Bài viết của Kiêm Liên tới từ Tây Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2012] Tôi rất xúc động khi hồi tưởng lại những đau khổ và hạnh phúc mà mình đã trải qua trong suốt 15 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mọi đau khổ bắt nguồn từ 13 năm Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tàn bạo bức hại những người tốt tuân theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Còn niềm hạnh phúc là khi thấy chúng sinh đã hiểu rõ bản chất thực sự của ĐCSTQ tà ác. Nhờ những nỗ lực không ngừng của Đệ tử Đại Pháp dưới sự dẫn dắt của Sư phụ, ngày càng có nhiều chúng sinh nhận thức rõ những lời vu khống giả dối của ĐCSTQ. Xuyên qua đám mây mờ, họ đã nhìn thấy sự thật của cuộc đàn áp đối với Đại Pháp và từ đó, chọn cho mình một tương lai tươi sáng.

Tôi đã đắc được nhiều lợi ích không thể kể xiết từ Đại Pháp trong 15 năm qua. Tôi xin được chia sẻ một số trải nghiệm dưới đây:

Được Thần, Phật bảo hộ

Tôi được chuẩn đoán bị sỏi thận vào mùa xuân năm 1997. Tôi đã thử dùng nhiều phương thuốc nhưng không có tác dụng. Cuối cùng, tôi nghe nói rằng tập Pháp Luân Công có thể chữa khỏi bệnh. Con trai tôi đã chở tôi đến một nhóm tập công, và tôi chỉ suy nghĩ đơn giản rằng mình sẽ “quan sát và thử xem”. Vì quá đau và còn yếu để bước ra ngoài, tôi chỉ có thể ngồi trong xe ô tô để xem các học viên tập công. Trên đường trở về nhà, tôi bắt đầu cảm thấy đỡ đau hơn. Thật kinh ngạc, khi chúng tôi về đến nhà, tôi đã có thể dễ dàng tự bước ra khỏi xe. Sau 20 ngày không ăn được, tôi thậm chí bắt đầu muốn ăn một ít canh rau. Con trai tôi vui mừng nói: “Thật kỳ diệu. Mẹ đã thực sự khỏe hơn rất nhiều mặc dù mới chỉ xem các bài tập”. Tôi đã dùng một bát canh rau nhỏ và sau đó dần dần ăn được nhiều hơn.

Khi con trai dẫn tôi đến điểm luyện công vào ngày hôm sau, tôi có thể ra khỏi xe và tập các bài công pháp với các học viên. Vào ngày thứ ba, tôi tự mình đi bộ đến điểm luyện công. Tôi cảm thấy vui mừng khôn xiết.

Tôi ngạc nhiên vì mình không phải tốn tiền hay dùng bất kỳ loại thuốc nào mà căn bệnh nghiêm trọng đó đã tự biến mất. Sư phụ thật là tuyệt vời! Ngài đã gỡ bỏ bệnh cho tôi cho dù không gặp tôi. Tôi nghĩ thầm: “Chỉ những vị Thần mới có từ bi rộng lớn và năng lực để làm việc này. Chẳng phải là mình đã được các vị Thần bảo hộ sao?” Tôi đã xúc động trào nước mắt và trong khoảng khắc đó, tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, và Sư phụ có quyền năng vô hạn. Tôi sẽ luôn theo sát Sư phụ để tu luyện trong Đại Pháp cho đến cùng.

Nhận xét của con dâu

Ngày nay, con người sống thủ đoạn và hay lừa dối nhau, điều đó làm cho chính bản thân họ cảm thấy căng thẳng và kiệt sức. Anh trai của con dâu tôi là một nông dân giàu có. Mặc dù bề ngoài, cuộc sống của cậu ấy có vẻ tốt, cậu ấy thường hay bực bội. Con dâu tôi đã nói với cậu ấy: “Anh thấy ai là người có cuộc sống tốt và hạnh phúc nhất trên thế giới này? Theo em đó là các học viên Pháp Luân Công vì họ không bị ảnh hưởng bởi danh, lợi, tình. Họ không ghen tị với những người thành đạt, cũng không  nhìn xuống những người kém may mắn để so sánh. Họ không bị tác động bởi ý kiến của người khác, và họ sống rất thoải mái. Theo em, các học viên Pháp Luân Công là là những người đáng tin cậy nhất. Họ chân thật hơn những người khác. Họ luôn giữ lời hứa của mình”.

Con dâu tôi bán quần áo. Có một lần, khi một số bạn gái nó phàn nàn rằng mẹ chồng của họ thật quá đáng, không chia sẻ việc nhà với họ mà chỉ quan tâm tới con gái của mình, con dâu tôi đã nói: “Có mẹ chồng là một học viên Pháp Luân Công là may mắn nhất. Nếu mình không vui, mẹ sẽ nhanh chóng nhìn vào trong để tìm thiếu sót của bản thân. Cái đó gọi là ‘hướng nội’. Tất cả các học viên Pháp Luân Công tuân theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn để tu luyện. Họ luôn suy nghĩ và cân nhắc đến người khác. Bạn thấy đấy, mình không bao giờ gặp những vấn đề như bạn vừa kể”.

