Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh An Huy, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-12-2023] Tháng 12 năm 2022 là một tháng khó quên đối với tôi. Tôi đã liên tiếp vượt qua ba quan tương đối lớn. Ngoài ra còn có một số can nhiễu mà tôi phải phát hiện và loại bỏ. Quả thực giống như Sư phụ đã giảng:

”Bách khổ nhất tề giáng
Khán kỳ như hà hoạt”

Tạm dịch

“Trăm khổ cùng giáng xuống
Xem sẽ sống ra sao”

(Khổ Kỳ Tâm Trí, Hồng Ngâm)

Quan đầu tiên: Sáu ngày bảy đêm

Vào ngày 28 tháng 11 năm 2022, một đồng tu đã đưa cho tôi một thẻ nhớ USB và nói rằng từ năm 2017 đến nay không thể vượt qua được quan nào, tất cả chi tiết đều đã viết xuống và lưu trong thẻ nhớ. Cô ấy nhờ tôi đọc và giúp cô ấy nghĩ cách khắc phục.

Tối hôm đó tôi mở USB ra và bắt đầu đọc. Trong khi đọc, tôi cảm thấy khó chịu trong người. Sau khi đọc xong, tôi vẫn cố gắng tìm được một đoạn Pháp của Sư phụ và gửi cho cô ấy. Tôi đề nghị cô ấy đọc thuộc lòng từng chữ trong đoạn Pháp này đến khi vượt quan.

Sau khi tắt máy tính, tôi cảm thấy toàn thân yếu ớt, lưng đau nhức. Tôi tựa lưng vào giường rồi tôi ngủ thiếp đi đến tận 5 giờ 30 sáng. Sau khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy bực bội: Sao mình lại có thể như thế này? Tôi vẫn cảm thấy chóng mặt và hơi sốt, nhưng tôi nghĩ: “Mặc kệ nó và cứ làm những gì mình phải làm.”

Tôi đã ăn sáng và học Pháp. Vào buổi chiều, tôi ra ngoài như thường lệ để giảng chân tướng cho mọi người. Trong khi phát chính niệm lúc 6 giờ chiều, tôi đã ngủ quên và mãi đến 11 giờ 45 mới thức dậy nhờ chuông báo thức.

Tôi cảm thấy mình bị sốt và bị can nhiễu bởi nội dung trong bài viết của đồng tu. Tôi lập tức bật máy tính và xóa những gì cô ấy đã viết rồi phát chính niệm một lúc lâu. Tôi lại ngủ thiếp đi đến khi chuông báo kêu vào lúc 5 giờ 50 sáng. Tôi tiếp tục phát chính niệm cho đến 7 giờ 20 sáng. Tôi vẫn kiên trì làm những việc phải làm như thường lệ.

Vào ngày 1 tháng 12, tôi vẫn còn sốt và nghĩ: “Có rất nhiều người đang chờ được cứu, mình không thể cứ nằm trên giường được.” Tôi muốn làm ba việc, nhưng cơ thể vẫn nóng và yếu, hơn nữa rất buồn ngủ. Tôi lại phát chính niệm trong khoảng thời gian dài nhưng tình hình vẫn không cải thiện. Sau khi hướng nội, tôi nhận ra can nhiễu là do chấp trước truy cầu của tôi.

Ngày hôm sau, tôi học Pháp, luyện công và mở mắt trong khi phát chính niệm để tránh buồn ngủ. Tôi đã có thể làm xong việc nhà. Tuy nhiên, ngày hôm sau, tôi vẫn nằm trên giường ngủ và không thể dậy vào ban ngày ngay cả khi chồng tôi gọi dậy dùng bữa.

Vào ngày 4 tháng 12, chồng tôi cảm thấy tôi có điều gì đó không ổn. Anh ấy đo nhiệt độ của tôi, là 40 độ C. Anh ấy kêu lên: “Chúng ta hãy đến bệnh viện!” Tôi nói: “Không, em không bị bệnh. Em đang gặp can nhiễu và mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Anh ấy giúp tôi uống chút nước. Anh ấy đã đo nhiệt độ của tôi nhiều lần trong ngày hôm đó và kết quả vẫn như vậy.

