Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-03-2025] Cách đây nhiều năm, vào một ngày nọ, một chàng trai đến từ thị trấn khác nói với tôi: “Một ngày nào đó bạn sẽ trở thành một người tu luyện.” Tôi không tin và thậm chí còn chửi mắng cậu ấy. Tuy nhiên, nhiều năm sau, tôi đã thực sự trở thành một người tu luyện.
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2005. Hiện tôi đã ngoài 70 tuổi và đã trải nghiệm được một vài điều tuy nhỏ bé nhưng vô cùng kỳ diệu trên hành trình tu luyện của mình. Tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm này với các đồng tu.
Trước khi tu luyện, tôi nghiện thuốc lá nặng trong suốt hơn 40 năm. Mỗi ngày tôi hút hai bao thuốc, thậm chí nửa đêm tỉnh giấc cũng hút. Tôi cũng nghiện rượu trong suốt 30 năm. Có lần tôi tham gia thi uống rượu trong một buổi tụ tập và đã uống rượu cứ như uống nước lã vậy. Phải mất cả tuần tôi mới hồi phục lại được. Mỗi khi say rượu, tôi đều chửi bới và đập phá đồ đạc. Vợ tôi rất phiền lòng nhưng không có cách nào kiểm soát được tôi. Sau khi con trai tôi kết hôn, tôi không bằng lòng với một số cách hành xử của con dâu và đã không nói chuyện với cháu. Mối quan hệ giữa tôi và mọi người trong nhà rất căng thẳng. Dù ở nhà tôi rất độc đoán gia trưởng, nhưng tôi lại rất nghe lời cha mẹ.
Từ năm 40 tuổi, tôi đã mắc nhiều thứ bệnh, bao gồm thoát vị đĩa đệm thắt lưng, gai xương, hẹp ống đốt sống cổ và hen suyễn. Tôi không thể xoay cổ được. Các loại bệnh này đều không thể chữa khỏi. Tôi phải uống rất nhiều thuốc để kiểm soát tình trạng bệnh.
Năm 2005, một người bạn đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ bỏ thuốc lá và rượu bia được, vì trước đó tôi đã thử ba lần và đều thất bại. Nhưng thật không ngờ, ngay khi bắt đầu tu luyện, tôi đã bỏ được. Thật vô cùng kinh ngạc! Ngay sau đó, tất cả bệnh tật của tôi cũng đều biến mất. Tính khí và nhân cách của tôi cũng được cải thiện. Tôi đã bắt đầu nói chuyện với con dâu. Gia đình không còn phải dè chừng thái độ của tôi nữa. Không khí trong gia đình trở nên rất hòa thuận.
Chứng kiến sự thay đổi lớn lao của tôi, gia đình tôi rất trân quý Pháp Luân Đại Pháp và ủng hộ việc tôi tu luyện. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã hai lần bị đưa vào trại lao động cưỡng bức. Gia đình đã đến thăm tôi trong trại lao động. Vợ tôi không hề trách móc mà còn mang đồ ăn ngon cô ấy nấu cho tôi. Không ai trong gia đình khuyên tôi từ bỏ tu luyện. Con gái tôi đã đọc sách Pháp Luân Đại Pháp. Cháu còn nhắc nhở tôi phải tu khẩu khi thấy tôi nói điều không tốt về người khác. Con trai tôi đã mua cho tôi một chiếc xe ba bánh chạy điện để tôi có thể ra ngoài giảng chân tướng.
Năm 2019, vào một ngày nọ, khi tôi và một đồng tu đang làm sách Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) và Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản, có bốn viên cảnh sát xông vào nhà tôi. Sách để khắp nhà, nhưng tôi không hề sợ hãi. Tôi kéo viên cảnh sát trưởng vào phòng và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh ấy. Anh ấy không nói một lời nào và rời đi cùng ba người kia. Trước khi rời đi, một viên cảnh sát trẻ tuổi bảo tôi nhanh chóng chuyển sách đi nơi khác.
Tôi không muốn để cảnh sát phạm tội với Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi đã nhanh chóng chuyển sách đi. Đúng lúc tôi đang chuyển sách, nhóm cảnh sát đó quay lại. Viên cảnh sát trưởng yêu cầu tôi đưa cho anh ấy một cuốn sách. Tôi đưa cho anh ấy một cuốn Cửu Bình. Anh ấy mỉm cười và không nói gì. Tôi nói: “Nếu các anh để chúng tôi yên, các anh có thể tích được rất nhiều đức, nhưng nếu tham gia vào cuộc bức hại, các anh và gia đình đều sẽ không được yên ổn.” Anh ấy mỉm cười rồi cùng ba người kia rời đi. Sau khi tôi chuyển xong mọi thứ, họ đến gặp tôi một lần nữa rồi không bao giờ quay lại nữa.
Một lần, tôi bị cảnh sát bắt trong khi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp ở một huyện lân cận. Tôi bị buộc tội cản trở thi hành pháp luật. Viện kiểm sát định kết án tôi hai năm rưỡi tù giam. Tôi từ chối ký tên và khẳng định mình vô tội. Khi tôi hỏi họ rằng tôi đã cản trở thi hành pháp luật như thế nào, họ không trả lời được. Cuối cùng, tôi đã được thả.
Sau đó, tôi quay lại giảng chân tướng cho họ. Họ nói với tôi rằng hồ sơ bắt giữ của tôi đã được xóa. Tôi cũng đến đồn cảnh sát đã cử người tới bắt tôi và giảng chân tướng cho vị giám đốc ở đó. Trước khi tôi kịp nói xong về sự suy đồi đạo đức trong xã hội và việc Pháp Luân Đại Pháp được hồng truyền khắp thế giới, vị giám đốc nói rằng ông ấy cũng biết về sự suy đồi đạo đức trong xã hội. Ông ấy lui vào một phòng khác, rồi bảo tôi về nhà, thậm chí còn chỉ về hướng nhà tôi.
Chúng sinh đang dần dần thức tỉnh. Con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi cứu độ và bảo hộ! Điều duy nhất con có thể làm là tu luyện bản thân tinh tấn hơn nữa.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/6/491326.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/18/226278.html