Bài viết của Tĩnh Tư, một học viên ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 23-5-2012] Ngày 13 tháng 05 là sinh nhật Sư phụ, và cũng là ngày kỷ niệm 20 năm Đại Pháp được truyền ra công chúng. Sư phụ và Đại Pháp đã cho gia đình tôi may mắn và hạnh phúc. Vì vậy, chúng tôi muốn chúc mừng sinh nhật Sư phụ và chúc mừng Pháp Luân Đại Pháp đã hồng truyền được tròn 20 năm.

Tu luyện Đại Pháp giúp tôi trẻ và khỏe hơn

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 06 năm 1996. Trước đó, tôi bị mắc nhiều bệnh mãn tính.

Sau khi phẫu thuật viêm ruột thừa năm 19 tuổi, dạ dày của tôi thường xuyên đau nhiều đến nỗi tôi bị ngất đi. Bởi vậy, cả ngày đi bộ trong khuôn viên trường đại học, tôi phải cong người lại. Năm 21 tuổi tôi đã phải đi bệnh viện và kết quả xét nghiệm cho thấy tôi bị bệnh rối loạn chức năng thần kinh nghiêm trọng. Căn bệnh này đã làm tôi khổ sở trong nhiều năm.

Sau đó, tôi lại bị chẩn đoán là mắc bệnh đa nang buồng trứng, và chưa đến năm 30 tuổi, chu kỳ kinh nguyệt của tôi đã ngừng lại. Vì bị ngừng chu kỳ kinh nguyệt quá sớm, tôi đã bị rối loạn về cả thể chất lẫn tinh thần. Tôi bắt đầu mắc nhiều loại bệnh khác nhau, như viêm khớp và đau dạ dày mãn tính, đau đầu, và đau mắt. Một lần chồng tôi nói rằng ngoại trừ tóc và móng tay, các bộ phận trên cơ thể tôi đều bị bệnh. Thân thể của tôi như vậy nên cũng không thể có con. Để chữa bệnh và để được làm mẹ, đã bảy năm trôi qua và tôi đã phải uống rất nhiều loại thuốc, tốn rất nhiều tiền, song không có tác dụng.

Trong khi tìm kiếm các cách chữa trị, tôi bắt đầu tin vào Phật và lễ Phật, chân trời góc biển nào tôi cũng đã đến, tuy vậy các bệnh của tôi vẫn không được chữa khỏi, và tôi vẫn không thể mang thai. Cùng lúc đó, tôi cũng bắt đầu tập một môn khí công. Sau tám năm kết hôn, cuối cùng chúng tôi đã có con. Vì thế, tôi càng trở nên hăng hái tập luyện môn khí công này. Tuy nhiên, sau đó trong khi tôi tập thì xuất hiện một số hiện tượng đáng sợ: Mỗi khi luyện công, tôi lại vừa khóc vừa cười, nhảy lên nhảy xuống. Nó trở nên nghiêm trọng đến nỗi ngay khi tôi tập thì mẹ chồng tôi sẽ bế con tôi và đưa nó ra xa khỏi đó. Tôi thấy bất an và không hiểu điều gì đang xảy ra.

Vào tháng 6 năm 1996, một người đồng nghiệp đã tặng tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã đọc xong cuốn sách ngay sau đó và nhận ra rằng cuối cùng tôi đã tìm thấy môn tu luyện chân chính. Nhìn vào tấm hình của Sư phụ, tôi nói:“Thưa Sư phụ, kiếp này con là đệ tử của Ngài, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.”

Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tất cả các bệnh mà tôi phải chịu đựng trong hơn một thập kỷ qua đã biến mất, và thân thể tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng. Tôi rất vui sướng. Gia đình tôi, những người rất lo lắng cho tôi, nói rằng Pháp Luân Công thật kỳ diệu. Cuốn Chuyển Pháp Luân dạy người tu luyện làm người tốt và lúc nào cũng phải nghĩ cho người khác trước. Nghe theo lời Sư Phụ dạy, sống với cha mẹ chồng trong suốt tám năm chúng tôi không hề có sự bất hòa nào. Chúng tôi thực sự là một gia đình hạnh phúc. Chồng và mẹ chồng rất yên tâm về tôi. Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện hai lần. Phòng 610 đã bức hại tôi bằng cách cấm không cho tôi ngủ. Vì thiếu ngủ trong một thời gian dài, tâm lý hồ đồ, tôi đã viết bản cam kết từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Dưới áp lực nặng nề, tôi đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công và làm chuyện có lỗi với Sư phụ và với các đồng tu.

