Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-03-2024]

Mới đây, tôi đọc một bài chia sẻ có đề cập rằng một số học viên có tuổi, cùng với tuổi tác ngày càng cao lên đã xuất hiện dấu hiệu lão hóa như viễn thị, nặng tai, rụng răng, và những dấu hiệu khác nữa. Tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm tu luyện cá nhân của mình về phương diện này trong hơn 20 năm qua.

Vấn đề thị giác

Tôi năm nay 75 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Trước khi tu luyện, tôi đã phải chịu đựng vô số bệnh tật đau ốm. Tôi bị viễn thị nặng đến mức phải đeo kính lão 200 độ. Ngay sau khi tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả các vấn đề sức khỏe của tôi đều biến mất, ngoại trừ chứng lão thị của tôi thì không cải thiện là bao.

Lúc đó tôi là giảng viên ở một trường đại học, và tôi luôn phải đeo kính, nếu không, tôi không thể đọc rõ các ký tự nhỏ và điều đó ảnh hưởng đến công tác giảng dạy của tôi. Đôi khi, tôi đột nhiên bị mất kính (kỳ thực đó là điểm hóa của Sư phụ), nhưng tôi vẫn không dám không đeo kính. Mãi đến sau khi về hưu, có lần tôi lại không tìm được kính và tôi phát hiện mình có thể nhìn rõ mọi thứ như hồi còn trẻ. Tôi liền chắp tay trước pháp tượng của Sư phụ và thầm nghĩ: Sư phụ, con đã quá tối dạ rồi!.

Tuy nhiên, sau đó, vẫn có mấy lần thị lực của tôi lại trở nên bị viễn và tôi thấy mình đọc sách khó khăn. Dựa theo quan niệm của người thường thì đó là bình thường bởi vì khi về già người ta sẽ bị viễn thị. Nhưng tôi là một học viên Đại Pháp, cơ thể hướng về phía tuổi trẻ, làm sao có thể thực sự bị viễn được?

Tôi nhận thức đầy đủ rằng mình đã lớn lên trong văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và thậm chí tôi còn làm Bí thư Chi bộ Đảng trong nhiều năm. Vậy nên, tôi đã đọc rất nhiều sách về hệ tư tưởng của ĐCSTQ. Tôi cũng đã truyền bá nhiều ý thức hệ của Đảng. Tôi nhận ra rằng mình thanh trừ triệt để những yếu tố xấu xa đó trong tư tưởng.

Cùng lúc đó, tôi cũng đào sâu và tìm ra nhiều dục vọng và chấp trước bất hảo ẩn giấu. Một đêm nọ, tôi nhìn thấy rõ bản thân mình trong một giấc mơ. Trông tôi như một cô bé mười mấy tuổi, với làn da mịn màng, gương mặt thanh tú và rất xinh đẹp.

Hồi tưởng lại trước kia, mỗi lần mắc lại viễn thị, tôi hướng nội theo Sư phụ dạy và tu bản thân một cách vững chắc thì thị lực của tôi đều trở lại bình thường.

Hiện giờ tôi đang làm một công việc bán thời gian. Trong những lúc rảnh rỗi ở nơi làm việc, tôi tranh thủ làm tranh thêu chữ thập, hoàn cảnh đó đã cho tôi nhiều cơ hội tốt để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người xung quanh. Hiệu quả quả thực rất tốt.

Người ta thường hỏi tôi: “Bác đã ngoài 70 rồi mà mắt vẫn tinh vậy. Bác ăn gì mà giữ được vóc dáng đẹp thế, bác nói cho chúng cháu biết đi.” Tôi liền nói với họ rằng tôi đã được thụ ích từ việc tu luyện Đại Pháp như thế nào, và họ luôn chăm chú lắng nghe.

Vấn đề thính giác

Những năm gần đây, tôi đã có mấy lần trải nghiệm tai bị điếc. Một hôm, tôi phát hiện tai bên phải của tôi có vấn đề bởi tôi áp điện thoại vào mà không nghe rõ, còn tai trái của tôi thì vẫn nghe được bình thường.

Tôi nghĩ chắc là đang tiêu nghiệp, và tôi bắt đầu hướng nội. Tuy nhiên, tôi không tìm ra nguyên nhân gốc rễ nên triệu chứng này đã kéo dài trong một khoảng thời gian. Sau đó, tôi chợt nhận thấy cả hai tai của tôi đều có vấn đề, khi nghe mọi người nói, tôi phải tiến lại gần hơn và bảo họ nhắc lại vài lần tôi mới có thể nghe được.

Tôi trở nên thực sự lo là mình đã bị điếc. Nhưng rồi tôi nghĩ: Tôi là một học viên Đại Pháp và tôi có Sư phụ coi sóc. Tất cả những an bài này của cựu thế lực không có tác dụng gì đối với tôi, tất cả hắc thủ lạn quỷ trong cơ thể tôi phải bị thanh trừ hết thảy.

Đồng thời tôi cũng hướng nội và tìm ra vài chấp trước ẩn dấu. Ví như, khi nghe thấy những ý kiến không phù hợp với quan điểm của mình, tôi sẽ cảm thấy bất bình trong tâm mặc dù ngoài miệng không nói gì; tôi thường cảm thấy mình rất có bản sự và giỏi xử lý mọi việc, nên tôi thường thích nghe lời tâng bốc và thích kết bạn với những người ngưỡng mộ mình. Có lần, một giáo sư có uy tín cao khen tôi và gọi tôi là “người phụ nữ tài năng”, tôi liền lưu giữ điều đó trong lòng và thường hay nhớ đến lời nói của ông ấy. Mỗi khi tôi giành được các giải thưởng vì sự nghiệp giảng dạy và nghiên cứu khoa học, tôi sẽ ghi nhớ suốt đời.