Sáng sớm ngày 5 tháng 12, chủ nguyên thần của tôi đã rời khỏi thân thể. Tôi lơ lửng giữa không trung và nhìn thấy một khối lớn màu đen gồm những tà ma lạn quỷ. Tôi nhìn quanh vài lần nhưng không thể tìm thấy thân xác thịt của mình. Tôi nghĩ: “Đến từ đâu thì nên quay về đó thôi.” Sau đó tôi từ từ bay lên trên và thấy trên bầu trời không có gì, trống rỗng với một màu trắng bao la. “Tại sao không có gì?” Tôi nghĩ: “Mình sẽ hét lên xem có phản ứng gì không.” Tôi giơ tay phải lên trong tư thế liên hoa và hô lớn: “Tôi đến từ đỉnh cao của vũ trụ…” Chưa kịp dứt lời, tôi liền nghe thấy một âm thanh lớn. Một luồng ánh sáng rực rỡ từ trên chiếu xuống và có một dòng nhiệt truyền qua cơ thể tôi khiến tôi cảm thấy rất dễ chịu.

Tôi bình tĩnh lại và nhận thấy khối đen lớn gồm những tà ma lạn quỷ đã biến mất. Tôi nhìn thấy thân thể của mình nằm trên giường, tôi nghĩ: “Tôi đến để trợ Sư chính Pháp, vẫn chưa hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình, phải nhanh chóng quay về để thực hiện thệ ước của mình.” Sau đó tôi cảm thấy chủ nguyên thần của mình bắt đầu từ từ hạ xuống và quay trở lại cơ thể.

Tôi tỉnh dậy trong tâm trạng hỗn loạn, quần áo ướt đẫm mồ hôi. Tôi không tự chủ được, cảm thấy đau đầu và đau nhức toàn thân. Tôi không thể ăn, uống, nói, nghe hay nhìn, thậm chí tôi không thể cử động cơ thể. Tuy nhiên, tâm trí tôi rất tỉnh táo, biết rằng Sư phụ đã một lần nữa cứu tôi khỏi bờ vực của cái chết. Những giọt nước mắt biết ơn của tôi hòa quyện với mồ hôi.

Chồng tôi vào phòng sờ trán tôi thấy lạnh, giật mình tưởng tôi đã chết. Anh ấy đo nhiệt độ của tôi, nhiệt độ chỉ trên 36 độ C. Anh ấy kêu lên: “Em hết sốt rồi!” Tôi ậm ừ một chút, anh ấy hỏi tôi có muốn uống nước không, tôi chỉ có thể ậm ừ đáp lại. Dưới sự chăm sóc của chồng và các con tôi, tất cả các triệu chứng đều đã biến mất trong vòng một tuần. Tôi đã có thể học Pháp và luyện công, làm một số việc nhà và ra ngoài đi dạo với chồng. Vì háo hức cứu người nên tôi bắt đầu ra ngoài giảng chân tướng trước khi hoàn toàn bình phục.

Nghĩ lại sự việc này, tôi có chút sợ hãi. Tôi đã bị sốt cao tới 40 độ trong sáu ngày bảy đêm! Một người bình thường có thể chịu đựng được điều đó không? Đây là sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp! Đệ tử xin cảm tạ Sư tôn!

Quan thứ hai: Một bé gái đến đòi nợ

Ngày 19 tháng 12 năm 2022, sau khi phát chính niệm vào lúc 6 giờ sáng, tôi ngả người vào thành giường và rơi vào trạng thái choáng váng. Tôi nhìn thấy một bé gái khoảng tám, chín tuổi đứng cạnh giường tôi và nói: “Tôi là Chu Tiểu Tam…” Chưa dứt lời, cô bé lao thẳng vào người tôi.

Tôi thức dậy nhưng xung quanh không có đứa trẻ nào cả. Tôi cứ tưởng cô bé này có duyên phận với tôi từ kiếp trước. Có lẽ tôi mắc nợ cô ấy và cô ấy đến đòi nợ. Tôi nói đi nói lại với cô bé: “Chu Tiểu Tam, dù trước đây chúng ta có duyên phận như thế nào, hôm nay tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi ở đây để trợ Sư chính Pháp và cứu người. Tôi sẽ giúp bạn thiện giải, xin đừng can nhiễu tôi làm ba việc, xin đừng làm tổn thương thân thể của tôi. Khi tôi viên mãn, tôi sẽ trả lại cho bạn gấp đôi.”

