Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-01-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2012. Vì đắc Pháp muộn nên tôi vô cùng trân quý cơ duyên này, rất chăm chỉ làm ba việc. Nhưng sau khi con gái tôi sinh, tôi phải tới sống cùng con để chăm cháu trai tôi cả ngày, vì vậy tôi đã sao nhãng việc tu luyện của mình.

Ca đại phẫu

Bước ngoặt xảy ra vào 9 tháng 2 năm 2021, ba ngày trước Tết Nguyên Đán. Một chuyện nhỏ trong nhà đã dẫn đến cuộc cãi vã giữa tôi và con gái, tôi đã có những ngôn hành không đúng. Trưa hôm sau, tôi bận nấu bữa trưa cho cả nhà nên không có thời gian phát chính niệm. Vào bữa trưa, tôi thấy một bàn tay đen sì đánh vào đầu làm tôi đau dữ dội. Tôi đã gục xuống.

Tôi không thể mở nổi mắt hoặc nghe hay cử động chân tay. Tôi chỉ có thể cầu xin Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giúp đỡ, tôi thều thào: “Sư phụ, xin hãy cứu con, Sư phụ, cứu con với!” Khi gia đình gọi xe cấp cứu, tôi đã bất tỉnh.

Bác sĩ đã phẫu thuật hộp sọ của tôi. Khi tỉnh dậy, tôi thấy chóng mặt và mệt mỏi. Sau khi được chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang khu giường bệnh, tôi phải truyền dịch và chỉ được ăn cháo. Tôi bắt đầu nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ mỗi ngày và nhanh chóng có thể tự ngồi dậy, các bệnh nhân cùng phòng vô cùng bất ngờ trước sự phục hồi thần tốc của tôi.

Tôi rất mong được về nhà và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Vài ngày sau, hai lần chụp CT đã cho thấy sự phục hồi và tôi được ra viện vào ngày 25 tháng 2, vừa kịp đón Tết Nguyên Tiêu cùng gia đình.

Thành quả khi hướng nội tìm

Về nhà, cháu trai tôi đã được bà thông gia chăm sóc, tôi tranh thủ thời gian học Pháp và luyện công nhiều hơn. Nghĩ lại trạng thái trước đây, tôi đã chăm chỉ quy chính bản thân, phát chính niệm thường xuyên hơn và lâu hơn.

Sau khi ở nhà 17 ngày, tôi đi học Pháp nhóm. Các đồng tu rất vui khi thấy tôi và động viên tôi hướng nội tìm thiếu sót. Tôi thực sự không biết cách hướng nội như vậy và coi việc giảng chân tướng về Đại Pháp mỗi ngày là tu luyện.

Tôi bắt đầu nghiêm khắc hướng nội và thấy tâm chấp trước mạnh mẽ vào oán hận, hiển thị và tư lợi. Tôi cũng không chú trọng tu khẩu và xem thường ông bà thông gia. Tôi dùng quan niệm người thường để đánh giá và xử lý mọi việc. Thật hổ thẹn với trạng thái tu luyện trước đây, thấy không xứng đáng với sự từ bi của Sư phụ. Ngay khi tôi có tiến bộ trong tu luyện, Sư phụ đã thanh lý thân thể cho tôi, tống khứ được rất nhiều thứ xấu khi tôi bị tiêu chảy.

Bằng cách tập trung học Pháp, tôi nhận ra rằng quan nạn này chính là hảo sự cho tôi vì đã học được cách tu luyện. Tôi đã ra ngoài trở lại mỗi sáng để giảng chân tướng và phát tài liệu chân tướng Đại Pháp cho mọi người.

Nhiều tháng sau, khi tôi đang phát chính niệm, một tiếng động dai dẳng ở một bên tai làm tôi bối rối. Sau đó, cơn đau tột cùng đến theo tiếng ồn đó. Vài ngày sau đó, em gái tôi để ý thấy có gì đó trong tai tôi và dùng kẹp tóc kéo ra một dải gạc. Quá kinh ngạc, em tôi la lên: “Đại Pháp thật tuyệt vời! Sư phụ của chị đã bảo hộ chị rồi!” Việc dải gạc không làm tổn thương màng nhĩ hay thính giác càng gia cường thêm tín tâm vững chắc của tôi vào Sư phụ và Đại Pháp. Tôi chỉ tiếc không giữ lại dải gạc đó làm vật kỷ niệm cho phép màu này.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/26/471304.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/4/216084.html

Đăng ngày 12-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share