Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-02-2024] Sau Tết Nguyên Đán năm 2021, tôi đi công tác ở tỉnh Quảng Đông để trang trí phòng triển lãm nghệ thuật của một công ty xuất khẩu gạch men lớn.
Giữa tháng Năm là thời hạn dự án hoàn thành và nhiều đêm chúng tôi đã phải làm thêm giờ cho đến tận nửa đêm. Ai nấy cũng đều kiệt sức.
Sau bữa tối, giám sát bảo tôi: “12 tấm gạch men kích thước 1,8 m sẽ được chuyển đến sớm. Anh có thể dùng máy cắt gạch bàn điện để cắt thành gạch men cỡ 1,2 m. Sau khi xong việc, anh có thể về nhà”.
Khi tôi quay lại nơi làm việc thì phát hiện ra nhà sản xuất gạch men đã lấy máy cắt gạch bàn điện đi. Tôi lập tức gọi cho giám sát để thông báo tình hình. Anh ấy bảo tôi dùng máy cắt thông thường để thực hiện công việc.
Tôi giải thích: “Việc này khó quá, không có điện, không có đèn, thậm chí nếu dùng máy cắt, có khả năng sẽ làm nứt gạch men”.
“Anh tìm cách đi! Nếu mọi việc dễ dàng quá thì tôi đã không cần đến anh làm gì”. Anh ấy tức giận cúp máy.
Tôi không thể tin rằng mình bị lâm vào tình cảnh này, và thái độ của người giám sát khiến tôi khó chịu. Nhưng tôi cũng nhận ra rằng không có gì xảy ra ngẫu nhiên. Tôi có thể thử xem sao.
Lúc đó, nhà thiết kế, Xiaomei phụ trách lắp đặt gạch men, và anh Dương phụ trách vận chuyển gạch men đã đến nơi. Xiaomei nói công việc của cô ấy phụ thuộc vào việc tôi cắt gạch và việc lắp đặt của cô ấy phải xong trước nửa đêm. Anh Dương cũng hối tôi làm cho nhanh để anh ấy có thể về nhà sớm.
Tôi nói: “Đợi một chút, máy cưa điện đã bị lấy đi, và tôi chỉ có thể cắt gạch thủ công. Tôi cần tìm nguồn điện và dụng cụ”.
Lúc đó gạch đã được chuyển đến nơi, tôi cắm điện, tìm được máy cắt, và còn lấy thêm một con dao cắt kính.
Xiaomei bảo tôi: “Tất cả 12 viên gạch này có thiết kế khác nhau và không còn dư viên nào! Xin anh cẩn thận đừng làm nứt nhé. Vì gạch không có kích thước như mong muốn nên chúng ta mới phải tự cắt theo kích thước chúng ta cần“.
“Việc này không dễ! Nếu dùng máy cắt, tôi phải đánh bóng các cạnh bằng máy mài, như vậy sẽ mất nhiều thời gian”.
Tôi do dự một hồi. Nếu dùng máy cắt, tôi sẽ phải đánh bóng các cạnh. Việc này sẽ tốn thời gian và công sức, và tôi sẽ không thể hoàn thành trước nửa đêm. Nếu tôi dùng dao cắt kính, có thể sẽ nhanh hơn, nhưng có khả năng tôi sẽ làm vỡ viên gạch, như vậy sẽ mang đến nhiều phiền phức hơn.
Tôi nhớ đến bài thơ của Sư phụ:
“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)
Tôi nói với hai người họ: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Đây là một nhiệm vụ khó khăn và tôi sẽ cầu xin Sư phụ của tôi giúp đỡ. Hai vị cũng có thể giúp tôi bằng cách thầm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’”.
Tôi nắm chặt dao cắt kính bằng cả hai tay và dùng hết sức lực. Khung cảnh yên tĩnh, chỉ có âm thanh của dao cắt xuyên qua lớp men. Lúc đó, Xiaomei đến giúp tôi. Cô ấy đứng trên đầu của viên gạch. Tôi thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trong khi ấn dao cắt xuống. Sau đó với một tiếng động lớn “bang”,viên gạch đã tách ra.
Tôi giật mình bởi tiếng ồn, cả Xiaomei và anh Dương đều hét lên, sau đó đồng thanh hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Anh Dương reo lên: “Anh thật giỏi! Lần đầu tiên tôi nhìn thấy điều này. Anh là vua của ngành công nghiệp gạch men ở Quảng Châu này rồi!”
Tôi nói: “Đừng nói vậy, là Sư phụ đã giúp tôi”.
Sau đó, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp phòng triển lãm ở cả ba tầng và ai cũng biết học viên Pháp Luân Đại Pháp đã làm được một điều tuyệt vời như vậy! Không lâu sau, tôi đã làm xong 12 viên gạch mà không gặp bất cứ vấn đề gì. Tôi cũng giúp Xiaomei và anh Dương thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Khi tôi trở lại trong thời gian triển lãm, Xiaomei đã chào tôi và nói: “Cảm ơn anh, Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/11/471803.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/24/216328.html
Đăng ngày 04-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.