Vào ngày 21 tháng 12, sau khi phát chính niệm vào buổi trưa, tôi chuẩn bị ra ngoài để giảng chân tướng, nhưng không thể mở mắt được, cảm thấy yếu ớt, sau đó ngủ thiếp đi. Khoảng 5 giờ chiều, chồng tôi đánh thức tôi dậy và hỏi tại sao tôi không ra ngoài. Tôi nói tôi buồn ngủ.

Chồng tôi kiểm tra thấy nhiệt độ của tôi lại là 40 độ C. Tôi nghĩ: “Tôi hiểu rồi, cô bé đó không muốn thiện giải.” Lúc này, tôi nhớ lại lời giảng của Pháp mà tôi đã gửi cho đồng tu đọc, cảm thấy hối hận vì đã không nghĩ đến việc tự mình học thuộc đoạn Pháp đó khi gặp quan lần trước. Lần này không thể bỏ lỡ được, tôi liền bắt đầu đọc thuộc lòng lời giảng của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Vũ trụ đang trong Chính Pháp, [những vị nào] không can nhiễu tôi chứng thực Pháp, tôi có thể sẽ an bài hợp lý cho các vị, trở thành sinh mệnh tương lai; [vị nào] muốn Thiện giải thì hãy ly khai tôi, đến đợi ở hoàn cảnh cạnh tôi; nếu các vị thật sự không cách nào ly khai tôi, thì cũng đừng gây bất kể tác dụng can nhiễu nào cho tôi, thì tương lai tôi có thể viên mãn, tôi sẽ Thiện giải các vị; [vị nào] hoàn toàn bất hảo rồi, vẫn cứ can nhiễu tôi, chiểu theo tiêu chuẩn là không thể lưu lại được thì chỉ có thể bị thanh trừ, tôi không thanh trừ các vị thì Pháp vũ trụ cũng không lưu các vị đâu.” (Giảng pháp tại Pháp hội Quốc tế New York 2004)

Tôi đã ngủ quên trong khi đọc thuộc lòng đoạn Pháp này. Khi thức dậy, tôi lại tiếp tục học thuộc, cứ như vậy cho đến đêm ngày 22 tháng 12, khi cơn sốt của tôi hạ xuống và tôi đã vượt qua quan thứ hai.

Quan thứ ba: Ảo tưởng về việc bị nhiễm COVID

Vào thời điểm đó, ở Trung Quốc đang bùng phát dịch bệnh COVID (hay còn gọi là virus Trung Cộng), hầu hết mọi gia đình đều bị nhiễm virus, mức độ nặng nhẹ khác nhau và cảm nhận của mỗi người về nó cũng vậy. Gia đình tôi cũng không ngoại lệ. Bọn trẻ bị sốt nhẹ và không cần dùng thuốc.

Vào ngày 24 tháng 12, chồng tôi nhiễm virus và bắt đầu sốt vào ngày hôm sau. Tôi mở nhạc Đại Pháp cho anh ấy nghe, khi anh ấy thức dậy vào buổi chiều, cơn sốt đã giảm. Anh ấy vui vẻ nói: “Dịch bệnh này không có gì to tát; anh đã hồi phục sau một giấc ngủ ngắn.”

Tôi trả lời: “Chính vì em bật nhạc Đại Pháp cho anh nghe nên anh đã khỏe lại rất nhanh.” Anh ấy không tin hay trân trọng việc tôi làm. Kết quả là cơn sốt của anh cứ lên xuống trong vài ngày nữa rồi dần dần thuyên giảm.

Vào ngày 26 tháng 12, khi đang chăm sóc chồng, tôi bắt đầu cảm thấy thân thể yếu ớt. Tôi chợt phát hiện mình chán ăn và ho nhẹ, điều này khiến tôi băn khoăn không biết mình cũng có bị nhiễm bệnh hay không. Tôi nghĩ: “Minh là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, làm sao có thể nhiễm virus Trung Cộng?”

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn, là sứ giả cứu độ [thời] mạt hậu [cuối cùng], trong khi giảng chân tướng cứu người thì đều biết thực thi một cách lý trí.” (Lý Tính)

Sau khi hướng nội, tôi nhận ra suy nghĩ trước đó, “không biết mình cũng có bị nhiễm bệnh hay không,” chẳng phải là một suy nghĩ sai lầm tương đương với việc thừa nhận rằng mình bị nhiễm bệnh sao? Tôi biết mình cần phải cải thiện, nhưng làm sao tôi có thể tiến bộ nếu không gặp thử thách? Những “triệu chứng” này chỉ là bề ngoài giả tạo được dùng để khảo nghiệm tôi.

