Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-11-2023] Năm 2004, tôi tìm được một công việc với mức lương là 400 nhân dân tệ mỗi tháng. Công việc của tôi là chăm sóc một bà cụ ngoài 70 tuổi vốn không thể tự chăm sóc bản thân. Con gái lớn của bà rất cảm kích vì tôi đã đồng ý chăm sóc mẹ của cô ấy. Cô ấy thừa nhận rằng đây không phải là một công việc dễ dàng, trước tôi đã có ba người tới làm và đều bị sa thải. Cô ấy không hề đề cập đến lý do cụ thể tại sao sa thải những người trước đó. Cô ấy chỉ nói cho tôi một số thông tin về tình hình của mẹ cô ấy, bà Lý, rồi rời khỏi nhà.

Nỗ lực làm một người bảo mẫu tốt bụng

Thời gian đầu, bà cụ có chút cảnh giác và đề phòng đối với tôi. Sau khi làm xong việc nhà, thấy bà ấy yên lặng, sợ bà cảm thấy buồn chán, tôi liền chủ động nói chuyện với bà ấy, nhưng bà không muốn trả lời tôi, vờ như không nghe thấy tôi nói. Tôi có thói quen là chuẩn bị bữa ăn xong sẽ cho người lớn tuổi ăn trước, sau khi bà ăn xong, dọn dẹp xong xuôi thì tôi mới ăn, có khi đồ ăn nguội rồi nhưng tôi cũng không hâm nóng lại, cứ để như vậy rồi ăn luôn, chỉ cần ăn no bụng là được. Có lúc bà cụ kêu đói, tôi bèn nấu ăn cho bà, khi đồ ăn được mang đến, bà chỉ cắn mấy miếng rồi lại buông đũa. Bà lão sợ tôi không thích nên bảo tôi đổ đồ ăn đi, tôi nói không sao và ăn phần tiếp phần đồ ăn thừa còn lại.

Nửa đêm, tôi phải thức dậy nhiều lần để kiểm tra tã lót của bà cụ và thay tã kịp thời. Tôi cũng phải thường xuyên cho bà thay đổi tư thế nằm để bà không bị lở loét khi nằm liệt giường thời gian lâu. Cứ như vậy, thời gian ngủ của tôi rất ít ỏi. Ban ngày tôi phải ra ngoài mua đồ, giặt giũ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, cho bà cụ ăn, v.v.

Giữa tháng 10 trời trở lạnh mà hệ thống sưởi chưa hoạt động. Để bà không bị cảm lạnh, tôi đã đun nước nóng rồi đổ vào chai đặt lên giường để làm ấm cơ thể và chân của bà. Trung bình cứ hai, ba tiếng phải thay nước nóng một lần. Công việc phục vụ một cụ bà nằm liệt giường lâu ngày rất phiền phức, chẳng hạn như sau khi vừa thay tã xong, tôi hỏi bà có cần đi tiểu không, bà trả lời không. Nhưng lúc chuẩn bị ăn, bà ấy lại nói rằng cần đi tiểu, kỳ thực bà đã đại tiện ra tã rồi nhưng lại xấu hổ không dám nói thẳng với tôi. Tôi lập tức kiểm tra tã lót, vừa nhấc chăn lên, một mùi khó ngửi xộc thẳng vào mũi, vừa mở tã ra, ôi chao, chỉ thấy toàn bộ chân, mông, quần, ga trải giường đều dính đầy phân. Sau khi tắm rửa và thay ga trải giường cho bà xong, tôi đổ mồ hôi đầm đìa, quần áo ướt đẫm. Công việc mệt mỏi và đôi khi tôi mất cả cảm giác thèm ăn, ngay cả với những món ăn ngon nhất. Tôi chỉ muốn nằm xuống và nghỉ ngơi một lát.

Người già ốm nằm liệt giường lâu ngày thường bị khô ruột già. Ngay khi tôi giúp bà ấy quay trở lại giường từ ghế toilet, bà ấy lại nói muốn đi toilet tiếp. Tôi phải dìu bà lão ngồi vào ghế toilet. Qua lại như vậy vài lần nhưng bà vẫn không đi đại tiện được. Cuối cùng, tôi phải bế bà ấy lên giường và nằm xuống. Cả tôi và bà đều mệt. Tôi cảm thấy đây chính là một khảo nghiệm tâm tính dành cho tôi.

