Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2025] Một ngày cách đây mấy năm, lãnh đạo công ty và một đồng nghiệp đến nhà tôi và bảo tôi đến cơ quan. Tôi biết mình cần giảng chân tướng cho họ, nên lập tức cầu Sư phụ gia trì chính niệm cho mình.

Trưởng phòng 610 địa phương đã đợi sẵn ở cổng công ty. Khi chúng tôi bước vào, tôi nhận ra phó cục trưởng Cục Công an địa phương, người phụ trách bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi không hề động tâm. Tôi đi theo họ vào một phòng họp. Họ giới thiệu một người là phó bí thư của Ủy ban Chính trị và Pháp luật và nói rằng ông ấy đến để thể hiện sự quan tâm với tôi, vì chồng tôi trước đó mới bị bức hại đến chết trong tù.

Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, một người bắt đầu ghi lại những gì chúng tôi nói. Khi tôi hỏi tại sao lại ghi chép cuộc trò chuyện của chúng tôi, người đó liền dừng bút.

Tôi nói với họ về sự hồng truyền của Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới, về việc chồng tôi đã bị bức hại bằng đủ hoại hình tra tấn trong lúc bị cầm tù và ở trại tạm giam. Tôi nói, “Chồng tôi đã bị bức hại đến chết, nhưng tôi hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không oán hận ai, cũng không than phiền, hay tìm cách trả thù. Nhưng bất cứ ai bức hại người lương thiện đều không thể thoát khỏi thiên lý thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Một niệm thiện đãi Đại Pháp đều sẽ được phúc báo. Các anh đã phạt bạn bè và người thân của tôi, những người đã đến thăm và an ủi tôi sau khi chồng tôi bị bức hại đến chết. Như vậy chẳng phải là sai sao?”

Lúc ấy chính niệm của tôi rất mạnh và tôi đã nói trong hơn một giờ đồng hồ. Họ chăm chú lắng nghe, đi cùng có phó bí thư của Ủy ban Chính trị và Pháp luật và trưởng Phòng An ninh Nội địa. Tôi nói với họ rằng tôi đã nhiều lần được bình chọn là “Nhân viên xuất sắc”, nhưng sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, tôi không được làm công việc chuyên môn nữa mà phải làm lao công dọn dẹp tòa nhà.

Chúng tôi đã kết thúc cuộc họp một cách êm đẹp. Sáng hôm sau, tôi đến văn phòng lãnh đạo và hỏi những người tham dự nghĩ gì về cuộc họp. Anh ấy bảo rằng tôi đã nói rất tốt và đã giải thích rõ sự thật về cuộc bức hại. Sau đó, môi trường tu luyện của tôi tại nơi làm việc đã được cải thiện.

Khi tôi gặp một trong những người hàng xóm cũ, tôi nói với bà ấy rằng chồng tôi đã bị bức hại đến chết. Bà ấy nói với đôi mắt đẫm lệ, “Trời xanh đang nhìn chúng ta!” Những người thân của tôi rất khâm phục chồng tôi, một người nói rằng cô ấy sẽ không thể chịu đựng nổi cuộc bức hại như chồng tôi đã làm.

Khi tôi đi qua một khu chợ, có người túm lấy phía sau xe đạp của tôi. Tôi nhìn lại và thấy một bà lão. Bà ấy nói, “Pháp Luân Đại Pháp mà cô tu luyện rất tốt. Con trai tôi đã đi du lịch nước ngoài và đến thăm một số quốc gia, ở đó họ có thể công khai tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô đừng sợ. Sớm muộn gì các học viên cũng sẽ được minh oan.”

10 năm trước, khi tôi gặp một giáo viên từng dạy con tôi, anh ấy nói anh ấy biết chồng tôi và tôi là những người tốt và Pháp Luân Đại Pháp là chân chính. Tôi cảm ơn anh ấy vì đã quan tâm đến con trai tôi. Con tôi đến nhà bạn cùng lớp chơi, phản hồi nhận được đều là tích cực, có phụ huynh nói Pháp Luân Đại Pháp mà bố mẹ cháu học là tốt, có người nói vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là do Đảng Cộng sản Trung Quốc dàn dựng. Những người khác nói rằng họ cũng có người thân tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trong những năm qua, khi giảng chân tướng tôi đã gặp nhiều người tốt, và họ thường nhắc nhở tôi hãy chú ý an toàn.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/4/491249.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/15/225850.html

Đăng ngày 01-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share