Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc
[MINH HUỆ 08-07-2008] Tôi đã nói với hầu hết những người mà tôi biết về Pháp Luân Công khi tôi bắt đầu làm sáng tỏ sự thật. Dần dần, có vẻ như tôi không còn một ai để nói với họ, và tôi đã mất đi sự nhiệt tình. Tôi thậm trí bắt đầu cảm thấy sợ. Sau khi tôi xem video bài giảng của Sư Phụ “Giảng Pháp cho các đệ tử Châu Úc”, tôi bỗng nhiên thức tỉnh. Mọi người đều đang đợi chúng ta đến cứu họ, nhưng vì những lí do ích kỷ, tôi đã không muốn làm sáng tỏ sự thật cho những người lạ. Nhận ra điều này, tôi chắp tay trước ảnh của Sư Phụ và cầu Sư Phụ gia tăng năng lực cho tôi, cho phép tôi có thể cứu độ tất cả những người có duyên với Đại Pháp, và để tôi hoàn thành thệ nguyện tiền sử của mình. Bây giờ tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm làm sáng tỏ sự thật và cứu độ con người của tôi.
1) Khuyến khích những người không tin thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên hệ của nó.
Sau khi lấy lại tinh thần, tôi đã tạo ra môi trường tu luyện riêng của tôi trong cửa hàng bán lẻ mà tôi làm việc và sống phần lớn thời gian của tôi ở đó. Trong quá khứ, tôi nghĩ đây là một nơi công cộng và không lý tưởng cho việc học Pháp. Cuối cùng tôi đã nhận ra rằng những hành động của tôi đã làm ra môi trường này. Tôi đã bỏ đi tâm con người của tôi và tổ chức một nhóm học Pháp tại cửa hàng của tôi, và các bạn học viên lui tới đều đặn.
Sau khi nhóm học Pháp đều đặn, tâm tính của tôi đã thăng tiến trong mọi phương diện. Khi tôi làm sáng tỏ sự thật với những người tôi gặp họ không tin vào những gì mà tôi nói. Một lần trong một cuộc nói chuyện, một thanh niên đã nói với tôi: “ Xin hãy thôi đi! Tôi không tin vào bất kể điều gì mà bác nói!” Sau đó anh ta nhanh chóng rời đi. Tôi hoàn toàn không thấy lo lắng hay buồn bực. Tôi nói với Sư Phụ trong tâm: “Sư Phụ, nếu anh ta đến lần nữa, con sẽ lại cố gắng để cứu anh ta.” Anh ta đã thực sự quay trở lại vào buổi chiều. Tôi đã chân thành nói với anh ta: “Người thanh niên trẻ, có vẻ như chúng ta có duyên. Đừng bỏ lỡ cơ hội tốt này. Mọi người nói rằng : ‘Trời sẽ diệt ĐCSTQ’. Đó không phải là nói đùa. Không ai có thể chống lại lệnh Trời. Được an toàn sẽ tốt hơn là phải hối tiếc.” Anh ta gật đầu đồng ý. Tôi nói: “Anh có tin thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo không?” Anh ta nói: “Tôi tin”. Vì vậy tôi nói với anh ta : “Đúng vậy! Những người tốt như anh nên tránh xa khỏi Đảng nếu có thể. Thật không đáng để chết với nó. Xin hãy suy nghĩ về việc thoái đảng”. Anh ta nói “Được rồi, xin làm ơn giúp tôi thoái xuất.”
Mỗi lần tôi thuyết phục người dân, tôi chỉ có một mục đích–cứu độ họ. Khi tôi nhìn thấy thái độ của mọi người thay đổi từ từ chối sang lắng nghe và từ từ chối sang tin tưởng, muốn thoái đảng, lòng đại từ bi của Sư Phụ tràn ngập người tôi. Làm sao tôi có thể không tinh tấn hơn?
