Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-12-2023] Năm 2022, tôi đã trải qua một khảo nghiệm về tình dành cho con gái. Tôi lo lắng về việc cháu bận rộn với công việc toàn thời gian của mình trong khi phải chăm sóc cho hai con nhỏ, mà đứa nhỏ hơn chỉ vừa mới đi học. Tôi muốn giúp con gái nhưng cháu lại sống cách xa tôi hàng trăm dặm. Khi cháu nhờ tôi đến giúp vào cuối năm 2022, tôi đã lên đường đi ngay.

Tôi ở với con gái trong nhiều tháng liền. Vì người dân ở đó nói bằng giọng địa phương khác với tôi, họ gặp khó khăn để hiểu được ý tôi và tôi lại không thể giảng chân tướng như tôi muốn được. Tôi cũng không thể tìm được một nhóm học Pháp địa phương ở khu vực đó. Hai điều ấy khiến tôi căng thẳng. Khi tôi cố gắng phát tài liệu chân tướng Đại Pháp, người dân không tiếp nhận. Tôi nghĩ rằng mình nên trở về nhà, nơi mà chúng sinh đang chờ tôi đến cứu họ.

Con gái tôi đã đọc quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp là Chuyển Pháp Luân. Cháu rất ủng hộ tôi tu luyện và đã cố gắng bảo vệ tôi trong suốt cuộc bức hại. Vào mùa xuân năm 2023, tôi nói với cháu rằng mình muốn về nhà. Tôi nói: “Mẹ không hiểu tiếng địa phương ở đây nên không thể nói với người dân về Pháp Luân Công được.” Con gái tôi hiểu ra và mua vé tàu hỏa cho tôi. Ngày hôm sau, tôi đã rời đi.

Ngay sau khi trở về nhà, tôi đã đến chỗ một đồng tu, người đã chia sẻ với tôi hai Kinh văn mới của Sư phụ “Vì sao có nhân loại” và “Tại sao cần phải cứu độ chúng sinh”. Tôi đã khóc và nói với Sư phụ: “Con vô cùng xin lỗi Sư phụ! Con lẽ ra nên buông bỏ cái tình dành cho con gái và trở về sớm hơn để giúp Sư phụ cứu người!”

Mắt ngấn lệ, tôi đọc đi đọc lại các Kinh văn mới của Sư phụ. Tôi hướng nội: “Tại sao mình không buông bỏ cái tình dành cho con gái chứ? Mình có phải là một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp không nếu như không buông bỏ chấp trước này?” Tôi liên tục hướng nội, tìm thấy nhiều chấp trước và cảm thấy mình không xứng đáng là một đệ tử.

Tôi trầm tĩnh xuống và đến nhà một đồng tu khác. Năm ngoái trước khi đến chỗ con gái, tôi đã viết một bức thiệp mừng năm mới Sư phụ và nhờ học viên này gửi nó cho trang web Minh Huệ. Ngay khi bà ấy nhìn thấy tôi, bà ấy xin lỗi và nói rằng bà đã quên gửi tấm thiệp. Tôi cảm thấy buồn nhưng biết rằng nó không phải ngẫu nhiên.

Sư phụ dạy chúng ta:

“Điều này có quan hệ trực tiếp đến những tâm của bản thân chúng ta; nếu muốn vứt bỏ những thứ không tốt ấy, thì đầu tiên chư vị cần thay đổi cái tâm kia mới được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi rời đi và đến một trạm dừng xe buýt. Tôi để ý thấy một phụ nữ ngồi đó nên tiến đến mỉm cười và nói: “Bạn của tôi, để bạn và gia đình được an toàn và hạnh phúc, xin hãy ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Cô gái gật đầu và cảm ơn tôi, nên tôi hỏi cô ấy đã từng gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), Đoàn Thanh niên hoặc Đội Thiếu niên chưa. Cô ấy nói mình là một Đảng viên. “Khi cô gia nhập Đảng, cô đã thề chiến đấu cho nó trong suốt quãng đời còn lại và dâng hiến sinh mệnh cho nó. ĐCSTQ đã giết hại hơn 80 triệu người Trung Quốc trong các cuộc vận động chính trị của nó. Giờ đây nó thậm chí còn thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp và bán để kiếm lời! Trời sẽ tiêu diệt nó. Nếu cô không thoái xuất khỏi nó, cô sẽ phải chịu trách nhiệm cho tội ác của nó và bên bờ vực bị đào thải cùng với nó.” Cô ấy hiểu ra và nói: “Xin hãy giúp tôi thoái nhé.” Cô ấy nói họ của mình cho tôi và tôi tặng cô ấy một hóa danh để giúp cô thoái Đảng.

