Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-02-2024] Trước khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi gặp nhiều vấn đề về sức khỏe, gồm cả bệnh gai xương đốt sống cổ khiến cánh tay và bàn tay của tôi tê bì và yếu. Tôi cũng bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng, dẫn đến hai chân tê cứng, đau đớn và đi lại khó khăn. Ngoài ra, bệnh viêm cơ tim do virus thường xuyên khiến tôi phải nhập viện. Thêm vào đó, sau khi phát hiện chồng ngoại tình, tôi rất đau khổ, cảm thấy vô vọng và bất lực.
Tháng 5 năm 1998, tôi may mắn biết đến Pháp Luân Đại Pháp và bước vào tu luyện. Sau đó, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất và trông tôi trẻ ra gần 20 tuổi. Tôi hiện đã 78 tuổi và lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp quả thực không thể diễn tả bằng lời.
Ánh sáng dẫn đường
Năm 1993, tôi bước chân vào Phật giáo để mong tìm được sự giải thoát khỏi bệnh tật và trở thành một Phật tử thành kính. Nhưng sức khỏe của tôi tiếp tục xấu đi. Năm 1998, tôi được chẩn đoán mắc bệnh viêm gan C và phải đối mặt với tình trạng nôn mửa không kiểm soát, suy nhược và tiểu tiện không tự chủ. Tôi khóc cạn nước mắt và cảm thấy cuộc đời mình như đã kết thúc.
Một ngày nọ, một người bạn đến thăm tôi, cô ấy lấy khăn nóng chườm cho tôi, thấy cô ấy cũng toát cả mồ hôi mà trong tâm tôi vô cùng cảm kích. Sau khi tôi nghỉ được một chút, cô ấy nói phải đi và để lại cho tôi hai cuốn sách, cô ấy nói: “Cuốn sách này rất tốt. Hy vọng chị sẽ đọc một chút xem.” Trước đây, cô ấy đã nhiều lần nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp nhưng tôi không chịu nghe. Tôi nghĩ đó là khí công nên không học, tôi muốn một lòng theo Phật giáo. Hôm nay, xuất phát từ lòng cảm ơn nên tôi đã không từ chối nhưng trong tâm không muốn đọc.
Đêm đó, tôi trằn trọc không tài nào ngủ được, rồi khi nằm nghiêng, tôi trông thấy cuốn sách mà người bạn để lại. Lúc này tôi thầm nghĩ: sao mình lại cố chấp như vậy, xem một chút thì có sao? Tốt thì học, không tốt thì không học, cớ gì phải như vậy chứ? Cuối cùng tôi đã quyết định cầm sách lên và mở ra đọc.
Khi nhìn thấy hình Sư phụ ở trang đầu tiên, tôi chấn động, dường như tôi đã gặp Ngài ở đâu đó rồi, sao trông Ngài quen thuộc đến thế. Tôi đọc khoảng 20 trang và thấy rất hay. Lời giải đáp cho hầu hết các câu hỏi mà tôi không thể tìm được trong Phật giáo đều có trong cuốn Chuyển Pháp Luân này. Những vấn đề như con người đến từ đâu? Đang đi đâu về đâu? Hay tu Phật có thể giải thoát con người khỏi sinh tử không?
Tối hôm đó mặc dù tôi chưa đọc hết cuốn sách nhưng hầu hết các câu hỏi của tôi đã được giải đáp. Tôi nhận ra đó là một cuốn sách vô cùng tốt, một cuốn sách về tu luyện. Sau đó, tôi ngủ thiếp đi. Khi thức dậy, tôi ngạc nhiên thấy mình đã có một giấc ngủ sâu và bình yên đến vậy—cuốn sách thật kỳ diệu!
Sáng hôm đó, tôi đến bệnh viện để truyền dịch IV và kỳ lạ là gần bảy tiếng sau mới chỉ có 25% lượng thuốc được truyền. Điều tương tự như vậy tiếp tục xảy ra trong ba ngày tiếp theo. Bác sỹ đã ngừng điều trị và cho tôi nghỉ ngơi vài ngày. Khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi nhận ra tại sao thuốc lại khó có thể đi vào cơ thể tôi và tại sao tôi đã ngủ rất ngon. Sư phụ đã quản tôi rồi!
Đọc xong cuốn sách, tôi không kìm được mà khóc òa lên: “Thưa Sư phụ! Cuối cùng con đã tìm được Sư phụ rồi! Con muốn theo Sư phụ trở về ngôi nhà của con nơi thiên thượng! Xin Sư phụ hãy dẫn con trở về! Xin Sư phụ hãy dẫn con trở về!”
Sự chuyển biến thân tâm
Trước đây tôi đã học nhiều loại khí công và cũng theo nhiều tôn giáo khác nhau, như Phật giáo, Đạo giáo và cả Mật tông. Nhưng động cơ của tôi không thuần chính, mà xen lẫn sự hiếu kỳ, phấn khích và hiển thị, vì thế tôi đã chiêu mời phụ thể mà không hề hay biết.
Tôi đã đến chùa và thành kính cúng bái, dâng hàng trăm, hàng trăm Nhân dân tệ tiền công đức. Mỗi khi chùa chiền tổ chức sự kiện, tôi lại xin nghỉ làm để tới làm công quả. Nhưng khi về đến nhà, toàn thân lại ốm bệnh và nằm bẹp giường nhiều ngày. Chồng tôi nói: em thành kính như vậy, dâng nhiều tiền như vậy mà sao về nhà lại mắc bệnh như thế? Tôi im lặng, không biết tại sao.
Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi ngay sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi có cảm giác như thể bị cảm mạo nặng. Tôi sốt cao, toát mồ hôi và sau đó cảm thấy lạnh. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi, đó là hảo sự. Tôi đã trải qua quá trình thanh lý như vậy nhiều lần.
Khi tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho mọi người, tôi đã kể cho họ nghe câu chuyện của mình và nói rằng nếu không có Sư phụ và Đại Pháp thì tôi đã chết từ lâu rồi. Sư phụ đã cứu tôi và ban cho tôi một thân thể khỏe mạnh. Tôi không bao giờ có thể báo đáp được ân cứu độ của Sư phụ.
Cuối cùng tôi đã tìm được Sư phụ và Đại Pháp, tôi cảm thấy thật vui mừng và mãn nguyện. Những khó khăn trong cuộc sống không còn đè nặng lên tôi nữa. Tôi học Pháp và luyện công cùng các đồng tu hàng ngày. Tôi cũng đi cùng họ đến các thôn làng và vùng núi cách đó 80 đến 100 km để hồng Đại Pháp.
Có một người nông dân trên núi đã nằm liệt giường nhiều năm và không có tiền mua thuốc. Anh ấy chỉ mới học hết cấp ba. Nhưng khi anh ấy bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, anh ấy đã có thể đi lại và sáu tháng sau, anh ấy đã có thể gánh nước lên từ chân núi và kiếm củi. Anh ấy vô cùng vui mừng vì đã tìm được Đại Pháp. Một nông dân khác có ngón tay bị vẹo và tình trạng da của anh ấy rất nghiêm trọng. Anh ấy đã bình phục sau khi tu luyện Đại Pháp và có thể trồng một vườn táo, từ đó cải thiện đáng kể cuộc sống của mình. Khi những người khác chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp, họ cũng bắt đầu tu luyện.
Sư phụ bảo hộ mọi lúc mọi nơi
Cách đây nhiều năm, vào một buổi chiều mùa hè nóng nực, tôi xuống sân lấy nước nóng. (Tòa nhà của chúng tôi có một nồi hơi cung cấp nước nóng.) Tôi đổ đầy một bình giữ nhiệt lớn và định quay trở lại thì chiếc bình đột nhiên bị vỡ, nước sôi đổ khắp chân tôi.
“Ôi không!” hàng xóm của tôi, anh Tiểu Triệu kêu lên. Anh ấy lo tôi bị bỏng nặng nên về nhà lấy cho tôi chút kem dưỡng da.
Tôi cảm ơn anh ấy nhưng không sử dụng và tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra. Khi đến giờ phát chính niệm, tôi nhẹ nhàng bắt chéo chân, đặt chút giấy vệ sinh lên chân và bắt đầu phát chính niệm. Sau đó tôi học Pháp, luyện công và ngày hôm sau, chân tôi không đỏ, không sưng và không phồng rộp! Tôi trả lại kem dưỡng da cho anh Tiểu Triệu và anh ấy rất ngạc nhiên khi thấy tôi hoàn toàn ổn! Tất cả những người hàng xóm đều rất ấn tượng và nói rằng điều đó thật kỳ diệu.
Ngày 4 tháng 10 năm 2010, tôi đang qua đường cùng cháu gái khi đèn xanh thì bị một chiếc xe máy tông vào khiến tôi bất tỉnh. Khi tôi tỉnh lại, thấy cháu gái tôi và anh bạn trẻ đang khóc. Đó là ngày đầu tiên cậu ấy làm công việc giao hàng sau khi xuất ngũ và sự việc khiến cậu ấy sợ chết khiếp.
Tôi đứng dậy và nói với cậu ấy: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi sẽ ổn thôi. Tôi có Sư phụ và Đại Pháp bảo hộ. Cậu không cần phải làm bất cứ điều gì cho tôi ngoại trừ việc cho gia đình và bạn bè của cậu biết Pháp Luân Đại Pháp là gì và sự thật về cuộc bức hại. Đừng tin vào những tuyên truyền. Hãy tin ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.’” Rồi tôi nói nhiều hơn về Đại Pháp và giúp cậu ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Những người chứng kiến đều ngạc nhiên thấy tôi vẫn ổn sau một cú va chạm mạnh tới như vậy!
Mùa xuân năm 2015, tôi bị một chiếc ô tô tông vào khi đang đi xe đạp khiến tôi ngã nhào xuống. Người lái xe đến đỡ tôi dậy và hỏi tôi có ổn không. Trong xe có ba người đàn ông và một phụ nữ, người phụ nữ bảo xe họ không tông vào tôi, tôi gạt họ và cố làm khó họ.
Tôi nói với họ: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ và Đại Pháp bảo hộ tôi. Tôi sẽ không làm khó tài xế đâu nên đừng lo lắng. Đừng tin những lời dối trá trên tivi.” Sau khi nói cho họ một số thông tin cơ bản về Đại Pháp và cuộc bức hại, đồng thời giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, tôi đã để họ đi. Những người chứng kiến lo lắng cho tôi và thắc mắc tại sao tôi lại để họ đi. Tôi đã tận dụng hoàn cảnh đó để giúp những người chứng kiến thoái Đảng và dặn họ niệm chín chữ chân ngôn để bản thân và gia đình được bình an trong tương lai.
Những trải nghiệm của tôi đã chứng thực được Pháp Luân Đại Pháp tốt như thế nào. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ quả thực không thể diễn tả bằng lời! Con xin cảm tạ ân Sư!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/9/469222.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/18/216258.html
Đăng ngày 08-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.