Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-03-2024] Năm 1995, khi chồng tôi đang ngồi tù vì khai thác gỗ trái phép để trả nợ cờ bạc, ngôi nhà của chúng tôi đã bị cơn lũ lớn cuốn trôi. Tôi chỉ có một mình và phải chăm sóc con trai—và mọi việc khác—mặc dù sức khoẻ của tôi rất kém.
Nhìn thấy tôi gặp nhiều khó khăn như vậy, anh tôi đã nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó, tôi không có tâm trạng để tìm hiểu, nhưng anh tôi rất kiên trì. Mỗi lần nhìn thấy tôi, anh đều hối thúc tôi tu luyện Đại Pháp. Vì không muốn anh ấy buồn, tôi đã bước vào tu luyện. Không ngờ cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Đầu năm 2000, vì rủi ro lũ lụt trong khu vực của chúng tôi nên tôi và một số người hàng xóm quyết định mua bảo hiểm nhà ở. Hồi đó, bảo hiểm vẫn là một khái niệm mới mẻ, và chúng tôi cảm thấy như đang đánh cược. Vài năm sau, một lần nữa, một cơn lũ đã thật sự phá huỷ ngôi nhà của chúng tôi, nhưng chúng tôi có thể mua một ngôi nhà mới bằng tiền bảo hiểm. Tôi tin rằng Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã chăm sóc bảo hộ tôi, nếu không chúng tôi đã không có khả năng mua một ngôi nhà mới.
Vì chồng tôi vẫn nghiện cờ bạc và không quan tâm đến gia đình nên tôi không muốn sống với anh ấy nữa. Lúc tôi chuẩn bị nộp đơn ly dị thì có một giấc mơ. Sư phụ điểm hoá cho tôi rằng cuộc đời tôi sắp sửa có một bước chuyển biến tốt đẹp và tôi không nên ly dị chồng. Tôi kể với một học viên về giấc mơ của tôi và ông ấy khuyên tôi không nên ly dị. Thay vào đó tôi nên tận dụng cơ hội này để tu luyện bản thân.
Đó là lần đầu tiên tôi nghiêm túc suy nghĩ tu luyện Đại Pháp là gì. Tôi buông bỏ tâm oán hận với chồng và cố gắng bao dung và quan tâm anh ấy nhiều hơn. Khi tôi thay đổi bản thân, chồng tôi cũng thoát khỏi cờ bạc một cách kỳ diệu và bắt đầu làm lụng chăm chỉ để phụ giúp gia đình.
Có một năm, làng chúng tôi phải đối mặt với một cơn lũ lớn khác. Với địa hình của ngôi làng, cách tốt nhất để ngăn lũ là xây một con đập tạm thời ngang qua ruộng đất nhà tôi. Năm đó tôi trồng đậu, hứa hẹn sau khi bán đậu sẽ có thu nhập cao. Khi cán bộ thôn làng hỏi tôi về việc xây đập ở đó, tôi lập tức đồng ý ngay. Tôi nói với họ rằng, nếu chúng ta có thể ngăn chặn lũ lụt phá huỷ nhà của dân làng thì tôi sẵn sàng hy sinh số đậu của mình. Sau này, nhiều dân làng đã bảo tôi rằng họ cảm động trước quyết định của tôi và nói các học viên Pháp Luân Đại Pháp rất quan tâm đến người khác.
Biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt, hầu hết người dân trong làng đều rất ủng hộ khi chúng tôi đi đến từng nhà thu thập chữ ký đơn thỉnh nguyện cho một học viên bị giam giữ vào mấy năm sau đó.
Hàng năm trước Tết, tôi đều phát lịch có thông tin Đại Pháp trong làng. Lịch rất đẹp và ai cũng muốn có một cuốn. Có một năm, tôi chỉ có vài cuốn để phát và những ai không nhận được lịch đều rất buồn. Vì vậy tôi đã đề nghị các học viên in thêm nhiều lịch cho tôi. Tôi đặt các cuốn lịch vào một chiếc xe đẩy nhỏ và đẩy ra chợ sáng để phát. Ngay cả người từ các làng lân cận cũng đến lấy.
Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã nhiều năm, chưa từng có trải nghiệm nào kinh thiên động địa. Nhưng tôi luôn cảm nhận được Sư phụ luôn ở bên cạnh, bảo hộ và chỉ dẫn cho tôi. Không từ ngữ nào có thể biểu đạt lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Tôi chỉ có thể tu luyện tốt hơn nữa để báo đáp ân cứu độ của Sư phụ.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/17/473939.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/20/216648.html
Đăng ngày 03-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.