2) Vượt qua sợ hãi và khuyến khích người dân thoái xuất ĐCSTQ
Khi tôi gặp những người sợ ĐCSTQ, trước hết tôi thường tạo cảm giác thoải mái cho họ. Tôi nói: “Tất cả trời đất đều biết điều này; nó không chỉ riêng cho con người thôi. Thần chỉ nhìn vào tâm con người. Hãy để tôi cho chư vị một tên (dùng để thoái xuất khỏi ĐCSTQ).” Tôi cũng tác động tới mặt tốt của họ: “ Chư vị cũng biết ĐCSTQ chỉ toàn bức hại những người tốt, và những phương pháp của nó rất dã man. Những người tốt như chư vị không muốn là một phần của thứ xấu xa đó, có phải vậy không?” Ngay tức thì, phần lớn trong họ bỏ đi được phần nào sợ hãi và đồng ý thoái xuất.
Một lần tôi đang giải thích những sự kiện cho một người bán hàng trên phố trong thị trấn. Bà ấy căng thẳng lo lắng đến mức mắt của bà không ngừng chớp. Bà cũng nhìn theo tất cả các hướng, cứ như thể ai đó đang tới gần bà. Bà ấy nói : “Tôi không muốn nghe những điều này. Tôi sợ!”. Tôi đã phát chính niệm và nói với bà ấy : “Đừng sợ. Đây là điều tốt nhất cho bà. Tôi không sợ. Vậy bà sợ cái gì?” Bà ấy cười nhưng không nói gì cả. Một vài ngày sau đó, tôi lại giảng rõ sự thật cho bà ta. Lần này bà ấy không căng thẳng nữa và nói với tôi rằng bà ấy cần phải nghĩ về nó. Hai ngày sau tôi lại có một cơ hội khác nói chuyện với bà ấy. Tôi đã nói với bà ấy hãy nhớ : “Pháp Luân Đại Pháp tốt”, nói điều đó sẽ mang lại những điều tốt cho bà ấy và gia đình bà. Bà ấy đã đồng ý. Ngày hôm sau bà ấy đã vui mừng đến nói với tôi : “Thật kỳ lạ! Bây giờ tôi biết tại sao nhiều người ở nhiều nước đang tu luyện Pháp Luân Công mặc dù ĐCSTQ bức hại và tại sao số người tập lại tăng lên hàng ngày”. Bà ấy đã nói với tôi bà bị đau ngực và vai, nhưng tối hôm trước bà bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp tốt. Sư Phụ vĩ đại!” và những cơn đau của bà biến mất. Chồng của bà bị ho. Ông ấy cũng niệm những từ này, và chứng ho dừng ngay hôm đó. Bà ấy đã yêu cầu tôi giúp cả bốn người trong gia đình bà thoái khỏi đảng. Bà nói: “Tôi có một giấc mơ kỳ lạ tối qua, trong giấc mơ tôi đã nhìn thấy một bầu trời trong sáng và rộng lớn. Cổng trời mở ra, và nhiều thiên thần trong những bộ quần áo rất đẹp đang bay ra ngoài. Thật là tuyệt diệu huy hoàng và vĩ đại.” Khi bà tỉnh dậy bà thấy rất vui và hạnh phúc.
Sau đó, khi cha của bà ấy qua đời, bà đã về dự tang lễ. Bà đã mang cho họ hàng thân quyến của bà nhiều tặng phẩm có thông điệp của Đại Pháp, khuyến khích họ thoái ĐCSTQ. Sau tang lễ bà đến nói với tôi: “Tất cả chị em của tôi đều tin tôi và thoái Đảng mà không do dự nhiều.” Tôi cảm thấy vui cho phụ nữ này và những chị em của bà. Sau này, bất cứ khi nào tôi làm sáng tỏ sự thật với những người khác, bà ấy lại đến hỗ trợ tôi. Đây là một bằng chứng chứng thực quyền năng và vẻ đẹp của Đại Pháp.
