Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-12-2024] Tôi từng có thời gian ở trong trạng thái hoảng loạn và lo lắng bất an triền miên khi cuộc bức hại tàn khốc của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy, tôi luôn tránh né việc giảng chân tướng công khai về Pháp Luân Đại Pháp.
Tuy vậy, trong nhiều năm, tâm tôi vẫn luôn day dứt và hối hận vì bao năm qua đã không giúp thế nhân hiểu rõ chân tướng cuộc bức hại. Cảm giác đó giống như một ngọn núi lớn đang đè lên tôi, khiến tôi thường xuyên cảm thấy tức ngực, thở dốc và bước đi khó nhọc như thể cột sống đang bị lệch. Có lần, khi tôi đang ngồi một mình ở công ty thì một đồng nghiệp bước đến từ phía sau và la toáng lên: “Sao lại cúi gằm cả người xuống thế này? Chị phải ngồi thẳng lưng lên chứ!“
Trong cuộc bức hại, ĐCSTQ đã phát động cái gọi là chiến dịch “Xoá sổ”. Họ lợi dụng các nhân viên chính quyền, cán bộ địa phương và cảnh sát để sách nhiễu các học viên, sa thải và đe doạ huỷ hoại tiền đồ trong tương lai của con cái họ, nhằm cưỡng ép các học viên ký tên vào “bản cam kết” từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi cảm thấy trạng thái tu luyện của mình đã rơi vào giai đoạn bế tắc. May mắn thay, với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ và chỉ dẫn của Đại Pháp, cùng sự hỗ trợ của các đồng tu, tôi từng bước củng cố chính niệm, dần dần trở nên thành thục hơn và đã có thể duỗi thẳng lưng.
Lúc đợt sách nhiễu đầu tiên xảy ra với tôi, bí thư Đảng và các đảng viên khác tại nơi làm việc của tôi đã liên tục gây áp lực để khiến tôi từ bỏ Đại Pháp. Phòng 610 và các viên chức cán bộ địa phương cũng liên tục sách nhiễu tôi và thậm chí còn lừa tôi tham gia một lớp tẩy não.
Vì bị sách nhiễu, tôi xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh: ho dai dẳng, không ăn không ngủ, thường xuyên căng thẳng lo âu, tiêu chảy và bụng dưới của tôi nóng rát. Tôi cũng thiếu sức mạnh ý chí, đầu óc trở nên mơ hồ và chỉ có thể dùng ý chí của người thường để gắng gượng. Không giống như trước đây, dù ở trong hoành cảnh gian nan thế nào, thì tôi vẫn luôn giữ vững được chính niệm và đầu óc thanh tỉnh của một người tu luyện.
Trong suốt quãng thời gian đó, gia đình tôi và các đồng tu đã ở bên cạnh tôi để cùng học Pháp, phát chính niệm và chia sẻ thể hội tu luyện. Nhờ kiên trì học Pháp, từng tầng Pháp lý đã được khai mở cho tôi.
Khi bí thư chi bộ nơi tôi công tác hối thúc tôi đến lớp tẩy não. Ban đầu tôi chọn cách không đi làm nữa, nhưng rồi tôi nhanh chóng nhận ra rằng mình cần phải giảng rõ chân tướng cho người phụ trách cao nhất của cơ quan. Ông ấy cũng là một sinh mệnh đang đợi tôi giúp thoát khỏi những lời dối trá của ĐCSTQ và giúp ông ấy tự lựa chọn một con đường thiện lương. Các đồng tu hỗ trợ phát chính niệm cho tôi và tôi cũng phát chính niệm khi trên đường đi gặp ông ấy. Tôi thanh lý trường không gian của bản thân và diệt trừ tất cả các nhân tố tà ác đang ngăn cản chúng sinh được đắc cứu.
Khi tôi bắt đầu giảng chân tướng cho người phụ trách, ban đầu ông ấy rất thô lỗ và thậm chí còn lăng mạ Sư phụ. Tôi có thể cảm nhận được tà linh cộng sản đang khống chế ông ấy và lòng từ bi của tôi đối với ông ấy đã trỗi dậy. Trong chớp mắt, tôi như thấy lại cảnh tượng của mình trong tiền kiếp, khi ấy tôi đã thệ ước sẽ cứu ông ấy. Thế nhưng, dù đã cùng nhau làm việc suốt bao nhiêm năm, tôi lại vì sợ hãi mà chưa từng chủ động tiếp cận để giảng chân tướng cho ông ấy. Khoảnh khắc đó, Phật tính của tôi chợt khởi lên và tôi cần phải thực hiện lời hứa giúp ông ấy minh bạch chân tướng Đại Pháp. Tôi phải buông xuống hết thảy, kể cả công việc, kể cả sống chết, nhất định phải hoàn thành thệ ước xa xưa, tuyệt đối không để tà ác tiếp tục bức hại chúng sinh.
