Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 06-01-2024] Hôm qua, tôi đã xem một bộ phim về chủ đề Giáng sinh. Hàng trăm chú lùn sống hạnh phúc bên vợ chồng ông già Noel tại ngôi làng Giáng sinh. Trong đó có một chú lùn ngày càng tự đánh giá cao bản thân và tỏ ra đố kỵ khi thấy ông già Noel quan tâm đến những chú lùn khác. Suy nghĩ của chú lùn này trở nên đen tối và bắt đầu tranh đấu, muốn phá hủy mọi thứ và thậm chí còn nghĩ rằng mình giỏi hơn ông già Noel.

Khi chú lùn này thất bại với kế hoạch phá hoại của mình, hai vợ chồng ông già Noel đã bỏ qua mọi chuyện và gọi chú quay trở lại, trước sau vẫn đối xử với chú như con đẻ của mình. Chú lùn đã nhận ra việc làm sai trái của mình và quay trở lại như khi xưa—khuôn mặt luôn tràn đầy hạnh phúc.

Hạnh phúc thực sự

Tôi nhận ra rằng hạnh phúc không phải là khiến bản thân nổi bật hay trở nên tự cao tự đại. Khi một người mang theo suy nghĩ đen tối, người ấy không thể thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc đích thực chỉ có được khi chúng ta vị tha với người khác, quên đi lợi ích của bản thân và luôn giúp đỡ người khác. Điều chúng ta nhận được sẽ là niềm hạnh phúc mà vũ trụ ban tặng.

Khi tâm địa của một người trở nên xấu xa, dù bề ngoài mạnh mẽ đến đâu, sâu thẳm bên trong người đó cũng sẽ không hạnh phúc vì điều này đi ngược lại đặc tính của vũ trụ. Khi suy nghĩ quay trở lại như ban đầu, chú lùn ấy giống như một giọt nước hòa mình vào đại dương bao la và cảm thấy hạnh phúc trở lại.

Sư phụ giảng rằng:

“Chư vị đều là một lạp tử, trong mắt của tôi, không ai giỏi hơn ai, vì chư vị đều là được tôi đồng thời vớt lên.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Bộ phim nói trên làm tôi nhớ đến vấn đề tự tâm sinh ma mà Sư phụ đã đề cập đến trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Một khi tâm này xuất hiện sẽ không dễ loại bỏ. Hai vợ chồng ông già Noel đã dùng nhiều cách khác nhau để điểm hóa và giúp đỡ chú lùn. Dù đối phương cư xử tệ đến đâu, ông già Noel vẫn đối xử với chú lùn như con mình và chờ đợi cậu hồi tâm trở lại.

Bất kể các đệ tử thuộc nhóm đệ tử nào, Sư phụ luôn đối xử với chúng ta bằng sự từ bi. Một số học viên do tự cao tự đại mà bước tới ranh giới của sự nguy hiểm, hoặc có nghi tâm về Đại Pháp hoặc Sư phụ. Tôi muốn nói với họ rằng: Sư phụ đang đợi các bạn, hãy trở lại làm một trong vô số các lạp tử của Ngài! Sự từ bi của Sư phụ thật lớn lao. Chú lùn nói trên ghen tị vì ông già Noel quan tâm đến những chú lùn khác, đồng thời cảm thấy mình khác biệt và cần được đối xử đặc biệt.

Sư phụ đã dạy chúng ta rằng:

“Nhưng đã làm một thành viên của nhân loại hôm nay, đặc biệt là một thành viên trong đệ tử Đại Pháp, [thì] có hai điểm là tuyệt đối không thể làm: Một là dối gạt Sư phụ! Hai là can nhiễu cứu độ chúng sinh! Bởi vì đó là giới hạn căn bản của [việc] sinh mệnh ở hay đi. Dù hơi phạm một chút cũng không được!” (Đối đãi chính xác với người nhà Sư phụ)

Tôi minh bạch được rằng, Sư phụ từ bi đối đãi với mọi sinh mệnh đều như nhau. Nếu chúng ta can nhiễu tới việc người khác được cứu độ, đó là một tội ác nghiêm trọng và là điều không được phép làm. Nhiều khi xuất phát điểm của việc một học viên đi chệch khỏi con đường tu luyện khi người đó bắt đầu đánh giá cao bản thân mình.