3) Buông bỏ định kiến khi cứu độ con người
Một ngày ngay sau khi tôi kết thúc làm sáng tỏ sự thật với một khách hàng, tôi thấy một người đàn ông chống nạng đi về phía tôi. Khi tôi nhận ra người đàn ông không chỉ bị liệt mà còn dơ bẩn, tư tưởng đầu tiên của tôi là tránh né anh ta. Nhưng trước khi quay đi, tôi bỗng nhiên nhớ đến lòng từ bi của Sư Phụ. Tôi cảm thấy xấu hổ. Vì anh ta đã đi ngang qua tôi, anh ta chắc là người có duyên phận. Có lẽ anh ta đã đợi ngày này trong nhiều đời rồi. Với một nụ cười trên mặt, tôi đã hỏi thăm anh và mời anh ta vào cửa hàng của tôi. Tôi ngạc nhiên khi anh ta nói với tôi anh ta có một bản Chuyển Pháp Luân và đã đọc nó mấy chục lần. Anh ấy thậm chí còn chia sẻ nhận thức riêng của anh ấy về Pháp với tôi và nói với tôi rằng đây là quyển sách duy nhất mà anh ấy trân quý nhất cả đời anh. Một vài ngày sau anh ấy dẫn một người bạn đến để tôi giúp đỡ anh bạn đó thoái ĐCSTQ và đăng tuyên bố thoái xuất của anh. Kinh nghiệm này đã làm tôi nhận ra rằng Sư Phụ đã ban cho tôi một điểm hoá: Tôi nên từ bi quý trọng tất cả mọi người, không nên có bất kể thành kiến nào, và trân trọng mọi người.
4) Giữ điềm tĩnh và làm sáng tỏ sự thật trong những tình huống nguy hiểm
Một ngày nọ tôi nói chuyện với một người đàn ông có giọng nói vùng đông bắc. Một bạn đồng tu bước vào. Khi cô ấy nhìn thấy tôi làm sáng tỏ sự thật cô ấy đã nói với người đàn ông đó: “Điều mà cô ấy nói tất cả đều là sự thật!” Cô ấy tiếp tục nói với người đàn ông tên và số điện thoại của tôi. Vẻ mặt của người đàn ông trở nên dữ tợn và ông ấy nói : “Tôi sẽ nhớ mọi điều về hai cô. Tôi phụ trách về vấn đề Pháp Luân Công ở vùng Đông Bắc.” Ông ấy thậm chí còn đưa ra thẻ căn cước nghề nghiệp của ông. Tôi giữ bình tĩnh khi phát chính niệm và nói với người đàn ông đó: “Tôi không quan tâm ông làm gì để sống. Tôi phải cố gắng hết sức để cứu ông. Khi ông kính trọng Pháp Luân Công, ông sẽ có một tương lai tươi sáng. Những người mà có vị trí công việc quan trọng cần phải cẩn thận hơn. Ông không nên làm điều gì có hại cho tương lai của mình.” Ông ấy đã xúc động, : Bà chị (một cách nói chuyện thân mật với một người phụ nữ nhiều tuổi hơn bạn ở Trung Quốc), lần sau tôi đến, tôi sẽ mang cho chị một quyển sách Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng nên đọc sách.” Sau khi ông ta rời đi tôi đã nhắn lại với các đồng tu khác. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi nên lý trí hơn khi làm sáng tỏ sự thật và không nên đưa ra quá nhiều thông tin không cần thiết của chúng ta.
Sau này tôi cũng gặp phải một tình huống khác tương tự. Khi tôi nói chuyện với một người đàn ông về Pháp Luân Công, anh ta đã đưa ra thẻ căn cước nghề nghiệp của anh ta và nói: “ Sao bà dám nói với tôi những điều này. Tôi là một sĩ quan cảnh sát!” Tôi mỉm cười: “ Không phải chuyện đùa. Không nhận ra anh là ai, thì tôi sẽ không được nói những điều này hay sao”. Nhìn thẳng vào mắt anh ta, tôi nói với anh ta nguyên lý “thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo”. Tôi ngạc nhiên khi thấy anh ta hoàn toàn thay đổi thái độ. Lúc đó, người cảnh sát địa phương đang giam giữ một bạn đồng tu. Anh ta đã hứa rằng anh ta sẽ cố gắng lo cho việc giải thoát của học viên. Anh ấy cũng yêu cầu tôi đăng ký tuyên bố thoái đảng cho anh ấy.