Ngay sau đó, tôi cảm thấy được gia tăng trí huệ, ngữ điệu của tôi cũng trở nên ôn hoà và từ ái. Tôi giảng chân tướng Đại Pháp và nói rằng lý do tôi từ chối đi làm không phải vì tôi không coi trọng công việc này mà là để tránh bị bức hại. Tôi nói với ông ấy rằng tôi đang mạo hiểm sự an nguy của bản thân chỉ vì muốn ông ấy minh bạch chân tướng, nhìn thấy rõ con đường phía trước và lựa chọn một tương lai tươi sáng cho bản thân và gia đình. Ông ấy lắng nghe chăm chú và cuối cùng còn cảm ơn tôi. Tôi thầm cảm ơn Sư phụ vì đã dùng năng lượng từ bi để thanh trừ các nhân tố tà ác đang ngăn cản ông ấy được cứu. Sau khi rời khỏi văn phòng của người phụ trách, tôi cảm thấy cuối cùng mình đã có thể duỗi thẳng lưng, ngẩng cao đầu và đường đường chính chính làm một đệ tử Đại Pháp.
Sau đó, người phụ trách đơn vị của chúng tôi thay đổi. Ông ấy là người tàn nhẫn và cứng rắn. Ông ấy thường triệu tập trưởng phòng và bí thư chi bộ nơi tôi công tác, và tuyên bố rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không được phép làm việc trong cục và học viên nào từ chối ký tên vào “bản cam kết [từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công]” đều sẽ bị sa thải.
Trước Tết Nguyên đán, trưởng phòng và bí thư đã nài nỉ tôi ký tên vào bản cam kết, nếu không họ cũng sẽ bị trách phạt. Ban lãnh đạo cũng tổ chức một cuộc họp với tôi và mời người của Uỷ ban Chính trị và Pháp luật (UBCTPL) địa phương tham dự. Tôi không chỉ từ chối ký tên mà còn nói về việc tôi đã được thụ ích cả tâm lẫn thân như thế nào khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã cố gắng hết sức để trở thành một người tốt theo Chân-Thiện-Nhẫn.
Bí thư thông báo cho tôi rằng ban lãnh đạo cấp cao hơn dự định sẽ sa thải tôi vì không ký tên vào bản cam kết. Ông ấy cũng nói rằng ông ấy đã nói với UBCTPL rằng tôi là nhân viên giỏi nhất trong công ty và thuyết phục họ đừng sa thải tôi. Tôi bày tỏ lòng biết ơn và sự cảm thông của mình, nhưng vẫn kiên quyết không ký tên vào bản cam kết.
UBCTPL tiếp tục gây sức ép hòng ép tôi từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Họ cùng các cán bộ ở khu phố địa phương đã gây áp lực cho gia đình tôi nhằm ép tôi ký tên vào cam kết. Tuy nhiên, chúng tôi khích lệ lẫn nhau và quyết tâm cùng nhau bước qua cuộc bức hại này. Lần này, tôi thật sự cảm thấy rằng niềm tin kiên định vào Đại Pháp của tôi có thể đứng vững trước tất cả. Thông qua học Pháp và tu luyện tốt bản thân, tôi có thể kiên định tu luyện. Tôi ngẩng cao đầu làm một đệ tử Đại Pháp chân chính, không bị vướng vào các chấp trước của con người.
Không lâu sau, doanh nghiệp mà đơn vị của tôi trực thuộc đã tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn và sau đó đã có những thay đổi lớn: người quản lý cấp cao từng đe doạ sa thải tôi đã bị luân chuyển đi nơi khác trong chưa đầy 100 ngày nhậm chức; vị trưởng phòng đối xử tốt với tôi thì đã nghỉ hưu; bí thư Đảng đối xử tốt với tôi được thăng chức và tăng lương; và con của một trưởng phòng khác từng đối xử tốt với tôi đã đạt kết quả xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh đại học và được nhận vào một trường đại học hàng đầu. Đây thực sự là một minh chứng rằng những người thiện đãi Đại Pháp sẽ được Trời ban phước lành.
Nhờ có sự cứu độ từ bi của Sư phụ, tôi từng bước trưởng thành trong tu luyện, tu bỏ các chấp trước và quan niệm của con người. Ngọn núi lớn đè nặng lên tôi đã thu nhỏ lại chỉ còn bằng một bức tường nhỏ. Và một ngày nào đó, bức tường này sẽ sụp đổ. Khi tâm tính của tôi đề cao lên, cột sống bị cong của tôi cuối cùng cũng được thẳng trở lại. Một lần nữa, tôi lại trở thành một đệ tử Đại Pháp đường đường chính chính!
Con xin cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/21/483689.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/28/225674.html
Đăng ngày 23-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.