Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-02-2024] Trong 26 năm qua, bất chấp cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), chính tín của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp không hề dao động. Tôi cũng rất cảm ơn người vợ thiện lương và dũng cảm đã luôn ở bên và động viên tôi trong suốt những năm qua.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị đau thần kinh tọa, viêm mũi và đau thắt lưng. Bệnh viêm mũi là hậu quả để lại sau khi tôi bị cảm lạnh, và tôi bị chảy nước mũi liên tục. Tôi không thể làm việc nhiều được, cũng không ra nắng được. Các loại thuốc bác sỹ kê đều là thuốc có chứa hoóc môn và cũng chẳng có mấy tác dụng.

Để có sức khỏe tốt, tôi bắt đầu tập khí công từ khi còn ở tuổi thiếu niên. Tôi buộc bao cát vào chân khi đi bộ và ngay cả khi tôi ngủ cũng giữ như vậy mà không tháo ra. Tôi ngày đêm khổ luyện, dù kiệt sức tôi vẫn kiên trì, nhưng sức khỏe vẫn không cải thiện.

Năm 1997, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và ngay sau đó mọi bệnh tật của tôi đều biến mất. Tôi cũng không còn tranh đấu, hiếu thắng mà trở nên lý trí và trầm tĩnh hơn. Trong gia đình cũng như công việc, tôi quan tâm và biết cảm thông với người khác.

Tôi cũng giúp vợ các việc gia đình, chăm sóc con cái và cố gắng trở thành một người cha kiên nhẫn và thấu hiểu. Người nhà nhận thấy những thay đổi tích cực ở tôi nên mọi người rất vui và ủng hộ tôi tiếp tục tu luyện Đại Pháp.

Đặc biệt, vợ tôi rất cảm động trước những thay đổi của tôi. Cô ấy tin rằng Đại Pháp chính là cao đức Đại Pháp dạy người làm người tốt và cô ấy luôn ủng hộ khi tôi làm những việc liên quan đến Pháp Luân Đại Pháp. Bất cứ khi nào đồng tu đến nhà chúng tôi, cô ấy đều nhiệt tình tiếp đón. Vợ tôi hiểu rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ nên khi bị sách nhiễu cô ấy không bao giờ hợp tác với họ.

Một ngày mùa đông lạnh giá và tuyết rơi dày đặc, nhân viên của ĐCSTQ gọi cho vợ tôi và yêu cầu cô ấy bảo tôi đi xét nghiệm máu. Nghe xong, vợ tôi lớn tiếng: “Anh mất trí rồi à! Trời lạnh thế này mà các anh còn bảo người ta đi lấy máu ư! Không, anh ấy sẽ không đi!” Cô ấy cũng nói với anh ta rằng âm mưu của họ nhằm bắt giữ tôi sẽ không thành.

Cách đây 8 năm, tôi từng bị cảnh sát địa phương bắt cóc. Cảnh sát đã ngụy tạo bằng chứng giả và tám tháng sau, công tố viên đã truy tố tôi. Tại phiên tòa xét xử tôi tại một tòa án quận, các chấp hành viên đứng đầy ở cả trong và ngoài phòng xử án, các ghế ngồi trong phòng xử án đều là nhân viên từ hệ thống công-kiểm-pháp (công an, viện kiểm sát và tòa án). Bạn bè và người thân của tôi không được phép vào phòng xử án, ngoại trừ vợ tôi.

Khi công tố viên bắt đầu đọc các bằng chứng giả mạo chống lại tôi, vợ tôi đã không thể nén được tức giận, cô ấy đứng dậy và nói lớn: “Chồng tôi là một người đàn ông tốt!”

Tôi nghĩ không ai ngờ rằng vợ tôi, một phụ nữ nông thôn, lại có can đảm lên tiếng bảo vệ chồng mình tại một tòa án của ĐCSTQ. Hành động chính nghĩa của cô ấy khiến mọi người ngạc nhiên.

Các chấp hành viên vội lao đến và thô bạo kéo vợ tôi ra khỏi phòng xử án. Chứng kiến bóng dáng vợ rời đi, tôi thực sự cảm động trước hành động chính nghĩa của cô ấy, nhưng lại cảm thấy đau xót cho sự vô tri và hồ đồ của những nhân viên của ĐCSTQ.

Sau đó, một nhân viên an ninh đe dọa cô ấy và nói: “Chúng tôi sẽ khiến cho gia đình cô cửa nát nhà tan!” Vợ tôi không một chút sợ hãi. Cô ấy trả lời: “Anh càng bức hại chúng tôi, tôi sẽ càng làm mọi việc để bảo vệ gia đình mình!” Nhân viên an ninh nghe xong mà tái mặt.

Sau khi cha tôi và tôi bị kết án tù, vợ và mẹ vợ tôi đã lo mọi việc lớn nhỏ trong gia đình. Hai đứa con của tôi lúc đó vẫn đang đi học, và mọi người hẳn cũng có thể tưởng tượng được áp lực mà vợ tôi phải chịu đựng. Cô ấy và mẹ vợ tôi gánh vác gánh nặng nuôi dạy con cái và lo toan mọi thứ.

Vợ tôi bị hành hạ vì cơn đau dạ dày đến mức phải nằm bẹp ở giường và không thể làm được gì. Hàng xóm của chúng tôi cũng bị đau dạ dày, nhưng các triệu chứng của ông ấy nhẹ hơn. Ông đã đến bệnh viện để kiểm tra và được chẩn đoán mắc ung thư dạ dày. Ông đã nhanh chóng phẫu thuật nhưng chỉ sống được hai năm rồi qua đời.

Khi mẹ vợ đưa cho vợ tôi tất cả tiền tiết kiệm của bà để chữa trị và cố gắng thuyết phục vợ tôi đi viện, vợ tôi đã từ chối và nói: “Con sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Vậy là cô ấy bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp và luyện công. Cơn đau dạ dày của cô ấy đã biến mất mà không cần điều trị.

Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì đã ban cho tôi một người vợ thiện lương và can đảm như vậy.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/27/473615.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/28/216368.html

Đăng ngày 09-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share