Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-04-2024] Con trai và con dâu tôi thi tuyển giáo viên và đã qua được vòng làm bài thi viết, còn phải trải qua phỏng vấn, nếu trúng tuyển phải qua đánh giá lý lịch chính trị. Tôi và chồng từng bị giam giữ phi pháp trong một trại giam vì tu luyện Pháp Luân Công, hơn nữa, tôi còn bị kết án phi pháp ba năm lao động cưỡng bức, do đó con trai tôi luôn lo lắng không thể vượt qua vòng thẩm tra chính trị, nên không dám thi công chức. Tôi nói với con trai: con muốn thi gì thì cứ thi, mẹ sẽ không ảnh hưởng đến con đâu.
Một buổi tối cuối tuần, con trai nói với tôi rằng đã nhờ bạn ở đồn công an kiểm tra căn cước công dân (ID) của bố, nói là không có tiền sử phạm tội. Rồi cháu bảo: “Mẹ ơi, mẹ đưa điện thoại di động đây để con kiểm tra xe mẹ có tiền án tiền sự gì không.” Tôi nói: “Mẹ không phạm tội nào cả.”
Sư phụ giảng:
“Bởi vì mỗi cá nhân khi tiến vào các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, phía minh bạch của mình đều đã phát thệ và ký ước với Thần, [rằng] dùng sinh mệnh để bảo đảm hoàn thành sứ mệnh lịch sử mà đệ tử Đại Pháp phải gánh vác, từ đó sinh mệnh không quy về Tam giới quản. Cho nên Sư phụ đã lấy tên của các đệ tử Đại Pháp, từ Tam giới, từ nhân gian, từ âm gian, kể cả địa ngục, toàn bộ xóa tên. Từ đó sinh mệnh của đệ tử Đại Pháp chỉ quy về Đại Pháp quản, không tái nhập luân hồi, có tội lỗi rồi cũng không quy địa ngục quản” (Tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc)
Tôi nghĩ hết thảy mọi thứ của đệ tử Đại Pháp chỉ quy Sư phụ quản, quy Đại Pháp quản, pháp luật mà ác đảng chế định đối với đệ tử Đại Pháp là áp đặt tội danh, là bức hại. Sau khi con trai kiểm tra điện thoại xong, nói: “Không có hồ sơ của mẹ, con tra không thấy.”
Sau khi chồng tôi về, tôi kể với ông ấy rằng con trai đã nhờ bạn bè ở đồn công an kiểm tra, nhưng không tra ra tiền sử phạm tội. Chồng tôi bảo: Trong tâm tôi định lại một niệm, rằng căn cước của ta chỉ có thể tra ra nơi sinh và địa chỉ, còn những thứ khác cái gì cũng không thể tìm thấy.
Thứ Hai, con trai tôi về nhà và nói: “Hôm nay sẽ có kết quả.” Tôi hướng nội tìm thấy còn tình với con trai, hy vọng con trai vượt qua kỳ thi, chỉ cần có nhân tâm đều sẽ bị dẫn động, mỗi người đều có số phận của riêng mình, tôi bèn buông cái tâm ấy xuống.
Đến thứ Ba, con trai gọi điện cho tôi nói: “Mẹ ơi, mẹ đã đọc tin nhắn con gửi chưa?” Tôi nói đã xem rồi, là giấy chứng nhận không có tiền sử phạm tội do Cục Công an cấp.
Buổi tối khi chúng tôi ăn cơm, tôi nói: Mẹ và bố con tu luyện Pháp Luân Công, mấy năm nay chưa bao giờ uống một viên thuốc, trước kia mỗi lần mắc cảm mạo bố con đều phải tiêm và truyền trong nửa tháng mới khỏi, hàng xóm đều nói ông ấy như đang ở cữ. Ở Bắc Kinh có rất nhiều luật sư chính nghĩa đã biện hộ vô tội cho Pháp Luân Công, Pháp Luân Công là hợp pháp, chính những nhân viên chấp pháp biết luật nhưng lại phạm pháp. Thẻ căn cước để chứng nhận nơi sinh và địa chỉ của chúng ta, chứ không phải bằng chứng phạm tội để ác đảng bức hại chúng ta.“
Đệ tử Đại Pháp cần đặt mình vào vị trí của Thần thì tà ác hoàn toàn không thể chạm tới chúng ta. Cảm ơn Sư phụ, đệ tử sẽ tu luyện tinh tấn, trợ Sư chính Pháp cứu độ càng nhiều chúng sinh, hoàn thành sứ mệnh thần thánh của bản thân.
(Phụ trách biên tập: Lâm Hiểu)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/20/475353.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/6/218893.html
Đăng ngày 15-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.