Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-03-2025] Năm 2014, tôi tò mò truy cập trang web Minh Huệ sau khi vượt qua hệ thống kiểm duyệt Internet của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi nhận ra Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện thượng thừa nhưng lại bị ĐCSTQ đàn áp tàn bạo tại Trung Quốc, thậm chí các học viên còn bị mổ cướp nội tạng. Mặc dù vậy, các học viên Pháp Luân Đại Pháp vẫn kiên trì tu luyện theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, giảng chân tướng và phản bức hại. Trong lòng tôi trỗi lên sự kính phục và tò mò, rốt cuộc sức mạnh nào đã giúp họ giữ vững đức tin giữa cuộc đàn áp khốc liệt như vậy? Vì thế tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân của Sư phụ Lý Hồng Chí. Từ đó, tôi đã bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi làm việc tại một doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn. Do tính chất công việc làm theo ca, tôi thường phải trực đêm và không thể nghỉ ngơi đúng giờ. Năm 2005, con trai tôi chào đời, tôi bị điều chuyển công tác đến một thành phố khác và sống trong ký túc xá. Tôi và vợ sống xa nhau, tôi chỉ có thể về nhà vào những ngày nghỉ. Do cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, đạo đức xã hội sa sút nghiêm trọng. Tôi cũng bị cuốn theo trào lưu xã hội, nhiễm nhiều thói hư tật xấu như uống rượu, hát karaoke, trò chuyện qua mạng và chơi game. Có lần tôi say xỉn đến mức bất tỉnh, đồng nghiệp phải đưa tôi vào bệnh viện truyền dịch. Sau khi ra viện, tôi vẫn tiếp tục uống. Vợ tôi phát hiện tôi có những cuộc trò chuyện không đứng đắn với người phụ nữ khác, gia đình chúng tôi đứng bên bờ vực tan vỡ. Tệ hơn nữa, tôi lại mắc bệnh thoát vị đĩa đệm thắt lưng, không thể nằm thẳng để ngủ.

Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu rằng ý nghĩa của đời người là phản bổn quy chân, trở thành người tốt hơn theo đặc tính vũ trụ Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi nhanh chóng từ bỏ tất cả những thói quen xấu đó, đặc biệt là thói quen uống rượu. Các đồng nghiệp rất kinh ngạc. Tôi từng uống rượu trong suốt hơn 20 năm, vậy mà nói bỏ là bỏ. Họ cảm nhận được sức mạnh phi thường của Đại Pháp và không còn ép tôi uống nữa. Đã mười năm trôi qua, tôi hoàn toàn không đụng đến rượu.

Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, một điều kỳ diệu đã xảy ra, chứng thoát vị đĩa đệm vốn đã hành hạ tôi suốt gần hai năm bỗng biến mất lúc nào không hay. Khi được nghỉ làm, tôi chăm lo cho gia đình. Mẹ vợ tôi bị liệt nửa người, vợ tôi muốn đưa bà về sống cùng để tiện chăm sóc, tôi đã đồng ý mà không chút do dự. Sau khi chứng kiến sự cải biến của tôi nhờ tu luyện Đại Pháp, vợ tôi không còn phản đối việc tôi tu luyện, gia đình chúng tôi đã trở nên hòa thuận.

Khi chúng tôi đều ngoài 40 tuổi, vợ tôi bất ngờ mang thai đứa con thứ hai. Khi đó, chính sách sinh hai con của ĐCSTQ vẫn chưa được thực hiện. Chúng tôi đều là nhân viên nhà nước, vợ tôi có phần lo lắng. Vì là học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu rằng phá thai là sát sinh, nên tôi kiên quyết khuyên vợ giữ lại đứa bé (theo chính sách kế hoạch hóa gia đình một con, vợ tôi từng bị ép phá thai, nhiều đồng nghiệp của tôi cũng vậy).

