Bài viết của Minh Duyên, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-12-2023] Năm nay tôi 73 tuổi. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc rất nhiều bệnh như huyết áp cao (215/110 mmHg), đau nửa đầu dữ dội, và thoát vị đĩa đệm khiến việc đi lại khó khăn, tôi còn bị ho mãn tính. Do sức khỏe yếu nên tôi không thể làm việc và thậm chí gặp khó khăn trong việc tự chăm sóc bản thân. Ngay sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã khỏi hết mọi bệnh tật và tôi vô cùng cảm ân Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Đã 17 năm kể từ khi tôi bước vào tu luyện và Sư phụ đã bảo hộ tôi vượt qua vô số khổ nạn. Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về quá trình tôi đã vượt qua quan nghiệp bệnh vào tháng 11 năm 2023.

Chồng tôi qua đời cách đây ba năm, tôi sống cùng con trai và chăm sóc hai đứa cháu trai đang ở độ tuổi đi học. Mặc dù độc tu nhưng hàng ngày tôi có thể truy cập trang Minh Huệ và đọc các bài chia sẻ của các học viên cũng như các kinh văn mới của Sư phụ.

Một hôm, tôi ăn mấy múi bưởi bị khô, cứng và không có nước. Người nhà tôi không ai muốn ăn nhưng tôi không muốn vứt đi nên cố ăn nhiều hơn một chút. Trong khi ăn tôi nghĩ: “Hy vọng nó sẽ không làm mình bị đau dạ dày.” Ngày hôm sau, như thường lệ tôi tới chợ giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Trên đường về nhà bụng tôi bắt đầu đau. Sau khi tôi về đến nhà, cơn đau còn trở nên dữ dội hơn.

Tôi không thể ăn được trong gần hai ngày nhưng vẫn nấu các bữa cho gia đình con trai gồm bảy người ăn. Tôi bị nôn và tiêu chảy nên phải uống một ít nước. Đêm đó tôi không thể ngủ được cho đến tận 5 giờ sáng. Nhưng sau đó bụng bên phải của tôi lại bắt đầu đau dữ dội. Nó đau đến nỗi tôi không thể duỗi thẳng lưng và không dám sờ vào bụng bên phải.

Trong cơn hoạn nạn bất ngờ này, tôi lập tức hướng nội. Tôi nhận ra rằng gần đây mình đã ngủ gật trong khi học Pháp, mê mờ trong khi phát chính niệm, và đôi khi tôi cũng mê mờ khi đả tọa. Đây là những vấn đề nghiêm trọng trong tu luyện vì tôi không chính niệm chính hành dựa trên Pháp, do đó cựu thế lực đã có cớ để bức hại tôi.

Tôi phát chính niệm trong thời gian dài, cầu Sư phụ trợ giúp, đồng thời nhắc nhở bản thân rằng các học viên là không có bệnh. Sư phụ đã giảng:

“Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận’, thì chúng không dám làm, chính là đều có thể giải quyết. Chư vị thật sự làm được thế, không phải trên miệng nói thế mà là ở hành vi là làm được thế, thì Sư phụ nhất định sẽ làm chủ cho chư vị.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tôi biết khổ nạn này xảy ra là do niệm đầu bất chính của mình. Khi tôi nghĩ rằng ăn quá nhiều bưởi có thể khiến mình đau dạ dày, đó chẳng phải là suy nghĩ của người thường sao. Nhân niệm đó cộng thêm trạng thái tu luyện kém của tôi đã chiêu mời cựu thế lực gia tăng ảo tưởng về bệnh tật, bức hại thân thể của đệ tử Đại Pháp.

Vì các triệu chứng của tôi khi đó quả thực quá nghiêm trọng nên con trai, con dâu và ông bà thông gia của tôi, những người không phải là học viên, vốn thường ủng hộ tôi tu luyện, đều khuyên tôi nên đến bệnh viện. Con trai tôi đã mất bình tĩnh, cháu rất buồn và nói: “Viêm ruột thừa mà vỡ là chết người đó mẹ!”

Tôi nói với họ: “Tôi biết mọi người đều quan tâm lo lắng cho tôi, nhưng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có Sư phụ chăm sóc và bảo hộ. Mọi người cứ yên tâm, tôi sẽ sớm bình phục.”

Tôi giải thích thêm: “Khi một người thường bị bệnh, tất nhiên người đó cần phải đến bệnh viện, càng sớm càng tốt. Nhưng tôi là một người tu luyện thì khác và đây không phải là bệnh. Đó là do tôi đang tiêu nghiệp. Tôi phải vượt qua khảo nghiệm, nghiệp bệnh là một giả tướng và tôi kiến quyết không thừa nhận nó.”

Ngày hôm sau, tất cả các triệu chứng đều biến mất và sau dăm ba ngày tôi trở lại bình thường. Gia đình tôi đã chứng kiến khả năng chữa bệnh phi thường của Pháp Luân Đại Pháp và sự từ bi vĩ đại của Sư tôn. Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, có lẽ tôi đã phải chịu hậu quả nghiêm trọng khôn lường.

Đối với một người thường, những triệu chứng nghiêm trọng mà tôi gặp phải có thể phải phẫu thuật, nếu không phẫu thuật kịp thời sẽ bị vỡ ruột thừa dẫn đến viêm phúc mạc và nhiễm trùng huyết, nguy hiểm tới tính mạng. Chính Sư phụ từ bi đã gánh chịu phần lớn cho đệ tử, trong khi đệ tử chỉ phải chịu một phần rất nhỏ. Con xin cảm tạ Sư phụ đã nhiều lần cứu mạng con, ban cho con cuộc đời thứ hai.

Không lời nào có thể diễn tả được thánh ân hồng đại của Sư tôn, đệ tử chỉ có thể tu luyện tinh tấn hơn, loại bỏ hết thảy nhân tâm, nhân niệm, nhân tình, như tâm lợi tích, tâm bất bình, tâm tật đố, v.v…Học Pháp thật tốt, thực tu chân tu, cứu thêm nhiều chúng sinh hơn, đoái hiện thệ ước, và theo Sư phụ trở về gia viên thực sự của mình.

Đây là sự nhận thức ở tầng thứ tu luyện sở tại của tôi, có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu chỉ chính.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/19/469462.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/30/214505.html

Đăng ngày 13-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share