Khi tôi đang viết bài chia sẻ kinh nghiệm này một khách hàng đã bước vào và hỏi: “ Bà đang viết gì vậy?” Tôi ngẩng đầu lên và hỏi anh ta cần gì. Anh ta cao giọng: “Tôi biết bà đang viết về Pháp Luân Công. Tôi sẽ gọi cảnh sát.” Tôi không nói gì nhưng phát chính niệm: “Ma quỷ sợ điều tôi viết, nên tôi sẽ không cho nó cơ hội phạm tội ác chống Đại Pháp”. Sự kiên định của tôi rất mạnh và tâm tôi đầy từ bi với mọi người. Tôi đã nói với anh ta: “người thanh niên trẻ, hãy để tôi kể cho anh nghe một câu chuyện.”
Sau khi tôi chia sẻ kinh nghiệm cá nhân với anh ta, anh ta đã thay đổi thái độ: “Tôi xin lỗi, bà chị, tôi sẽ không báo chị với cảnh sát nữa!”
Mỗi lần tôi đối mặt với những tình huống như vậy tôi đều bất động và luôn phát chính niệm để tiêu trừ các nhân tố ma quỷ. Dưới sự che chở bảo vệ của Sư Phụ tôi luôn có thể biến chuyển một tình huống nguy hiểm và vẫn giữ được an toàn bình yên vô sự.
5) Vượt qua tất cả khó khăn và khẩn trương cứu người
Chồng tôi đã qua đời cách đây vài năm, và tôi phải trông nom của hàng một mình. Ngoài ra, tôi phải chăm sóc cháu nội. Cuộc sống của tôi vất vả, bận rộn và đầy căng thẳng. Nhưng, được gia hộ bởi Đại Pháp, tôi đã chịu đựng những khó khăn vất vả và hoàn tất ba điều hàng ngày. Do vậy, môi trường tu luyện của tôi ngày càng trở nên tốt hơn. Cách đây không lâu, một vài người thi hành quy hoạch đô thị đã tới cửa hàng của tôi. Họ nói hội đồng sẽ tháo dỡ cửa hàng của tôi vì một sự thay đổi quy hoạch mới. Tôi đã nói điều này với vài học viên khác. Sau khi chúng tôi thảo luận tôi nhận ra rằng tôi sẽ chỉ theo sự an bài của Sư Phụ và phủ nhận mọi thứ khác. Những người quy hoạch cuối cùng đã thay đổi suy nghĩ về cửa hàng của tôi. Thay vì dỡ bỏ nó, họ muốn tăng tiền thuê hàng năm của tôi từ 1000 nhân dân tệ lên 8000 nhân dân tệ! Tôi đã từ chối đồng ý theo sự bức hại tài chính này của cựu thế lực và tiếp tục phát chính niệm phủ nhận can nhiễu của ma quỷ. Cuối cùng, tiền thuê đã không tăng lên. Tất cả những người hàng xóm của tôi đều kinh ngạc, vì tiền thuê của tất cả những cửa hàng khác đều tăng lên 8000 nhân dân tệ.
Cửa hàng của tôi nằm trong một vị trí tốt nhiều người qua lại. Nhưng xe cảnh sát cũng đến thường xuyên hơn. Mặc dù vậy, không gì có thể cản trở những cố gắng cứu độ chúng sinh của tôi. Mỗi ngày khi mở cửa, tôi lại bắt đầu làm sáng tỏ sự thật với khách hàng của tôi. Tôi cảm thấy rằng mọi người đến cửa hàng của tôi nhìn rất quen thuộc. Hầu hết mọi người nghe tôi nói đã đồng ý thoái Đảng và các tổ chức liện hệ của nó. Tôi biết rằng Sư Phụ đã mang tới cho tôi những người có duyên phận. Tôi chưa bao giờ cảm thấy mạnh mẽ hơn về tầm quan trọng và sự khẩn cấp của những nhiệm vụ của chúng ta và hàng ngày tôi đắm mình trong từ bi vô biên của Sư Phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/7/8/181652.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/7/21/99131.html
Đăng ngày 26-7-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản