Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại vùng Nội Mông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-10-2023] Trong cuộc Cách mạng Văn hóa, cha tôi bị điều về vùng nông thôn, vậy nên gia đình tôi cũng đi theo ông. Vì sức khỏe của bố mẹ tôi không tốt nên ngày nào tôi cũng phải làm việc đồng áng nặng nhọc. Đến khi có gia đình riêng, tôi thường bị chồng đánh mỗi khi anh thua bạc. Bởi vậy chúng tôi đã ly hôn vào năm 1988 và tôi một mình nuôi con nhỏ trong cảnh nghèo khó.
Năm 1993, tôi được chuyển đến làm việc cho một hiệu sách lớn. Sức khỏe của tôi lúc ấy rất tệ. Tôi bị bệnh tim, viêm túi mật, u xơ tử cung, đau nửa đầu và thấp khớp. Các đồng nghiệp rất thông cảm khi biết được tình trạng sức khỏe và hoàn cảnh gia đình của tôi.
“Pháp Luân Đại Pháp là tốt!”
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997. Mặc dù mù chữ nhưng tôi đã dần dần học đọc bằng cách học cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã thay đổi từ một người cứng nhắc, hay sầu muộn thành một người vui vẻ, và tính khí nóng nảy của tôi được cải thiện. Tôi bỏ được thói nghiện thuốc lá, cai được rượu và không còn oán hận chồng cũ nữa. Những căn bệnh dày vò tôi cũng biến mất, tôi cảm thấy vui vẻ và bình yên mỗi ngày.
Các đồng nghiệp đã chứng kiến sự khác biệt trước và sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, và đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Họ kiên nhẫn dạy tôi các chữ mà tôi chưa biết trong Chuyển Pháp Luân. Trưởng bộ phận nhìn thấy những thay đổi ở tôi đã cảm thán sự thần kì của Pháp Luân Đại Pháp và cũng bước vào tu luyện.
Tôi học được rằng mình nên cư xử theo Chân-Thiện-Nhẫn và trở thành một người tốt hơn nữa. Khi đồng nghiệp gặp khó khăn, tôi cảm thông và giúp họ giải khai các vấn đề bằng những hiểu biết của tôi trong tình huống ấy, và chia sẻ với họ rằng tôi đã được thụ ích cả về thể chất lẫn tinh thần ra sao từ Đại Pháp. Tôi cũng đã khuyên họ nhẩm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Hằng ngày, tôi lau dọn hiệu sách trước khi xếp sách lên. Vì những bao đựng sách rất nặng, nên tôi thường chủ động chọn chuyển những bao sách lớn hơn và xếp sách lên đầy giá để giảm bớt gánh nặng cho những đồng nghiệp ở ca sau. Khi đồng nghiệp bị ốm, tôi chủ động làm thay ca cho họ mà không mong đợi họ sẽ làm thay ca giúp tôi. Các đồng nghiệp rất cảm động trước cách hành xử của tôi và thường mang đến cho tôi những món ăn mà họ tự nấu.
Dưới ảnh hưởng của tôi, các thành viên trong nhóm đã làm việc chăm chỉ và quan tâm lẫn nhau. Các tổ khác đều hâm mộ cách mà chúng tôi hỗ trợ và chung sức làm việc cùng nhau. Các đồng nghiệp của tôi đã được tận mắt chứng kiến rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự có thể làm cho tiêu chuẩn đạo đức của xã hội nâng cao trở lại.
Các đồng nghiệp bảo trì chính nghĩa và thiện lương
Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Một hôm vào năm 2001, một người không biết sự thật đã báo cáo về việc tôi tu luyện Đại Pháp. Tôi bị đưa đến Phòng 610 và bị tra tấn ở đó. Sau đó, tôi bị đưa đến trại tạm giam và bị kết án một năm lao động cưỡng bức.
