[MINH HUỆ 09-11-2023] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ trước năm 1999. Trước ngày 20 tháng 7 năm 1999, Pháp Luân Đại Pháp là môn khí công phổ biến với hàng trăm triệu người theo tập ở khắp Trung Quốc Đại Lục. Vào thời điểm đó, hình ảnh người luyện công ôn hòa có thể nhìn thấy ở hầu hết mọi nơi trong các công viên lớn nhỏ và các quảng trường trên khắp Trung Quốc. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong công việc và cuộc sống hằng ngày đều chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để yêu cầu bản thân, thiện đãi và sẵn sàng giúp đỡ người khác, luôn tận tâm và có trách nhiệm trong công việc. Cảnh giới tu luyện của các học viên Pháp Luân Công được đông đảo người dân ủng hộ và khen ngợi.
Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, lãnh đạo tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), bắt đầu tung tin đồn và vu khống Pháp Luân Công, tiến hành cuộc bức hại tàn ác đối với các đệ tử Đại Pháp, kích động người dân thù hận Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Tuy nhiên, rất nhiều người dân còn lương tri đều có thể nhận thức được rằng ĐCSTQ đang hại người, hơn nữa những người bị hại là những người tốt. Vì vậy, cho dù cuộc bức hại hung ác và tàn khốc đến đâu, những người dân đã thức tỉnh, dù trực tiếp hay gián tiếp, vẫn đang giúp đỡ và bảo vệ các đệ tử Đại Pháp. Dưới đây là một số ví dụ về các đồng nghiệp ở đơn vị của tôi ủng hộ và bảo vệ các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp.
Lúc đó tôi đang làm việc tại một bệnh viện cấp thành phố với vai trò là y tá trưởng. Trong bệnh viện có một số học viên Đại Pháp và họ cũng là y tá trưởng. Tháng 7 năm 1999, bè lũ Giang Trạch Dân điên cuồng bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó có người đến chính quyền tỉnh để thỉnh nguyện, có người đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện, giảng chân tướng về Đại Pháp cho chính quyền và yêu cầu chấm dứt cuộc đàn áp.
Cuối năm 1999, đồng tu A vì đến Bắc Kinh thỉnh nguyện mà bị cảnh sát bắt cóc. Sau khi cô được đưa về địa phương, bí thư đảng ủy của bệnh viện đã điều cô xuống làm việc ở phòng giặt đồ. Vị bí thư đã gọi người quản lý phòng giặt đồ đến văn phòng và giao cho bà ấy nhiệm vụ giám sát chặt chẽ đồng tu A và báo cáo cho ông ấy nhất cử nhất động của đồng tu A. Yêu cầu của bí thư đã bị đối phương quyết liệt từ chối: “Không thể được, tôi sẽ không làm chuyện như vậy. Ông muốn nghe báo cáo phải không? Tôi sẽ báo cáo với ông ngay bây giờ. Nhân viên trong bệnh viện đều muốn noi gương theo các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Đệ tử Đại Pháp rất tốt! Bà ấy khen ngợi đồng tu A vì đã tận tâm làm việc, thậm chí làm những công việc bẩn tay chân và vất vả nhất mà không hề phàn nàn. Cô ấy không ngại bẩn hay mệt mỏi, nếu vết máu trên quần áo bẩn không thể giặt sạch, cô ấy sẽ giặt tay trước rồi mới dùng máy giặt.”
Sau này, gia đình người quản lý phòng giặt đồ đã đắc được phúc báo từ Đại Pháp, chồng của bà ấy đã nhanh chóng hồi phục sau một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Mặc dù bị xuất huyết não nhưng ông ấy đã được phẫu thuật thành công và xuất viện mà không để lại bất kỳ di chứng nào.
Bác sĩ công khai bảo vệ đệ tử Đại Pháp
Năm 2000, một số đồng tu trong bệnh viện, trong đó có tôi, đã bị đồn công an bắt cóc phi pháp chỉ vì luyện công ở nơi công cộng. Sau khi được trả tự do, họ bị lãnh đạo bệnh viện trừng phạt “cách chức chờ sắp xếp công việc.” Trong thời gian chờ, các đồng tu chỉ được nhận chi phí sinh hoạt, hơn nữa bị buộc phải làm các việc như cắt cỏ, lau cửa kính, cửa sổ, v.v. Đồng tu B cho rằng đệ tử Đại Pháp chiểu theo “Chân-Thiện-Nhẫn” làm người tốt, lãnh đạo không nên đối xử với các đệ tử Đại Pháp như vậy, vì vậy cô ấy ném miếng giẻ lau xuống đất và nói: “Không cần lau nữa!“ rồi bỏ đi. Trưởng phòng bảo vệ, lúc đó lại đang đứng phía sau đồng tu B, liền chỉ tay vào đồng tu B và lớn tiếng quát tháo. Hành vi xấu của trưởng phòng bảo vệ bị một bác sĩ khác nhìn thấy, vị bác sĩ ngay lập tức khiển trách trưởng phòng: “Này cậu, cậu đang làm gì vậy? Tại sao cậu lại đối xử với họ như vậy? Họ có phải là người xấu không?” Cậu ấy đỏ mặt, im lặng và không nói lời nào.