Ra ngoài giảng chân tướng

Trong vòng những tháng kế tiếp, mỗi ngày tôi đều ra ngoài giảng chân tướng. Bất kể tôi bận đến đâu hoặc trời nóng nực ra sao, không gì có thể ngăn cản tôi cứu người. Vào buổi sáng tôi sẽ học các bài giảng và phát chính niệm. Sau bữa trưa, tôi sẽ ăn mặc đẹp và ra ngoài nói chuyện với người dân. Tôi thường phát chính niệm trong khi đi bộ. “Thưa Sư phụ, xin hãy gia trì cho con!” Trong khoảng thời gian đó, tôi đã giúp được hàng trăm người thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Miễn là tôi muốn cứu người, Pháp thân của Sư phụ sẽ luôn bên cạnh để che chở và điểm hóa cho tôi. Một hôm, khi tôi đang giảng chân tướng cho một người đàn ông ở trạm xe buýt, một người lạ đứng cạnh tôi đã cảnh báo tôi về những cảnh sát mặc thường phục có mặt tại đó và khuyên tôi rời đi. Tôi gật đầu cảm ơn nhưng vẫn tiếp tục giải thích cho người đàn ông lý do tại sao một người nên thoái ĐCSTQ. Ông ấy nói rằng đã minh bạch và đồng ý thoái. Tôi dặn ông ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Ông ấy gật đầu và cảm ơn tôi.

Một chiếc xe buýt đến. Nó không đi theo hướng mà tôi muốn đi nhưng tôi cũng đành bước lên. Qua một vài trạm dừng, tôi đã có thể giúp được một người khác trên xe buýt thoái ĐCSTQ. Sau đó tôi bước xuống và bắt một chuyến xe buýt khác để về nhà. Con xin cảm ơn Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài!

Một hôm, tôi nhìn thấy một cậu thanh niên trẻ đang chờ xe buýt và xin Sư phụ giúp tôi cứu cậu ấy. Sau khi chúng tôi nói chuyện, cậu ấy nói: “Cháu là một sinh viên đại học và là một Đoàn viên. Cháu muốn thoái.” Cậu ấy hỏi xin thông tin WeChat của tôi. Tôi nói rằng tôi không dùng WeChat nhưng tôi chỉ vào những địa chỉ của các trang web trên tập tài liệu mà tôi vừa tặng để cậu ấy có thể đọc thêm.

Khi tôi xuống xe buýt, tôi nhìn thấy ba sinh viên nữ. Tôi bước tới chỗ họ và chào hỏi. Họ mỉm cười và tôi nói: “Dì muốn nói với các cháu một điều tốt.” Tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp và lý do vì sao một người nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Một cô gái nói rằng họ là sinh viên đại học và là Đoàn viên. “Chúng cháu đều muốn thoái ĐCSTQ!” cô ấy cảm thán. Khi cô ấy nhận thấy một trong những người bạn đi cùng có vẻ hơi lưỡng lự, cô ấy nói: “Sao cậu không thoái?” Người bạn kia gật đầu và đồng ý thoái. Tôi tặng cho mỗi người một bùa hộ mệnh có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp và nói: “Dì mong rằng các cháu sẽ đạt thành tựu xuất sắc trong việc học tập và tiếp tục tốt nghiệp nhé.” Họ đều chân thành cảm ơn tôi.

Một lần khác khi tôi đi xe buýt, trên xe chỉ có một cô gái khác và tôi là hành khách. Cô ấy ngồi trước tôi nhưng lại đứng dậy và bước đến ngồi cạnh tôi. “Cháu cảm thấy dì có năng lượng tích cực.” Cô ấy nói.

Tôi hiểu rằng đây là một người hữu duyên được Sư phụ an bài, nên tôi nói: “Định mệnh đã mang chúng ta lại bên nhau. Dì là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.” Tôi dặn cô ấy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cô ấy nên thoái ĐCSTQ để bảo đảm an toàn cho mình. Cô ấy nói: “Cháu là một Đảng viên. Xin hãy giúp cháu thoái với ạ!” Cô ấy nói cho tôi nơi cô ấy làm việc và nói rằng cô là một công chức nhà nước.

Tôi có rất nhiều ví dụ về việc cứu người. Thực ra, miễn là tôi có tâm cứu người, Sư phụ đã an bài sẵn từ trước. Con xin cảm ơn Sư phụ!

Có cơ hội để tu luyện

Sư phụ giảng:

“Tôi không cầu điều gì cả. Tôi đến là để độ chư vị, tôi cần cái tâm hướng thiện của chư vị, có thể đề cao lên.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney [1996])

Tất cả những gì Sư phụ muốn là tâm từ bi của tôi. Tôi sẽ tiếp tục tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn, giữ tâm thuần tịnh, cân nhắc đến người khác trước và cứu người mỗi ngày.

Tôi vô cùng biết ơn sự bảo hộ và ân huệ từ bi của Sư phụ! Pháp Luân Đại Pháp đã tẩy tịnh tôi. Sư phụ đã ban cho tôi một cuộc đời thứ hai và cho tôi cơ hội tu luyện cũng như cứu người. Con xin cảm ơn Sư phụ!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/1/468617.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/21/214386.html

Đăng ngày 06-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share