Ngay cả đến giờ, chấp trước cứng đầu vào danh ấy vẫn cố gắng gây ảnh hưởng đến tôi hết lần này đến lần khác, và mỗi lần nó cố can nhiễu tôi, tôi đều thanh trừ nó, nghĩ rằng: Ngươi không phải là ta. Ta không muốn ngươi!

Tôi có tín tâm sắt đá vào Sư phụ và tôi tự tin rằng thông qua tu luyện tôi sẽ có khả năng loại bỏ hoàn toàn cái chấp trước vào danh ngoan cố ấy.

Trong quá trình tu tâm tính, rất nhiều dục vọng và chấp trước xấu khác của tôi cũng đã bị thanh trừ từng cái một. Vài tháng sau, tai tôi đã trở lại bình thường.

Vấn đề về răng

Tôi có điều kiện thuận lợi để chăm sóc răng miệng và răng tôi đã gặp rất nhiều vấn đề. Đầu tiên, một chiếc răng hàm bên phải đau dữ dội, và tôi đã phải bọc cái răng ấy như cách người thường vẫn làm. Không lâu sau đó, một chiếc răng hàm bên trái cũng bắt đầu đau, và như mọi khi, tôi đã thực hiện một quy trình tương tự, và mất khá nhiều thời gian.

Một hôm, một người bạn đột nhiên hỏi tôi, “Sao mà răng của bạn biến thành nâu sẫm vậy?” Tôi nhìn răng mình trong gương và bị sốc khi thấy bốn cái răng cửa hàm dưới của tôi thực sự đã chuyển sang nâu.

Tôi nhận ra rằng là một người tu luyện Đại Pháp, tôi không được cứ luôn tụt lại làm mọi việc theo cách của người thường. Điều đó chứng tỏ ngộ tính của tôi rất kém.

Còn có một chiếc răng hàm khác cũng rất đau và trở nên lung lay đến mức tôi cảm thấy nó có thể rụng bất cứ lúc nào. Tất cả các nha sỹ đều khuyên tôi nhổ nó đi. Nhưng tôi không muốn làm thế. Mỗi phân tử của chiếc răng này đã tu luyện cùng tôi hơn 20 năm trong Đại Pháp, làm sao tôi có thể bỏ đi một cách tùy tiện như vậy được?

Vậy là tôi bắt đầu nói chuyện với chiếc răng: Tôi sẽ không nhổ bạn đâu. Tôi sẽ mang bạn cùng đi hết chặng đường mà Sư phụ an bài.

Tôi cũng hướng nội tìm những hữu lậu trong tu luyện của mình. Tôi phát hiện ra hai điều. Thứ nhất là tôi đã không chú ý đúng mức đến việc tu khẩu trong cuộc sống hàng ngày, đôi khi, tôi muốn nói gì liền nói nấy, nói những điều không phù hợp với Pháp và thể hiện chấp trước mạnh mẽ vào hiển thị, tranh đấu, tật đố, v.v.. Đặc biệt là đối với người nhà và bạn bè thân, tôi thường bất cẩn trong lời nói. Thứ hai là về đồ ăn, tôi đã quá chú trọng vào màu sắc, hương vị, và vị giác, tôi khá kén chọn vào việc ăn gì.

Khi nhận ra những chấp trước này, tôi bắt đầu tu bỏ chúng theo lời dạy của Sư tôn. Vài tháng sau, mấy cái răng từng bị ố nâu đã trở lại bình thường và cái răng hàm đau ấy cũng không còn gây đau đớn nữa. Cho đến bây giờ, tôi chưa mất một chiếc răng nào và các nha sỹ của tôi nói đó là “điều không thể” giải thích được.

Tôi cảm nhận sâu sắc rằng là một học viên Đại Pháp, khi chúng ta vượt qua các khảo nghiệm, dù là lớn hay nhỏ, chúng ta không bao giờ được rớt lại làm mọi việc theo cách của người thường, mà phải đi theo con đường do Sư phụ an bài. Khi chúng ta hành xử theo các Pháp lý, thường xuyên hướng nội và đề cao tâm tính, chúng ta sẽ có khả năng vượt qua các chướng ngại cho dù chúng có thể khó khăn và đau đớn đến đâu.

Quả đúng như điều Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành”. Thực ra đúng là như vậy. Nếu không ngại gì thì khi về nhà chư vị hãy thử đi. Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Hiện giờ tôi không cảm nhận bất kỳ dấu hiệu của tuổi già nào nữa; mà chỉ cảm thấy khỏe mạnh và an hòa. Tôi vẫn làm mọi việc một cách nhanh nhẹn, ngăn nắp, và tràn đầy năng lượng. Mọi người quanh tôi thường nói tôi không thay đổi gì mấy trong suốt những năm qua. Đó là những gì Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi, cũng là kết quả của sự bảo hộ của Sư phụ thời thời khắc khắc bên tôi trong hơn 20 năm qua.

Con xin cảm tạ Sư tôn!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/7/473841.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/22/216685.html

Đăng ngày 09-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share