Bài viết của Thanh Tịnh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-12-2023] Gần đây tôi đã đọc một số bài chia sẻ trên Minghui.org về việc các học viên bị bức hại do không quan tâm đến vấn đề bảo mật điện thoại di động. Cuộc bức hại đã diễn ra quá lâu đến nỗi tôi ngạc nhiên khi biết rằng một số học viên vẫn không coi trọng vấn đề bảo mật điện thoại di động. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình và hy vọng những người khác có thể học hỏi từ bài học của tôi.

Hơn mười năm trước, tôi bị buộc phải xa nhà để tránh bị bức hại. Cảnh sát đã thu thập số điện thoại của tất cả đồng nghiệp và thành viên gia đình tôi và theo dõi mọi cuộc gọi mà họ thực hiện nhằm tìm kiếm tôi. Nhưng vì tôi không sử dụng điện thoại di động nên họ đã không tìm thấy tôi trong hơn một năm.

Hai năm sau, tôi chuyển về và thuê một nơi ở. Tôi sớm tìm được việc làm quản lý dự án. Nhưng hai ngày trước khi tôi bắt đầu làm việc, có người ở bộ phận nhân sự của công ty đã gọi tôi lên bảo là có việc. Khi tôi đến đó, cảnh sát đã đợi tôi. Họ bắt tôi và đưa về đồn.

Tôi không thể hiểu làm thế nào họ tìm thấy tôi. Một người bạn có quan hệ với cảnh sát biết được rằng, vì điện thoại di động của con gái tôi đang bị theo dõi nên họ đã biết về tôi khi con bé kể với bạn trai mới.

Ngoài ra, tôi còn biết một người có chồng làm việc ở cơ quan an ninh quốc gia. Cô cho biết chồng cô luôn bận rộn theo dõi và giám sát mọi người, đặc biệt là những người từ nước ngoài trở về Trung Quốc. Ngay khi họ hạ cánh, chính quyền sẽ bắt đầu theo dõi điện thoại di động của họ vì sợ rằng họ có thể tham gia vào “các hoạt động gián điệp”. Ngay cả khi chồng cô đã tan sở, anh vẫn phải lắng nghe cuộc trò chuyện của mọi người.

Có người gợi ý rằng tôi nên có hai chiếc điện thoại, một chiếc dành cho mục đích chung và một chiếc điện thoại để liên lạc với những người cụ thể, chẳng hạn như những học viên khác. Có lần tôi thấy một cảnh sát mang theo hai chiếc điện thoại khi quấy rối một người khiếu nại. Vì tò mò, tôi hỏi anh tại sao lại có hai chiếc điện thoại. Anh ấy nói rằng một trong số đó là dành cho cơ quan thực thi pháp luật.

Khi anh ta nhập tên ai đó, thiết bị sẽ hiển thị tất cả thông tin về người đó.

Có lần tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp tại một buổi họp mặt của các bạn cùng lớp đại học. Một người trong số họ làm việc cho văn phòng quản lý nhà tù rất lo lắng và hỏi chúng tôi có mang theo điện thoại di động không. Ông cho biết khi các quan chức nhà tù đưa ra các chỉ thị nội bộ, họ nhất quyết yêu cầu mọi người tháo pin trong điện thoại di động của mình. Không những vậy, tường phòng họp của họ còn được cách âm. Điều này càng cho thấy rằng những người trong chế độ đều biết mức độ phổ biến của việc giám sát điện thoại di động.

Ngoài việc giám sát bằng điện thoại di động, chính quyền còn sắp xếp để mọi người theo dõi và giám sát trực tiếp các học viên – đó là một cách khác để họ thu thập thông tin về các học viên.

Đây là tình trạng hơn mười năm trước và công nghệ ngày nay đã tiến bộ hơn rất nhiều. Chúng ta không bao giờ có thể mất cảnh giác khi nói đến bảo mật điện thoại di động. Tất cả chúng ta hãy làm tốt hơn để Sư phụ không phải lo lắng cho chúng ta.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/31/470174.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/3/214559.html

Đăng ngày 29-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share