Cuối năm 2015, con gái thứ hai của chúng tôi chào đời, khỏe mạnh và xinh đẹp. Chính Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống cháu. Đến năm 2016, chính sách một con bị bãi bỏ, việc sinh con thứ hai được cho phép, nên chúng tôi không bị ảnh hưởng. Vì hai vợ chồng sống xa nhau, vợ tôi vừa phải chăm hai con, vừa đi làm, vô cùng vất vả. Những lúc tôi nghỉ ca về nhà mới có thể giúp vợ việc nhà.

Tôi nỗ lực hành xử theo tiêu chuẩn của Đại Pháp trong công việc, được lãnh đạo và đồng nghiệp khen ngợi. Mùa hè năm 2016, mưa lớn gây ra lũ lụt. Trưởng phòng tôi đang nghỉ phép, tôi được phân công trực thay. Tôi làm việc liên tục bốn ngày đêm. Ban đêm mệt mỏi, tôi chỉ ngồi nghỉ một chút rồi lại tiếp tục cho đến khi hoàn thành việc khắc phục hậu quả của lũ lụt. Ban quản lý công ty nhất trí chọn tôi là nhân viên xuất sắc và thưởng 10.000 tệ (khoảng 1.378 đô la Mỹ). Tôi hiểu rõ đây là sự thể hiện của uy lực của Đại Pháp. Nếu không tu luyện, tôi không thể nào kiên trì được như vậy.

Để chứng thực Đại Pháp và xóa bỏ những lời dối trá độc hại của ĐCSTQ, tôi cùng các học viên khác đã ra phố phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp.

Cuối năm 2017 và đầu năm 2021, tôi bị cảnh sát bắt giữ và đưa đến cùng một trại tạm giam hai lần. Nhờ sự gia trì của Sư phụ và Đại Pháp, tôi đã kiên định không nhận tội. Nhờ các học viên giảng chân tướng trong nhiều năm, phần lớn cảnh sát cũng hiểu chúng tôi là người tốt. Một lần, viên cảnh sát lớn tiếng nói với tôi tại đồn: “Anh tin [Đại Pháp] thì hãy tin đến cùng!” Tôi biết rằng đó là Sư phụ mượn lời anh ấy để khích lệ tôi kiên định chính niệm, không thỏa hiệp với ĐCSTQ.

Do tôi hai lần không đạt yêu cầu kiểm tra sức khỏe, trại tạm giam đã từ chối nhận, buộc cảnh sát phải đưa tôi trở về đơn vị công tác. Khi sắp đưa tôi về lần thứ hai, tôi nghe một cảnh sát ở trại tạm giam nói: “Pháp Luân Công thật lợi hại! Nơi này không giữ được anh ấy đâu.”

Sau sự việc đó, lãnh đạo đơn vị không thể bố trí tôi làm công việc như trước. Họ phải họp nhiều lần, xin chỉ thị từ cấp trên, cuối cùng chuyển tôi về làm việc tại chi nhánh gần nhà. Trước khi tôi rời đi, một đồng nghiệp nói: “Chuyện của anh lớn như vậy, mà trong cuộc họp không lãnh đạo nào nói xấu anh.”

Việc điều chuyển công tác này đã giải quyết tình trạng vợ chồng tôi phải sống xa nhau suốt nhiều năm. Nhìn con trai đang học lớp 10 và con gái học mẫu giáo, vợ tôi cười rạng rỡ, cả nhà cuối cùng cũng được đoàn tụ hạnh phúc.

Công việc mới tương đối nhẹ nhàng, ít người, tôi nhanh chóng hòa nhập và tiếp tục làm việc theo tiêu chuẩn của Đại Pháp. Tôi không chọn việc, không so đo thiệt hơn. Mỗi tháng, lãnh đạo đều cộng điểm thưởng cho tôi. Sau đó phòng bị tái cơ cấu, tôi và vài đồng nghiệp được chuyển sang phòng mới. Khi ấy, một lãnh đạo công ty nói riêng với tôi: “Trong cả công ty thật khó tìm được người như anh – vừa có năng lực vừa có đạo đức. Nếu anh không phản đối, tôi muốn giữ anh lại.” Một số công việc tôi đang phụ trách khá phức tạp, chuyển giao cũng không dễ. Xét tình hình công ty, tôi đồng ý tiếp tục làm việc tại vị trí cũ.