Sư phụ giảng:

“Vạn cổ sự Vị Pháp lai” (Hý nhất đài, Hồng Ngâm II)

Tôi chợt nhận ra rằng rất nhiều thứ trên thế giới này đều tồn tại vì Pháp và có thể được dùng để chứng thực Đại Pháp. Có lẽ đó nội dung của bộ phim này cũng là như vậy.

Thực tu

Một học viên cho biết cô thường cảm nhận được niềm hạnh phúc có được từ tu luyện. Nghe thấy vậy, tôi rất cảm động, nhưng tự hỏi: Tại sao tôi không cảm nhận được niềm hạnh phúc này?

Tôi nghĩ về điều đó và thấy rằng tôi vẫn còn chấp trước vào điều vốn luôn khiến tôi hạnh phúc trước khi tu luyện: Có được sự thu hoạch về danh, lợi, tình.

Sau khi tôi tu luyện, những điều khiến tôi hạnh phúc cũng vẫn đến từ “những điều tốt đẹp”: khi các học viên khác thừa nhận tôi, hoặc khi một hạng mục mà tôi tham gia có sự tiến triển tốt, v.v. Tôi vẫn đang truy cầu “lợi” từ việc được công nhận. Trên thực tế, đây không phải là hạnh phúc mà là một loại phấn khích đến từ việc đạt được “những điều tốt đẹp.”

Tôi nhận ra từ trong Pháp rằng một người tu luyện không nên phấn khích trước bất kỳ “điều tốt” nào, mà phải giữ tâm bất động trước hết thảy mọi việc.

Gần đây tôi mới hiểu rằng hạnh phúc không phải do lợi ích mà bản thân đạt được mà là cảm giác vị tha, vì người khác. Những người ích kỷ khó có thể cảm nhận được hạnh phúc thực sự, họ chỉ biết đến cảm giác phấn khích do sự kích thích mang lại.

Từ trong Pháp, tôi hiểu rằng mọi thứ đều bị chi phối bởi đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ. Tâm tính của một người vị tha phù hợp hơn với những đặc tính này, nên người đó sẽ được ban cho hạnh phúc; trong khi bản chất của người ích kỷ lại đi chệch khỏi đặc tính này, nên người đó không bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc. Đây có thể là lý do tại sao nhiều người trong xã hội hiện đại có vẻ rất thành công, truy cầu danh tiếng và tiền bạc, nhưng thực ra họ lại không hạnh phúc hoặc thậm chí luôn chán nản.

Khi tôi cảm thấy đắc ý về phương diện nào đó của mình, cảm giác đó không phải là hạnh phúc mà là một dạng kiêu ngạo đi kèm với sự tự mãn, thậm chí tôi còn coi thường người khác. Tôi rất phấn khích vì tôi cảm thấy mình đã đạt được một số kết quả khi tham gia vào một hạng mục, tôi rất vui vì đã đạt được điều gì đó trong tu luyện.

Đằng sau cảm giác này là nhân tâm mạnh mẽ. Khi bạn đạt được điều gì đó, bạn hạnh phúc, còn khi không đạt được điều gì đó, bạn thất vọng.

Người học viên kia nói rằng cô thường cảm thấy hạnh phúc là vì cô luôn cảm thấy bình tĩnh và tường hòa. Cô ấy giản dị, tốt bụng, điềm tĩnh và không bao giờ ích kỷ hay tự cao tự đại. Dù đã tu luyện nhiều năm nhưng tôi vẫn thường coi mình là trung tâm và rất ích kỷ. Tôi nghĩ đây là sự khác biệt cơ bản giữa cô ấy và tôi.

Đây là thể ngộ ở tầng thứ hiện tại của tôi. Hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.

Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết chỉ là thể ngộ tại tầng thứ hiện tại của tác giả, chia sẻ với các đồng tu để chúng ta cùng nhau “ tỷ học tỷ tu .” (“Thực Tu “, Hồng Ngâm)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/6/470589.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/12/214273.html

Đăng ngày 07-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share