Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Sơn Đông
[MINH HUỆ 31-12-2024] Gần đây, tôi đã vượt một quan mà tôi cho rằng là quan sinh tử, và tôi muốn viết ra trải nghiệm này để chia sẻ cùng các đồng tu.
Tối ngày 20 tháng 7, tôi đọc lại một lượt cuốn “Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản” và “Câu chuyện thần thoại cho người tương lai”. Sau khi phát chính niệm 12 giờ đêm, tôi đi ngủ. Lúc ấy tôi cảm giác cổ họng của mình hơi đau. Giống như trước đây, tôi hướng nội và tìm ra một số vấn đề về tu khẩu và một số tâm chấp trước chưa bỏ. Tôi liền phủ định và thanh trừ chúng, cổ họng liền không có vấn đề gì nữa.
Thời tiết năm nay vô cùng nóng bức, lại có mưa nhiều. Chiều tối ngày 21 tháng 7, khi về nhà, tôi cởi áo mưa, giày đi mưa ra thì thấy cả người như vừa được vớt lên từ dưới nước, cảm thấy toàn thân như không còn tri giác. Tôi đi tắm và không cảm thấy thèm ăn cái gì cả. Tôi cố ép mình uống một ngụm nước, rồi lập tức chìm vào trạng thái mê man và nằm lăn ra giường.
Tiếng chuông báo phát chính niệm lúc 12 giờ đêm làm tôi tỉnh giấc. Tôi cố định thần lại, lúc ấy mới nhận ra là đến thời điểm cần phát chính niệm. Nhưng phát chính niệm xong thì những gì xảy ra sau đó tôi đều không biết nữa. Tôi cố gắng dậy, nhưng toàn thân đau nhức từ xương đến thịt. Mặc dù vậy, tôi vẫn thuận theo nhạc luyện xong bài công pháp thứ nhất. Khi luyện bài thứ hai—bão luân, chân tôi không thể đứng vững, cánh tay cũng không thể nâng lên, tôi đành ngồi trên ghế, đặt tay lên thành giường để hoàn thành bài công pháp với động tác không chuẩn xác. Sau đó, tôi kiên trì luyện hết các bài động công theo tiếng nhạc. Đến khi luyện bài công pháp thứ năm–tĩnh công, tôi chỉ nhớ là đã làm đả thủ ấn, rồi không biết tôi đã nằm xuống như thế nào.
Sáng ngày 22, chuông báo phát chính niệm toàn cầu đã đánh thức tôi dậy. Phát chính niệm xong, tôi toan đi làm những việc mà tôi cần làm, nhưng cảm thấy toàn thân vô cùng khó chịu. Đầu đau dữ dội, tê dại, tức ngực, đầy bụng, mệt mỏi rã rời, mồ hôi liên tục túa ra. Tôi bắt đầu ho, cơm không muốn ăn, nước không muốn uống, thậm chí đến mở mắt cũng không muốn mở, cảm giác tôi có thể đổ gục xuống bất cứ lúc nào. Lúc này, tôi mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Tuy nhiên, tôi không thừa nhận trạng thái giả tướng bệnh nghiệp này. Bất kể khó chịu đến đâu, tôi vẫn nói với Sư phụ trong tâm: “Con làm được!” Rồi tôi tiếp tục làm những việc cần làm. Đến trưa, tôi cảm thấy vô cùng bức bối, nuốt cơm không trôi.
Những ngày sau đó, trong suốt ba ngày tôi không ăn được gì. Tôi cố ép mình ăn, dù không muốn cũng vẫn phải ăn, nhắm mắt vào mà nuốt. Nước tôi cũng uống rất ít, nhưng mồ hôi vẫn toát ra đầm đìa cả ngày lẫn đêm. Sau một tuần, triệu chứng thuyên giảm, nhưng vẫn không ngừng ho ra đờm. Tôi nghĩ: “Sao lại có nhiều đờm thế này? Chắc hẳn lần này thân thể đã được tịnh hóa đến kiền tịnh rồi, là hảo sự”.
Trong thời gian này, việc gì cần làm tôi vẫn làm, không trì hoãn, nhưng cảm thấy người mình không gượng nổi nữa. Đôi khi còn cảm thấy mơ hồ, thỉnh thoảng lại nổi lên những tâm bất hảo như ủy khuất, oán hận, bị xem thường, cô độc, tự ti… Lúc này tôi mới ý thức được rằng chắc chắn là tôi có vấn đề ở đâu đó trong tu luyện.