Điều con trai tôi nói với cảnh sát

Vì kiên định tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã bị bắt giữ bất hợp pháp và bị giam tại trại cưỡng bức lao động vào năm 2007. Trong lúc tôi bị giam giữ, con trai tôi đã đến Sở cảnh sát, Đội An ninh Quốc gia, và phòng 610 để giải thích cho những viên chức ở đó về lý do tu luyện Pháp Luân Công của tôi. Họ nói với cháu rằng: “Pháp Luân Công bị chính phủ cấm. Anh nên khuyên mẹ mình dừng tập. Anh sẽ mất rất nhiều thời gian vì bà ấy và anh cũng sẽ gặp nhiều rắc rối tại nơi làm việc vì việc này. Tốt hơn là anh hãy khuyên mẹ mình viết một giấy cam kết. Sau đó chúng tôi sẽ thả bà ấy”.

Con tôi trả lời: “Tôi biết mẹ tôi sẽ không bao giờ làm vậy. Bà sẽ không từ bỏ việc tập luyện Pháp Luân Công. Cách đây 10 năm, khi bà bị sỏi thận, bà đã rất đau đớn và phải mất hàng đống tiền để chữa trị nhưng vẫn không thành công. Thậm chí tệ hơn, thuốc điều trị đã làm bà bị suy tuần hoàn não, bệnh tim và các bệnh khác. Bà đã rất tuyệt vọng. Tuy nhiên, tất cả bệnh của bà đã biến mất một vài ngày sau khi bà bắt đầu tập Pháp Luân Công. Bà đã khỏe hơn từ đó, và tâm tính của bà cũng được đề cao. Vợ tôi cũng đồng ý rằng mẹ chồng đã trở thành một người khác sau khi bắt đầu tập Pháp Luân Công. Bố mẹ của một số bạn bè tôi trẻ hơn mẹ tôi, nhưng tất cả bọn họ đều mắc các loại bệnh khác nhau, và dĩ nhiên, bị mất nhiều thời gian và tiền bạc để đi khắp nơi chữa trị. Việc mẹ tôi khỏe mạnh và khiến tôi không phải lo lắng chẳng phải là điều tốt sao? Nếu điều đó xảy ra đối với mẹ của các anh, các anh có khuyên bà dừng tập không?

Sau đó, các viên chức nói: “Chúng tôi sẽ thả bà ấy đi nếu bà ấy khai ra tên của các học viên khác”. Con trai tôi lập tức trả lời: “Bà sẽ không làm điều đó cho dù bà bị tra tấn đến chết. Bà vẫn nói rằng bà tu luyện Phật Pháp. Bà sẽ không làm điều gì phản bội lương tâm của mình. Bà sẽ không thấy lợi mà quên nghĩa hay làm việc gì bất công và trái với đạo lý đâu”.

Thực ra, các viên chức đều hiểu rõ các học viên Pháp Luân Công là loại người nào. Tất cả bọn họ đều biết rằng các học viên Pháp Luân Công là người tốt. Ví dụ: Khi tôi bị giam giữ trong trại cưỡng bức lao động, một tù nhân đã báo cáo với trưởng trại rằng ông ta bị mất 50 nhân dân tệ. Trưởng trại yêu cầu: “Tất cả mọi người, ngoại trừ các học viên Pháp Luân Công, đều bị khám xét. Các học viên Pháp Luân Công được loại trừ bởi vì họ không bao giờ lấy bất cứ thứ gì không phải là của họ”.

Con tôi chân thành nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo”. Cháu đã nhiều lần cầu xin Sư phụ Lý giúp đỡ. Với sự bảo hộ của các vị Thần, tôi đã sớm được thả ra.

Sư phụ đã truyền Pháp Luân Công ra công chúng được 20 năm. Hiện nay, Pháp Luân Công đã được hồng truyền trên 100 quốc gia. Nó không mang lại bất kỳ thiệt hại nào. Nó chỉ mang đến lợi ích cho tất cả mọi người thuộc mọi chủng tộc. Tôi hy vọng đồng bào Trung Quốc của mình có thể hiểu rõ sự thật, tìm lại bản ngã của chính mình, và có một tương lai tươi sáng. Có câu nói rằng phải lắng nghe nhiều phía thì mới biết được sự thật; còn nếu chỉ nghe một phía thì sẽ bị mê muội. Trong công tác bận rộn của mình, mong các bạn đừng quên cho bản thân mình một cơ hội để lựa chọn lòng tốt và sự cứu độ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/7/8/谁让你们没有个炼法轮功的婆婆-259467.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/7/26/134621.html

Đăng ngày: 23-8-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share