Không thấy tôi đi làm, Chủ nhiệm hiệu sách và hai Tổ trưởng nhận ra rằng có lẽ tôi đã bị bắt. Họ bèn hỏi các con tôi và biết được cảnh sát đã bắt cóc tôi vào trại tạm giam. Sau đó, một số đồng nghiệp của tôi đã đến Sở Cảnh sát hỏi tình huống cụ thể, giải thích với họ rằng tôi là người tốt và xin cảnh sát thả tôi ra.
Cảnh sát đã từ chối yêu cầu của họ. Sau đó, các đồng nghiệp của tôi đề nghị cảnh sát cấp giấy thăm thân cho 20 người. Bởi vì tất cả các thành viên của hai Tổ của nhà sách đều muốn vào thăm tôi.
Mười mấy đồng nghiệp của tôi đã mang thức ăn đến trại tạm giam. Ngay khi bước vào cổng, họ đã gọi lớn tên tôi và khóc. Các lính canh chặn họ lại và chỉ cho khoảng sáu, bảy người vào. Trông thấy hai cổ tay tôi bầm tím, thấy tôi bị thương vì bị tra tấn, các đồng nghiệp không cầm được nước mắt và nói với các lính canh rằng: “Chị ấy là người tốt, làm sao các vị có thể đối xử với chị ấy như thế được?”
Tám tháng sau, tôi được thả. Sau một tháng học Pháp và luyện công ở nhà, tay tôi đã dần có lại cảm giác và có thể cử động bình thường. Chủ nhiệm nhà sách đã gọi điện và ân cần hỏi tôi: “Sao chị vẫn chưa quay lại làm việc?” Sau đó tôi đã quay lại làm việc và các đồng nghiệp rất vui khi gặp lại tôi.
Các đồng nghiệp làm tam thoái
Khi các đồng nghiệp của tôi cảm thấy không khỏe hoặc có vấn đề cá nhân cần giải quyết, tôi đã tự nguyện làm thêm nhiều giờ hơn, hỗ trợ làm thay ca cho họ. Tất cả các tổ khác đều muốn tôi tham gia tổ của họ.
Thuận theo việc không ngừng đề cao trong tu luyện, năng lực của tôi cũng ngày càng tốt hơn. Đại Pháp đã khai mở trí huệ và kỹ năng kinh doanh của tôi, như việc sắp xếp và giới thiệu sách của tôi đã được cải thiện đáng kể.
Để phục vụ khách hàng tốt hơn, tôi đã đọc kỹ các tài liệu về bán sách. Tôi có thể tìm chính xác những cuốn sách mà khách hàng yêu cầu, khiến họ hài lòng với nhà sách chúng tôi. Khách hàng thường yêu cầu đích danh tôi phục vụ khi họ cần giúp đỡ. Đồng nghiệp của tôi nói: “Tôi không ngờ chị ấy lại có khả năng như vậy. Chị ấy trông không giống người mù chữ chút nào, mà giống như người có văn hóa cao vậy”.
Tôi nhận ra các đồng nghiệp đều là những người có duyên tiền định với tôi. Vì vậy, tôi bắt đầu giảng chân tướng về Đại Pháp và bản chất tà ác của ĐCSTQ cho họ, để họ có cơ hội được cứu. Hết lần này đến lần khác, các đồng nghiệp của tôi đã nhìn thấu được những lời nói dối của ĐCSTQ và tuyên bố họ muốn làm tam thoái.
