Bài viết của đệ tử Đại Pháp phương Tây

[MINH HUỆ 08-02-2025]

Trong mấy tháng qua, tôi đã trải qua một vấn đề tu luyện mà giờ đây tôi mới hiểu đó là một khảo nghiệm liên quan đến kinh văn mới mới được công bố của Sư phụ “Thời khắc then chốt xem nhân tâm.”

Tôi đã chia sẻ trải nghiệm này với một số đồng tu trong vài tuần qua. Tuy nhiên, giờ đây tôi nhận ra rằng tôi nên sớm viết một bài chia sẻ cho trang Minh Huệ để nhiều người hơn nữa có thể thụ ích.

Cách đây khoảng một năm, tôi được đề nghị hỗ trợ một hạng mục Đại Pháp thành lập một phòng ban mới, bởi tôi có kinh nghiệm trong việc điều phối và khởi nghiệp. Vì tôi sống ở một thành phố khác, tôi thường xuyên phải đi đi lại lại và có các cuộc họp với những người điều phối hạng mục. Thế nhưng, mấy tháng trôi qua mà gần như không có tiến triển gì.

Khi tôi đang có ý định từ bỏ và rời đi, tôi nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ điều phối viên chính. Anh ấy nhận ra tầm quan trọng của việc thành lập bộ phận này. Tôi bèn quyết định đến đó làm việc trong vài tháng, và đã cố gắng hết sức. Tuy nhiên, tôi cảm thấy mọi người không nghe theo đề xuất của mình, tôi được giao trách nhiệm, nhưng lại không có quyền hạn tương ứng. Mọi việc trở nên rối bời.

Tôi cảm thấy rất thất vọng. Trong tâm xuất hiện suy nghĩ, nào thì: “Tôi đã bảo các bạn cần làm thế nào, vậy mà các bạn lại làm ngược lại, giờ thì xem điều gì đã xảy ra!” rồi “Các bạn đã lãng phí thời gian của tôi!” hoặc “Những điều phối viên Trung Quốc này chẳng bao giờ để cho những người thực sự biết cách làm việc chủ trì” v.v.

Tôi nhận ra rằng những suy nghĩ này là sai, cho dù tinh thần trách nhiệm và phương pháp thực hiện của tôi là ‘đúng’.

Bởi vậy, tôi quyết định hướng nội tìm. Là một học viên lâu năm, đây không phải là lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống này. Tôi quyết định lần này phải làm cho thật tốt và chỉ nhìn nhận sự việc từ góc độ tu luyện và Chính Pháp.

Trong bài “Thời khắc then chốt xem nhân tâm”, Sư phụ giảng:

“cần lấy tâm thái của người tu luyện để đối đãi với tất cả các vấn đề xuất hiện.”

và:

“Xem nhân tâm có đạt không! Quan trọng không phải ai ở vị trí nào.”

Vậy nên tôi tự hỏi bản thân: “Tại sao mình lại tham gia hạng mục này? Tại sao Sư phụ lại đưa mình đến đây?”

Sau đó, tôi nhận ra, tôi chỉ nên tham gia hạng mục này với tư cách là một “người lính” ở tiền tuyến, chứ không phải là “vị tướng” ở hậu trường, vị trí thường thấy của tôi. Tôi cần học nhiều kỹ năng mới và đề cao bản thân ở những phương diện khác, thì mới có thể làm tốt công việc này. Ngoài ra, khi ở “tiền tuyến”, tôi có thể tiếp xúc được nhiều người hơn. Cho đến nay, tôi đã học được rất nhiều, và nhận thấy bản thân đã thực sự có nhiệt huyết khi đảm nhận vai trò này.

Điều khiến tôi cảm thấy mừng chính là tôi đã không yếu đuối, và tôi không ngại trở thành “người mới bắt đầu” một lần nữa, người phải tiếp nhận ý kiến từ những người khác. Trên thực tế, là một người tu luyện, nếu muốn làm công việc này ở bất cứ nơi đâu trên thế giới, thì hạng mục và địa điểm này chính là lựa chọn tốt nhất – xung quanh có các đồng tu giàu kinh nghiệm, họ khích lệ tôi, và có thể đưa ra đề xuất chỉ trong một phút trao đổi, điều mà để mình tôi mày mò có lẽ phải mất hai tuần mới có thể làm được. Quan trọng hơn, ở đây có một môi trường tu luyện rất tốt.

Khi tôi coi mình là một người tu luyện, hướng nội tìm, chuyển biến cách nghĩ, thì sự chán nản liền biến thành niềm vui, thời gian lãng phí cũng biến thành nỗ lực tinh tấn, có thể cứu độ được nhiều chúng sinh hơn. Cảm tạ Sư phụ!

Tôi ngộ ra rằng, nếu từ đầu hạng mục đã đề nghị tôi tham gia công việc ở tuyến đầu trong khi tôi không có chút kinh nghiệm gì, thì có lẽ tôi đã từ chối, cho rằng việc đó không liên quan đến mình. Do vậy, theo tôi hiểu, Sư phụ đã phải đưa tôi vào theo một cách mà tôi có thể lý giải được.

Nhưng trong hạng mục đặc định này, tại thời điểm đặc định này, có một số việc tất yếu sẽ phát sinh, tôi cần phải tu vượt qua thì mới có thể thực sự đảm nhận vai trò của mình, làm tốt công việc vốn cần phải làm. Mà sau đó vẫn xuất hiện vấn đề như trước, cần phải tiếp tục tu, trong quá trình khắc phục khó khăn mà đi thành con đường của người tu luyện. Nếu nhìn vấn đề từ bề mặt, tôi có thể sẽ cảm thấy bị tổn thương, oán hận, không hiểu rõ lý do, từ đó mà bỏ lỡ cơ duyên.

Cảm tạ Sư phụ từ bi đã nhẫn nại với con.

Tôi hy vọng sẽ càng thêm tinh tấn trong quá trình trợ Sư Chính Pháp, cứu độ chúng sinh!

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/8/490464.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/2/14/225469.html

Đăng ngày 22-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share