Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2023] Cách đây khoảng 10 năm, sau một buổi học Pháp, một đồng tu nói với tôi rằng tôi bị đổ tay khi phát chính niệm. Tôi cảm thấy sốc và mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ. Tôi nói ngay rằng tôi sẽ quy chính bản thân. Từ đó trở đi tôi luôn chú ý đến thế tay khi phát chính niệm. Tôi cảm thấy thiện ý của đồng tu và rất biết ơn sự nhắc nhở của cô ấy.

Năm nay khi chúng tôi tập trung để xem video biểu diễn Thần Vận, một học viên đã chào tôi và nói: “Chào cụ bà, bà vẫn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chứ?” Tôi hơi bị sốc, suýt nữa thì bật khóc, nhưng tôi đã kiềm chế được bản thân. Tuy nhiên, tôi không thể bình tâm, và cứ nghĩ ngợi mãi “Tại sao cậu ấy lại ăn nói như vậy nhỉ?” Tôi biết tôi phải nghiêm túc hướng nội.

Lời của cậu ấy là hồi chuông cảnh tỉnh, và theo đó tôi đã hướng nội và đề cao.

Hàng tuần khi đi học Pháp nhóm tôi luôn mang theo Tuần báo Minh Huệ cùng các tài liệu giảng chân tướng cho một đồng tu. Một lần, có khách đến chơi, và khi đi học Pháp tôi đã quên tài liệu ở nhà. Đến nơi rồi tôi mới nhớ. Vị đồng tu đến vào cuối buổi học để lấy tài liệu. Cô ấy nói: “Sao chị lại có thể quên việc quan trọng như vậy?” Tôi đáp: “Chị thành thật xin lỗi vì đã khiến em phải mất công vô ích.“

Tôi tự trách mình suốt chặng đường về nhà. Từng phút đối với một đệ tử Đại Pháp đều rất quý giá và tôi đã làm lãng phí thời gian của cô ấy.

Trước đây, khi chưa tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thà chịu đau đớn về thể xác còn hơn bị chỉ trích. Tôi không thể nhẫn chịu được bất kỳ phản hồi tiêu cực nào về bản thân mình, hoặc những lúc bị mất mặt. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi không còn quan tâm đến cái tôi tự ngã của mình nữa. Sau tất cả những ‘sự việc’ này, tôi hiểu rằng tôi cần phải ghi nhớ lời dạy của Sư phụ và nghiêm túc nhìn nhận những lời chỉ trích cũng như nhắc nhở của đồng tu.

Dù là khen ngợi hay chỉ trích, tôi đều phải coi đó là hảo sự, trong tâm đều phải cảm ơn, hướng nội tìm và tự hỏi tại sao điều đó lại xảy ra. Tôi không thể dùng nhân tâm và nhân tình để suy xét vấn đề. Khi chúng ta dựa theo tiêu chuẩn của Pháp, dùng tâm thái của người tu luyện để đối đãi với mâu thuẫn, thì có thể tìm ra những sơ hở, liền có thể đề cao và tinh tấn.

Tôi chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của các đồng tu. Chúng ta cần hành xử như một chỉnh thể và chiểu theo Pháp của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“…Đó là Sư phụ bảo chư vị cứu trợ lẫn nhau, cùng nhau cứu người mà đồng thời độ chính mình, đó là chúng sinh thời mạt hậu cứu nhau.” (Tránh xa hiểm ác)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


​Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/10/468000.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/6/214192.html

Đăng ngày 23-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share