Tôi quyết tâm học Pháp nhiều hơn, tu tâm tính, hướng nội tìm từng chấp trước một, rồi thanh trừ triệt để và quy chính bản thân. Tình hình có chút chuyển biến, nhưng vẫn có lúc tốt lúc không, những tâm chấp trước kia vẫn thỉnh thoảng trồi lên. Mãi cho đến một ngày, khi tôi chạy xe điện hai bánh đến một ngã tư, một chiếc xe ba bánh mất lái hoảng loạn đâm vào giỏ xe trước của tôi, khiến nó bị lệch sang một bên, còn không có thiệt hại gì nghiêm trọng cả. Tôi dùng tâm thái của người tu luyện mà bình tĩnh tiếp nhận lời xin lỗi của chủ xe ba bánh.
Về nhà, tôi nhớ lại quá trình có kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm này. Nếu không có Sư phụ bảo hộ, hậu quả hôm nay quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Thử nghĩ với trạng thái thân thể bây giờ, làm thế nào mà tôi có thể trong thời khắc nguy cấp đó mà bình tĩnh kịp thời đánh lái để nghiêng đầu xe qua một bên, tránh được một tai nạn xe hư người chết thảm khốc như thế được. Việc phát sinh nơi tôi chắc chắn không phải ngẫu nhiên. Thế là, tôi bèn bắt đầu nhìn lại toàn bộ quá trình vượt quan của mình trong thời gian gần đây.
Ban đầu, giả tướng bệnh nghiệp đến rất dữ dội, chỉ trong chưa đầy 10 ngày, cân nặng của tôi từ 77 kg sụt xuống còn 70 kg, thân nhiệt chỉ còn 35,4°C và không tăng lên được. Nhưng may mắn là tôi không thừa nhận giả tướng nhiệp bệnh này. Dù khó chịu đến đâu, tôi vẫn kiên định học Pháp, tu tâm, làm những việc cần làm, giữ vững tâm tính, cuối cùng đã vượt qua, triệu chứng thuyên giảm.
Tiếp đó, dù tôi học Pháp, tu tâm, quy chính bản thân như thế nào thì những niệm đầu bất hảo vẫn không ngừng nổi lên, cơ thể vẫn không có chút sức lực. Mãi đến khi tai nạn xe cộ hữu kinh vô hiểm kia xảy ra, tôi mới nhận ra và nghĩ liệu có phải là ma đang lợi dụng những chấp trước chưa buông của tôi, dụ hoặc chủ nợ ở tiền kiếp của tôi đến đòi mạng không? Nếu là như vậy, tôi sẽ hoàn toàn nghe theo sự an bài của Sư phụ. Tôi trao đổi với chủ nợ, dùng Pháp mà Sư phụ giảng cho chúng ta để thiện giải với chủ nợ. Sau đó, tôi tĩnh tâm và nghiêm túc học Pháp.
Tôi tự hỏi: “Rốt cuộc mình còn có chấp trước nào đang ẩn giấu thật sâu không?” Nghĩ mãi nghĩ mãi, tâm ủy khuất của tôi lại nổi lên. Nhưng lần này tôi lập tức nhận rõ ra và liền nói với nó: “Những gì người làm đều là vì chính bản thân ngươi, có gì mà ủy khuất? Đằng sau sự ủy khuất này chẳng phải là do không được người khác thấu hiểu, không được người khác công nhận, không được người khác coi trọng, không được người khác tôn trọng sao?” Đằng sau sự ủy khuất này đang ẩn giấu bao nhiêu tâm chấp trước không dễ phát giác ra! Cảm tạ Sư phụ đã điểm hóa, con sẽ lập tức thanh trừ triệt để tâm chấp trước này.
Ngã rồi thì bò dậy, biết sai thì sửa. Chính Pháp chưa kết thúc, chúng ta vẫn còn cơ hội. Tôi cần phải trân quý những cơ hội ít ỏi còn lại này, phải học Pháp nhiều, dĩ Pháp vi Sư, tu xuất tâm từ bi. Con xin khấu bái Sư phụ từ bi vĩ đại.
Trên đây là một chút nhận thức của tôi ở tầng thứ hiện tại, nếu có điểm nào không phù hợp với Pháp, mong đồng tu từ bi góp ý.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/31/485812.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/10/225420.html
Đăng ngày 01-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.