Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 05-01-2024] Sau vài lần bỏ cuộc, cuối cùng, mất gần hai năm, tôi đã có thể học thuộc sách Chuyển Pháp Luân.

Không như những gì một số học viên đã trải nghiệm, việc học thuộc Pháp đối với tôi không hề dễ dàng. Đôi khi can nhiễu nghiêm trọng đến mức quá trình học thuộc giống như một cuộc chiến chính tà, và việc ghi nhớ một trang sách có thể mất ba hoặc bốn tiếng đồng hồ. Bất kể khó khăn đến đâu, tôi cũng không dám đi đường tắt, phải thuộc đúng từng chữ. Tôi biết rằng mình phải học thuộc hết một đoạn trước khi chuyển sang đoạn tiếp theo.

Điều khó khăn hơn việc ghi nhớ Pháp chính là sự kiên trì. Mỗi lần có cảm giác muốn bỏ cuộc, tôi sẽ nghe Phát thanh Minh Huệ, được truyền cảm hứng từ trải nghiệm của người khác, và tôi có thể tiếp tục. Có lúc tôi mệt mỏi hoặc buồn ngủ và chỉ muốn nằm nghỉ, sau khi nghe chia sẻ của các học viên khác, tôi có thể bật dậy và tiếp tục học thuộc, tôi tự nhủ: “Mình sẽ học thuộc một đoạn khác trước khi đi ngủ“.

Sau khi học thuộc toàn bộ sách Chuyển Pháp Luân, tôi nghĩ: “Năm nay, Sư phụ đã công bố năm bài kinh văn liên quan đến tiến trình Chính Pháp, vậy mình cũng nên học thuộc thôi”. Sau khi thuộc hết các bài kinh văn đó, tôi thấy kỹ năng ghi nhớ của tôi đã được cải thiện.

Tôi cũng trải nghiệm thần tích trong lúc đọc kinh văn của Sư phụ. Tôi đã nói với một học viên về vấn đề can nhiễu tư tưởng nhưng tôi không hiểu tại sao nó lại xảy ra. Khi tôi đọc Giảng Pháp tại Pháp hội ở Châu Âu, tôi nhận ra Sư phụ đã nói về chính vấn đề đó trong sáu trang trong bài giảng Pháp đó.

Sư phụ luôn bên cạnh chúng ta! Ngài bảo hộ và giải đáp các câu hỏi của chúng ta.

Bất cứ khi nào tôi trượt quan khảo nghiệm, Sư phụ sẽ an bài những cơ hội khác để tôi làm tốt hơn ở lần sau. Ví dụ, tôi thiếu sự kiên nhẫn, đó là tâm không tốt, và nó xuất phát từ sự ích kỷ trái ngược với tâm từ bi, nhưng rất khó loại bỏ.

Sư phụ đã an bài mọi việc theo cách giúp tôi tìm ra chấp trước của mình. Chẳng hạn, xe buýt vừa rời đi, thang máy vừa đóng cửa, một người liên tục không quẹt thẻ được nên chặn cửa ra vào của trạm tàu điện ngầm, và một bà lão đi trước chặn đường tôi. Khi tôi bình tĩnh và suy nghĩ cho người khác, mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ.

Khi tôi làm điều gì đúng, cho dù là nhỏ, Sư phụ sẽ khích lệ tôi. Ví dụ, có lần tôi xin nghỉ phép năm ngày để tham gia sự kiện xếp chữ, nhưng tôi cảm thấy như được cho nghỉ nhiều hơn năm ngày. Ba ngày đầu là dành cho công tác chuẩn bị. Xếp chữ được tổ chức vào ngày thứ tư theo sau là luyện công tập thể. Tôi đến Kiếm Đàm lúc 3 giờ chiều và tham gia Pháp hội. Lúc về đến nhà đã là 10 giờ tối, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi nghĩ: “Mình sẽ ngủ một lát vậy“.

Tôi ngủ một giấc tựa như mấy tiếng đồng hồ trôi qua, tỉnh dậy thấy vô cùng khoẻ khoắn. Tôi nhìn đồng hồ—chỉ mới 10 giờ 30! Làm sao điều này có thể xảy ra—tôi chỉ ngủ có nửa tiếng thôi nhưng cảm thấy rất sảng khoái? Tôi đã học Pháp vào tối hôm đó.

Điều tương tự cũng xảy ra vào những ngày tiếp theo. Tôi tan làm và nghĩ rằng đã ngủ một giấc dài, nhưng nhìn đồng hồ thì chỉ là một khoảng thời gian ngắn.

Sư phụ giảng:

“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Chỉ có tu luyện một cách chân chính thì chúng ta mới xứng đáng với sự từ bi của Sư phụ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/5/470470.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/8/216137.html

Đăng ngày 24-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share