Một lần nọ, như thường lệ tôi cho bà cụ ăn xong trước, rồi đỡ bà lên giường nằm, sau đó tôi mới ăn. Lúc này bà lão nói muốn đi vệ sinh nên tôi đỡ bà ấy dậy rồi dìu bà đi vệ sinh, tôi tiếp tục ăn bữa trưa của mình, cụ bà ngạc nhiên hỏi tôi: “Cháu không sợ bẩn, không sợ hôi sao?“ Tôi đáp: “Cháu là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cháu không sợ bẩn hay mệt mỏi. Hơn nữa, ai mà chẳng ăn ngũ cốc, ai mà chẳng đi vệ sinh? Cháu cũng là một người mẹ, chăm sóc con cái từ nhỏ cũng giống như vậy thôi, nên cháu cũng quen rồi.” Bà cụ hết sức cảm động trước lời nói của tôi.

Vài ngày sau, bà muốn đi đại tiện nhưng dù cố gắng thế nào cũng không đại tiện được, bà cảm thấy rất khó chịu. Tôi đưa cho bà thuốc chữa táo bón để bôi nhưng cũng không có tác dụng. Trong tình thế cấp bách, để giúp bà cụ, tôi phải đeo găng tay vệ sinh và dùng ngón tay móc phân của bà ra cho đến khi bà có thể đi vệ sinh một cách suôn sẻ. Cảm động trước hành động của tôi, bà đã coi tôi như người nhà và chủ động trò chuyện với tôi về cuộc sống đời thường, tâm sự với tôi về mọi chuyện.

Qua những cuộc trò chuyện với bà, tôi biết được gia đình bà không phải một gia đình bình thường, con gái thứ ba của bà là nhân viên văn phòng, hiện đang dưỡng bệnh tại nhà, còn con rể là cán bộ thực thi pháp luật tại Chi cục quản lý thị trường. Con gái út là trưởng lực lượng vũ trang thành phố, chồng cô ấy là giáo sư đại học. Người bảo mẫu gần đây nhất bị sa thải vì đã để bà lão phải đi vệ sinh một mình, không có người hỗ trợ, trong khi người bảo mẫu đang ăn. Cô con gái út vô tình chứng kiến cảnh này nên đã đuổi người bảo mẫu ngay tại chỗ.

Bà Lý nói với tôi rằng bà đã nằm liệt giường trong gần 5, 6 năm nay. Bà cụ nói với vẻ buồn bã. Các con đã đưa bà đến Bệnh viện Đại học Cáp Nhĩ Tân để chữa bệnh, bà đã nhập viện điều trị nhưng tình trạng không cải thiện, chỉ có thể duy trì tình trạng hiện tại. Tôi an ủi bà ấy: “Ngày mai bà hãy luyện công và học Pháp với cháu nhé, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Tôi kể lại cho bà ấy nghe những trải nghiệm tu luyện kỳ diệu của gia đình tôi. Bà cụ dường như được truyền cảm hứng rất nhiều và nói một cách chắc chắn: “Được rồi, ngày mai bà sẽ luyện công với con!”

Sau đó, bất cứ khi nào có thời gian rảnh, tôi đều dạy bà cụ luyện các động tác từng chút một cho đến khi bà có thể ghi nhớ các bài công pháp. Cứ như thế, tôi đứng luyện công, còn bà Lý nằm trên giường, mắt mở to nhìn tôi tập. Tôi khuyến khích bà ấy luyện công cùng tôi trong khi nằm. Tôi cũng đọc cho bà ấy nghe cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sau một thời gian, bà Lý đã có thể ngồi dậy và ở trên giường luyện các bài động công. Dần dần, bà đã có thể đứng thẳng và dựa vào giường để luyện công. Không lâu sau, bà đã có thể đi lại bằng nạng mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào. Cuối cùng bà đã có thể bước đi lên xuống cầu thang. Chứng kiến sự chuyển biến thần kỳ này, cô con gái út đã rơi nước mắt và rất vui mừng trước thay đổi kỳ diệu của bà.

Tôi là người bảo mẫu cuối cùng ở đây “bị sa thải.” Bà Lý như được tái sinh, đón chào mùa Xuân thứ hai của cuộc đời và không còn cần người khác chăm sóc nữa. Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/19/468340.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/14/213326.html

Đăng ngày 20-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share