Giám đốc bệnh viện của chúng tôi lúc đó là một trong những kẻ cầm đầu trong cuộc Cách mạng Văn hóa. Ông ấy đã dựa vào quan hệ để lén thay đổi lý lịch của mình trong hồ sơ, sau đó gia nhập đảng và được thăng chức. Bình thường ông ấy rất hay tranh đấu với người khác. Khi tà đảng phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, ông ấy đã có đất dụng võ, thường tìm cớ trách mắng các học viên. Một lần, khi ông ấy đang khiển trách đồng tu A, và tình cờ vị bác sĩ nọ cũng chứng kiến sự việc đó. Vị bác sĩ không khách khí trách giám đốc: “Sao lại ầm ĩ, ồn ào lên thế, xem hôm nay ông đã kiếm chuyện với bao nhiêu người rồi? Những học viên Pháp Luân Đại Pháp này có phải là người xấu không?”
Vị bác sĩ này là người ngay thẳng, không thể chịu được hành vi của các quan chức tà ác, không xu nịnh người khác và dám nói ra sự thật. Trong làn sóng “tam thoái”, ông ấy đã tự nguyện thoái xuất khỏi các tổ chức đoàn, đội mà mình từng tham gia. Nhiều năm qua, vị bác sĩ này đã đạt được rất nhiều thành công trong công việc, con cái hiếu thảo, cha mẹ sống thọ và qua đời ở tuổi hơn 90. Ông và tất cả các thành viên trong gia đình đều được bình an và sống một cuộc sống sung túc, hạnh phúc.
Đồng tu B vì truyền bá cuốn “Cửu Bình Cộng sản Đảng” mà bị người khác báo cáo và bị bắt cóc vào trại tạm giam. Sau khi giám đốc khoa điều dưỡng của bệnh viện biết tin, bà lập tức âm thầm tận dụng quan hệ để giải cứu. Khi đó ngay cả người nhà của đồng tu bị bắt cóc cũng không biết rằng bà đang âm thầm giải cứu. Vì chúng tôi không từ bỏ tín ngưỡng của mình, nên bị giám đốc bệnh viện và bí thư đảng cố tình phân công ca đêm tại các phòng khám ngoại trú ở nhiều khu khác nhau. Học viên C là người lớn tuổi nhất, sau đó, vị giám đốc khoa điều dưỡng nói trên đã chủ động phối hợp với các nhân viên liên quan, sắp xếp để học viên C được phân công vào khoa phù hợp. Khi bắt đầu phong trào “tam thoái”, giám đốc khoa điều dưỡng và nhiều người thân, bạn bè của bà đều thoái khỏi ĐCSTQ. Chẳng bao lâu sau, bệnh u máu trong gan của bà đã biến mất.
Có một đồng nghiệp làm việc ở vị trí quản lý hậu cần trong bệnh viện. Cô ấy thường lên tiếng khi gặp sự việc bất bình. Có lần tôi tặng cho cô ấy cuốn bảo thư “Chuyển Pháp Luân” để cô ấy đọc. Cô và mẹ cô đều đã đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt nhưng cả hai đều chưa bước vào tu luyện Đại Pháp.
Năm 2009, đồng tu B bị kết án phi pháp và bị đưa vào trại lao động trong một năm. Khi cô được trả tự do, quay lại nơi làm việc thì bị lãnh đạo cho vào diện “chờ sắp xếp công việc.” Khi đó bệnh viện đang mở rộng khoa điều trị ngoại trú, để dành chỗ cho khoa, nhân viên hành chính của các khoa trong bệnh viện đều tập trung tại phòng họp lớn để làm việc. Đồng tu B cũng ngồi trong phòng họp này đợi sắp xếp công việc. Sau đó bệnh viện cử người đến nói chuyện với đồng tu B và nói với cô ấy rằng cô sẽ bị giảm hai bậc lương khi quay lại làm việc. Hầu hết mọi người trong văn phòng đều có mặt vào thời điểm đó. Nghe xong, người quản lý hậu cần đề cập tới ở trên lập tức lớn tiếng: “Người tốt cũng không có đường sống! Mọi người hãy nhìn xem đây là đạo lý gì. Mọi người nhìn thử xem người đó (chỉ giám đốc khoa điều dưỡng, khi đó đứng về phía tà đảng), trong bệnh viện có thứ gì mà cô ta không đem về nhà không? Đạo đức của cô ta thật thấp kém! Còn những người tu luyện Pháp Luân Công mới là người tốt thật sự!” Cô ấy cũng nhiều lần ca ngợi Đại Pháp và các học viên Đại Pháp trước mặt mọi người.
Người quản lý hậu cần nhờ có hành xử chính nghĩa mà đã được phúc báo, cô vốn mắc bệnh ung thư vú giai đoạn cuối, hơn nữa đã di căn. Sau ca phẫu thuật, vết mổ rất khó lành và phải mất hơn một tháng mới khép. Lúc đó tình trạng của cô ấy rất tệ. Tuy nhiên, đã hơn 10 năm trôi qua, đến nay cô vẫn bình an vô sự và căn bệnh ung thư cũng đã khỏi.
Trong khi Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp đang bị bè lũ lưu manh đàn áp và bức hại, những người trong bệnh viện này vẫn có thể thức tỉnh, phân biệt đúng sai, thiện ác, đề cao công lý và ủng hộ các đệ tử Đại Pháp mà không hề sợ hãi. Họ không những đã đắc được phúc báo mà còn lựa chọn cho bản thân mình một tương lai tươi sáng!
Tôi hy vọng rằng mọi người dân trên thế giới đều có thể minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, đắc được phúc báo và có một tương lai tốt đẹp!
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/9/467935.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/15/213339.html
Đăng ngày 22-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.