nhất, căn bản nhất. Tôi tin điều này cũng đúng với tất cả mọi người”.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/7/491424.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/11/225812.html