Trong suốt thời gian ngừng tu luyện, tinh thần và cơ thể tôi rất suy nhược. Tình trạng sức khỏe của tôi rất tệ đến nỗi không thể làm việc được. Một lần nữa, không có cách nào khác, tôi đã phải tìm đến thuốc men để mong chữa chạy cho bệnh tình của mình.

Đó là một ngày u ám vào buổi chiều khi tôi nằm xuống giường một cách khổ sở và tuyệt vọng. Khi tôi đang nằm mệt mỏi trên giường, bỗng nhiên tôi cảm thấy cái gì đó đang quay rất nhanh quanh nơi có bệnh trên cơ thể. Ngay tức thì, sự đau đớn biến mất. Tôi rất kinh ngạc; nước mắt không ngừng rơi xuống. Tôi nói trong tâm: “Là Pháp Luân! Là Pháp Luân! Sư phụ!” Tôi nhảy ra khỏi giường và mừng rỡ nói: “Sư phụ! Ngài vẫn cứu con, một học viên đã làm Ngài thất vọng rất nhiều! Tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Sư phụ!” 

Tôi chính lại trạng thái của mình và trở lại làm việc. Bất kể khi nào có người hỏi tôi đã bình phục như thế nào, tôi nói lớn lên và rõ ràng rằng tôi đã quay lại tu luyện Pháp Luân Công. Hiện nay, mặc dù tôi trên năm mươi tuổi song chu kỳ kinh nguyệt của tôi vẫn bình thường. Vào dịp Tết năm 2012, tôi đến thăm dì tôi, người dì mà tôi đã không gặp trong hai năm. Kinh ngạc trước sự xuất hiện của tôi, bà hỏi:“Cháu đã ăn gì vậy?” Con trai bà là một vị tướng quân đội, nói rằng: “Chị đúng là thần!”

Chồng được ban phúc lành nhờ thấu hiểu việc tu luyện Pháp Luân Công của vợ

Trước năm 1999, chồng tôi có một công việc tốt với thu nhập cao. Anh ấy là niềm hãnh diện của gia đình chúng tôi. Sau khi cuộc bức hại xảy ra vào 20 tháng 07 năm 1999, anh ấy đã chịu đựng áp lực và sự quấy rối vô cùng lớn. Chứng kiến những thay đổi của tôi sau khi tôi tu luyện, anh ấy đã không bao giờ tạo cho tôi áp lực nào. Chỉ một lần duy nhất anh đã bảo tôi sao không viết bản cam đoan giả để cam kết sẽ không luyện công nữa.

Tôi khóc và nói:“Em xin lỗi, nhưng em không thể từ bỏ Pháp Luân Công.” Tôi chân thành nói với anh ấy rằng tôi không thể là kẻ vô ơn và muốn anh ấy hiểu. Tôi nói: “Chúng ta hãy ly hôn, không phải vì em không yêu anh. Em không muốn anh mất đi nghề nghiệp và vị trí tiềm năng của mình.” Trong bóng tối, tôi đã thấy anh ấy khóc.

Sau đó tôi được biết đơn vị công tác đã cho chồng tôi một cơ hội lựa chọn cuối cùng, là người vợ hay là chức vị. Chồng tôi đã chọn người vợ học viên Pháp Luân Công. Kết quả là chồng tôi mất chức và cả việc làm. Các đồng nghiệp và cấp trên của ông ấy rất tức giận vì sự bức hại của ĐCSTQ. Một người nói với ông: “Anh đã làm việc rất tận tụy cho Đảng và không có tham ô thứ gì vậy mà họ bức hại anh như thế này.” Tại một cuộc họp lớn, một quan chức cấp cao đến từ Bắc Kinh một lần đã phát biểu: “Mất đi một người tài như thế này ở đây là tổn thất cho cả quốc gia. Tôi rất buồn.” Nhờ đối xử tốt với người vợ tu luyện Pháp Luân Công và tin rằng Chân – Thiện – Nhẫn là tốt, chồng tôi đã nhận được phúc báo. Vài năm sau, qua một số khóa huấn luyện, chồng tôi nhận được một công việc khác với vị trí cũng tốt như vậy. Mức lương hàng năm của anh ấy được hơn 600.000 nhân dân tệ. Trước đó, người ta nói rằng tôi đã phá hoại tiền đồ của chồng tôi, nhưng giờ đây bạn bè nói rằng người vợ học Pháp Luân Công đã mang đến phúc lành cho người chồng.