Khi chính niệm và tâm tính của tôi đã được đề cao, những trạng thái không đúng đắn đã biến mất, nhưng cơn ho vẫn tiếp tục. Tôi thầm cầu xin Sư phụ giúp đỡ, tôi biết mình cần phải ra ngoài giảng chân tướng để cứu người, nhưng cơn ho sẽ khiến mọi người sợ hãi, tôi nghĩ mình nên nhịn một chút. Sau một vài ngày, không có dấu hiệu thay đổi, ngay cả sau khi phát chính niệm trong một thời gian dài.

Một giọng nói vang lên: “Hãy hướng nội!” Tôi nghĩ: “Đúng vậy! Hãy hướng nội!” Sau khi hướng nội, tôi nhớ lại rằng trong Cách mạng Văn hóa, tôi đã ca ngợi Trung Cộng, đã tạo ra tội nghiệp rồi. Bây giờ tôi đã bị các nhân tố tà ác của Trung Cộng bắt giữ và không thể thoát ra được. Tôi nghĩ: “Ác nghiệp này được tạo ra khi tôi còn trẻ và thiếu hiểu biết. Nhưng bây giờ tôi đã tu luyện; tôi là một đệ tử Đại Pháp trợ Sư Chính Pháp. Ai can nhiễu sẽ phạm tội không thể tha thứ! Ngay khi chính niệm này phát ra, tôi đã ngừng ho và đã có thể ra ngoài giảng chân tướng.

Kiên trì ra ngoài cứu người

Không có giới hạn về các nơi tôi có thể đến để giảng chân tướng. Khu vực trung tâm thành phố, khu vực nông thôn, ngoại ô, chợ, trung tâm thương mại, trường học, công trường, công viên và bến xe buýt đều là những nơi tốt để tiếp cận với mọi người. Tôi thường chọn một vài tuyến đường giao thông và thay phiên nhau đi trên những tuyến đường đó bằng xe đạp.

Trong khoảng một tháng vượt qua những khổ nạn kể trên, tôi đã không thể ra ngoài, do đó đã đánh mất cơ hội được cứu độ của nhiều người. Chưa hết, sự can nhiễu vô hình vẫn tiếp tục. Khi phát chính niệm, tôi bị ngủ gật. Khi đi ra ngoài, dù đi một quãng đường xa cũng không thấy có người. Tôi nghĩ: “Đây không phải là trạng thái đúng đắn đối với một học viên; tôi phải tạo ra bước đột phá. Tôi phải bù đắp cho sự chậm trễ và hoàn toàn phủ nhận can nhiễu của cựu thế lực!”

Vì vậy, bất cứ khi nào tôi sắp buồn ngủ trong khi học Pháp hoặc phát chính niệm, tôi sẽ niệm chữ “Diệt”. Bất cứ khi nào tư tưởng bất hảo khởi lên, tôi sẽ loại bỏ và giải thể nó. Khi giảng chân tướng, tôi sẽ phát chính niệm để tiêu diệt tất cả các nhân tố tà ác đang cản trở việc cứu độ chúng sinh. Bằng cách đó, tôi ít gặp can nhiễu hơn và chính niệm của tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Số người chọn thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó cũng tăng lên, từ vài người mỗi ngày lên 30 đến 40 người, thậm chí có khi lên tới 70 người. Con số hiện đã vượt quá 90.

Trong quá trình giảng chân tướng, chúng ta càng cứu được nhiều người thì khả năng xảy ra can nhiễu tương ứng càng lớn. Tôi cũng gặp phải những người đánh đập, chửi bới, không chịu nghe, đe dọa báo cáo, chụp ảnh tôi, v.v. Nhưng tôi đã giải quyết từng trở ngại bằng tâm từ bi. Tôi cảm thấy rằng chỉ bằng cách tiếp tục làm tốt ba việc thì nỗ lực cứu người của chúng ta mới có thể diễn ra suôn sẻ. Bằng cách này, chúng ta sẽ hoàn thành sứ mệnh tiền sử của mình và đền đáp sự cứu độ từ bi của Sư phụ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/10/469070.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/19/214362.html

Đăng ngày 29-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share