Bài viết của Tiểu Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-01-2024] Khi tôi lớn lên, bố mẹ tôi cãi nhau rất nhiều, điều đó khiến tôi khó chịu và lo lắng. Mong muốn của tôi khi lớn lên là trở thành một người có sức ảnh hưởng và tác động đến những người xung quanh một cách tốt đẹp.

Cuộc Đại Cách mạng Văn hóa kéo dài từ tiểu học đến trung học. Tôi không học được gì về văn hóa truyền thống Trung Quốc và bị thấm nhuần chủ nghĩa vô thần. Tôi không biết tại sao mọi người không thể hòa hợp được, và tôi không biết lý do của nghiệp lực đằng sau mọi việc là gì. Tôi rụt rè và lo lắng về thế giới.

Năm 20 tuổi, tôi đến trông trẻ cho ông chú. Vợ chồng ông ấy thường xuyên cãi nhau. Tôi không biết phải làm gì và điều đó làm tôi khóc. Cuối cùng họ ly hôn.

Khi bước vào hôn nhân, tôi nghĩ mình nên tìm một người nào đó tệ hơn mình. Nếu tôi đối xử với anh ấy bằng sự tôn trọng, tử tế và yêu thương, tôi có thể có một cuộc hôn nhân êm ấm. Điều đó đã không xảy ra và nó trái ngược với những gì tôi mong đợi.

Lòng tốt và sự kiên nhẫn của tôi bị coi là điểm yếu và dễ bị tổn thương, và cuộc sống của tôi sau khi kết hôn cũng chẳng mấy tốt đẹp. Tôi mất niềm tin vào chồng và cuộc sống. Tôi đau khổ và cảm thấy cuộc sống không đáng sống. Và tôi chỉ mới ngoài 30 tuổi.

Sau đó, khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu rằng mục đích đến thế giới này không phải để theo đuổi một cuộc sống tốt đẹp mà là để phản bổn quy chân và tìm kiếm chân lý của cuộc sống. Tôi cũng hiểu tại sao cuộc sống của chúng tôi lại khó khăn và khốn khổ đến vậy. Các mối quan hệ giữa con người đều có nhân duyên nghiệp lực đằng sau, và những món nợ nhân quả đã được tích lũy qua nhiều kiếp. Pháp Luân Đại Pháp khiến tôi cảm thấy mình được tái sinh và tôi trở nên vui vẻ hơn.

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, nó đã gây áp lực rất lớn cho gia đình tôi. Vì tôi không chịu từ bỏ đức tin nên chồng tôi và các anh chị em đã đưa tôi vào bệnh viện tâm thần. Chồng tôi mất kiểm soát và theo dõi tôi rất chặt chẽ. Ngay khi nhìn thấy tôi bắt đầu luyện công, anh ta đã túm tóc tôi và đánh tôi.

Một lần chồng tôi say rượu và kéo tôi đến đồn cảnh sát, nói rằng anh ấy muốn tố cáo tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi cảnh sát thấy anh ta say rượu, họ đuổi chúng tôi ra ngoài.

Tôi rời nhà để tránh bị ngược đãi và làm việc ở ngoài thị trấn trong nhiều năm với vai trò bảo mẫu hoặc người chăm sóc. Khi trở về thị trấn, tôi không về nhà mà ở lại với mẹ. Khi chồng tôi phát hiện ra, anh ấy đã gọi cảnh sát và báo cáo về tôi. Tôi bị bắt và bị giam tại trại tạm giam. Tôi nghĩ chồng tôi không còn hy vọng gì nữa.

Vào năm 2022, khi chúng tôi đang chăm sóc đứa cháu thì chồng tôi cảm thấy không khỏe và phải đến bệnh viện. Ông bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối và không thể phẫu thuật. Sau kỳ nghỉ Tết, ông ấy muốn trở về nhà.

Tôi quyết định nói với ông ấy chân tướng về Đại Pháp một lần nữa, nhưng bằng cách nào? Sư phụ nói rằng mọi người trên thế giới đều từng là người thân của Sư phụ. Vì ông ấy là chồng tôi nên tôi phải cố gắng cứu ông ấy. Nhưng dù tôi có cố gắng thế nào ông ấy cũng không chịu nghe.

Ông nói: “Anh sắp chết và em vẫn còn nói về mấy điều này sao. Hơn 20 năm qua anh đã không lắng nghe em và bây giờ cũng sẽ không lắng nghe đâu”.

Các thành viên khác trong gia đình nói: “Hãy để ông ấy yên đi. Ông ấy mắc phải dạng ung thư tồi tệ nhất và không có cách chữa trị. Bây giờ hãy để ông ấy làm bất cứ điều gì ông ấy muốn”. Chồng tôi nói cơn đau không thể tưởng tượng được và không thể chịu đựng được. Lúc ông đang dán mắt vào chiếc điện thoại di động, cơn đau đầu giờ đây càng cộng thêm nỗi đau mà ông đang phải chịu đựng. Tôi bèn cầu xin Sư phụ cứu ông ấy và tôi bắt đầu phát chính niệm hướng tới ông ấy.

Tôi đề nghị ông ấy đọc hoặc xem thứ gì đó để giúp ông ấy xoa dịu nỗi đau. Ông ấy hỏi: “Xem cái gì nào?”

Tôi đưa cho ông ấy một số câu chuyện về văn hóa truyền thống và những thứ khác từ Minh Huệ để nghe chẳng hạn như Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản. Khi nghe, ông ấy thốt lên: “Cộng sản thật xấu xa quá!”. Ông tiếp tục nghe Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa Cộng sản và Câu chuyện có thật về Giang Trạch Dân.

Dần dần chồng tôi trông khá hơn và có nhiều năng lượng hơn. Sau đó ông ấy nói: “Anh muốn đọc sách của em!”

Tôi nói: “Trước tiên, anh phải tuyên bố trên Minh Huệ rằng tất cả những lời nói và hành động anh đã nói và làm để tấn công Đại Pháp hoặc Sư phụ đều vô hiệu và cầu xin Sư phụ tha thứ. Chỉ khi đó anh mới có thể đọc cuốn sách đó”.

Ông ấy nhờ tôi giúp ông viết Nghiêm chính thanh minh cho trang web Minh Huệ. Sau đó ông ấy bắt đầu đọc Pháp Luân Công và muốn luyện công.

Tôi đã học các bài giảng Đại Pháp và luyện công cùng ông ấy mỗi ngày. Ông ấy cũng tham gia cùng chúng tôi khi các học viên khác đến học bài giảng hoặc chia sẻ thể ngộ và kinh nghiệm của họ.

Tâm trí và cơ thể của chồng tôi đã trải qua những thay đổi to lớn. Một cá nhân vô lý, thiếu kiên nhẫn, bạo lực đã được thay thế bằng một người tốt bụng, ôn hòa và lý trí, tràn đầy chính niệm.

Chứng kiến những thay đổi của chồng, lòng tôi tràn ngập lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ. Tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình để cố gắng làm cho người thân yêu của mình tốt hơn, nhưng vô ích. Tuy nhiên, các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, đã biến đổi một người vô lý và không thể thành một người tốt, trở thành một người tốt hơn và một người tu luyện ngay trước mắt tôi.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/18/470774.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/11/215153.html

Đăng ngày 02-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share