Điều phấn khởi hơn là chồng tôi trông trẻ hơn nhiều so với những người cùng tuổi. Kiểm tra sức khỏe định kỳ của anh ấy cho thấy mọi thứ đều bình thường. Anh ấy sống một cuộc sống rất hạnh phúc.

Cả gia đình tôi điều nhận được phúc lành từ Đại Pháp mang đến

Anh trai của tôi từng nhiều năm làm bí thư Đảng ủy ở đơn vị công tác. Vì đã hiểu ra sự tà ác của tà đảng và biết rằng Đại Pháp là tốt, anh ấy không bao giờ tham gia vào việc bức hại. Sau khi thoái xuất khỏi Đảng, sức khỏe của anh ấy đã được cải thiện. Hiện nay, anh ấy không những có một chỗ làm tốt mà còn được trả lương rất cao.

Vào dịp tết năm 2000, tôi đến Bắc Kinh lần thứ hai để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công. Để ngăn cản tôi đến Thiên An Môn, người em trai tôi đã đi Bắc Kinh trước tôi để chặn tôi tại ga xe lửa. Sau khi nghe tôi giải thích ý định của mình, cậu ấy đã đồng ý đi cùng tôi tới Thiên An Môn. Đây là giai đoạn cuộc bức hại xảy ra rất khắc nghiệt. Cảnh sát có mặt khắp mọi nơi, và các học viên Đại Pháp thường xuyên bị đánh đập. Em trai tôi, tuy vậy đã bảo vệ tôi và với sự giúp đỡ của cậu ấy tôi đã có thể đến được Thiên An Môn và trở về bình an. Tôi thật sự cảm kích cậu em trai của mình và khâm phục sự dũng cảm đó. Hết thảy cũng là nhờ chúng tôi đều biết rằng Đại Pháp là tốt. Sau khi biết được chân tướng và thoái đảng, em trai tôi đã được thăng chức và mức lương đã được tăng cao hơn trước mấy lần. Tình huống của em gái tôi cũng giống như vậy. Ngay cả người cháu tôi, được nghe chân tướng về Đại Pháp, đã tìm được một công việc tốt sau khi tốt nghiệp đại học. Người em trai tôi một lần có nói “Chị tu luyện Pháp Luân Công, cả nhà mình điều hưởng phúc.” Tôi trả lời một cách hạnh phúc: “Nếu em thiện đãi Đại Pháp, thiện đãi đệ tử Đại Pháp, Sư Phụ chắn chắn sẽ mang đến cho em một tương lai tốt đẹp.” Trong lúc tôi bị bức hại, con của chúng tôi còn bé. Nó bị chấn động hai lần khi tôi bị giam giữ phi pháp. Sau khi trải qua một giai đoạn khó khăn, cậu bé đã dần dần hồi phục. Mẹ chồng tôi đã gần tuổi 70 nhưng bà vẫn tràn đầy năng lượng. Bà ấy có thể nấu ăn cho cả gia đình.

Hàng xóm và bạn bè tôi đều ngưỡng mộ gia đình của chúng tôi. Họ nói chúng tôi là một gia đình phát tài và khỏe mạnh. Chúng tôi đều biết lý do chúng tôi được may mắn như thế là vì gia đình chúng tôi thiện đãi Đại Pháp và thiện đãi học viên Đại Pháp.

Theo Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản dịch tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/23/【征稿选登】全家

Bản dịch tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/10/133887.html

Đăng ngày 13-8-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share