Anh trai tôi làm việc ở thành phố lân cận, cha mẹ tôi sống cùng anh ấy. Không lâu sau khi tôi chuyển về, anh trai gọi báo tin cha tôi bị ung thư phổi giai đoạn cuối, cần tôi hỗ trợ chăm sóc. Cha mẹ và anh trai tôi từng bị lừa dối bởi tuyên truyền của ĐCSTQ nên đã gần như đoạn tuyệt quan hệ với tôi trong nhiều năm vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đại Pháp dạy tôi rằng học viên không nên oán hận, hơn nữa họ là người thân của tôi. Tôi cần dùng lời nói và hành vi của mình để hóa giải hiểu lầm của họ về Đại Pháp. Tôi đã đồng ý không chút do dự, luôn sẵn sàng hỗ trợ.

Sau khi điều trị bằng hóa trị, xạ trị và liệu pháp miễn dịch, điều kỳ diệu đã xảy ra, việc điều trị của cha tôi rất thành công. Hơn ba năm trôi qua, ông vẫn khỏe mạnh như người bình thường, chất lượng cuộc sống rất cao. Hiện tại chỉ đi khám định kỳ, gần như không cần điều trị thêm.

Sư phụ giảng:

“Bởi vì chư vị là luyện chính Pháp, một người luyện công, người khác có lợi ích.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi hiểu rằng là Sư phụ đã kéo dài sinh mệnh của cha tôi, cho ông cơ hội hiểu rõ về Đại Pháp.

Nói về con trai tôi, trong môi trường học đường, học sinh cạnh tranh gay gắt, ai cũng mong thành công nhanh chóng, vào đại học danh tiếng rồi học lên cao học. Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, con tôi nói không muốn vào đại học, chỉ muốn học nghề rồi đi làm. Vợ tôi phản đối và thuyết phục cháu vào học một trường trung học phổ thông bình thường. Khi tôi về nhà, con tôi đang học lớp 11. Vì chán học, cháu đã mâu thuẫn với giáo viên, bị khuyên tạm nghỉ học để về nhà điều chỉnh.

Tôi rất bình tĩnh vì Đại Pháp dạy rằng mỗi người đều có vận mệnh riêng, nên hãy thuận theo tự nhiên. Tôi dành thời gian ở nhà cùng con, kiên nhẫn trò chuyện với cháu bằng lý giải của mình về Pháp. Tôi nói với con rằng thành công lớn nhất đời người là trở thành người tốt:

“Chân-Thiện-Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Một thời gian sau, con tôi không còn oán giận trường lớp và đã quay lại học tiếp. Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, điểm thi của cháu không cao, không đỗ đại học. Tôi ủng hộ cháu học lại một năm để dự thi xét tuyển hệ cao đẳng nghề do tỉnh tổ chức, với mục tiêu vào trường có tỷ lệ việc làm cao. Con tôi đồng tình với ý kiến này. Sau một năm nỗ lực, cháu đã đạt được điều mình mong muốn.

Trên đây là hành trình gần mười năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi. Đại Pháp đã biến tôi từ một kẻ mê mờ, chìm đắm trong danh, lợi, tình và nghiện rượu, thành một người tu luyện thanh tỉnh, nâng cao đạo đức và cảnh giới tâm linh. Đồng thời, gia đình tôi cũng nhận được phúc báo. Tôi chân thành hy vọng những ai đọc bài viết này sẽ không tin theo những lời dối trá của ĐCSTQ, mà hãy hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và mục tiêu tối hậu của sinh mệnh.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/11/491228.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/1/226471.html