Kế toán trưởng được chẩn đoán mắc bệnh ung thư buồng trứng. Cô ấy trải qua phẫu thuật và rụng hết tóc do hóa trị. Tôi đồng cảm với cô và giảng chân tướng về Đại Pháp cho cô. Sau khi nghe xong, cô ấy và cả gia đình đã tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Mẹ của Kế toán trưởng biết câu chuyện của tôi và khuyên con gái bà hãy tu luyện Đại Pháp. Vì vậy tôi đã giúp cô ấy tìm một cuốn Chuyển Pháp Luân và hướng dẫn cô luyện năm bài công pháp. Cô ấy đã tu luyện và khỏi bệnh ung thư một cách thần kì. Cô thậm chí còn nuôi một mái tóc dày đen nhánh. Cô đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho rất nhiều bạn bè và người thân của mình, và kết quả là mẹ, con gái và con rể cô cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Khi tôi bước vào tu luyện Đại Pháp, Kế toán trưởng lúc bấy giờ biết Đại Pháp là tốt và biết rằng tôi là một nhân viên trung thực, tốt bụng và tận tâm. Sau đó, cô ấy được chuyển đến một chi nhánh khác. Khi tôi rời khỏi trại lao động và trở lại làm việc thì cũng là lúc cô ấy trở lại hiệu sách của chúng tôi với tư cách là Chủ tịch. Và cô ấy vẫn tiếp tục ở vị trí đó cho đến hôm nay.
Khi tôi nói với các đồng nghiệp chân tướng về Đại Pháp và thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, thỉnh thoảng tôi lại gặp cô ấy nhưng cô không ngăn cản tôi nói chuyện với mọi người. Cô ấy hỏi xin tôi một đĩa CD giảng chân tướng hoặc khích lệ tôi: “Chị tu luyện tốt nhé!”
Một ngày nọ, cô ấy muốn tặng tôi một chiếc áo khoác mới mà cô nhận được tại một hội nghị. Tôi nói: “Tôi là người tu luyện, tôi không thể nhận bất cứ thứ gì từ người khác”. Cô vẫn đưa chiếc áo cho tôi và nói: “Chị giúp em làm tam thoái nhé!”
Tôi mỉm cười và hỏi: “Có phải cô muốn thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ?” Cô ấy trả lời: “Vâng, đúng vậy!” Tôi hỏi: “Vậy cô sẽ dùng tên thật à?” Cô ấy đồng ý rồi vui vẻ rời đi như một cô gái trẻ. Tôi biết rằng mặt minh bạch của cô ấy vui mừng vì mình đã được cứu.
Có đồng nghiệp là bộ đội chuyển nghề được phân công đến phụ trách in ấn tại nhà sách chúng tôi. Tôi đã gặp cô để nói với cô về Đại Pháp và chia sẻ với cô những lợi ích về thể chất và tinh thần mà tôi nhận được nhờ tu luyện. Tôi cũng kể cho cô ấy nghe về những bức hại mà tôi đã trải qua.
Cô đã rất xúc động và không thể tin rằng những điều xấu xa như vậy (cuộc bức hại) vẫn đang xảy ra trong xã hội ngày nay. Cô lập tức đồng ý thoái ĐCSTQ. Chúng tôi có mối quan hệ rất tốt, cô ấy chủ động giúp tôi sửa lại các chữ bị in sai trong sách Đại Pháp.
Gần đây, tôi quay lại hiệu sách để gặp các đồng nghiệp cũ. Họ hỏi tôi: “Chị vẫn còn đọc sách Chuyển Pháp Luân chứ?” Tôi nói: “Vâng”. Họ nói: “Đó là cuốn sách thật đặc biệt! Không cuốn sách nào tốt bằng cuốn sách đó. Chị nên đọc cẩn thận nhé”.
Lời kết
Các đồng nghiệp của tôi ở hiệu sách đã chứng kiến những thay đổi kỳ diệu ở tôi trước và sau khi tôi tu luyện Đại Pháp và họ đều đánh giá cao sự chân thành, thiện lương và kiên nhẫn của một người tu luyện Đại Pháp. Sau khi minh bạch chân tướng, họ đã lên tiếng về những việc làm xấu xa của tà Đảng Trung Cộng và thành tâm khẳng định Pháp Luân Đại Pháp là tốt và những điều tốt lành mà Chân-Thiện-Nhẫn mang lại.
Mong rằng qua câu chuyện này, nhiều người hơn nữa có thể hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp và không bỏ lỡ cơ duyên trân quý được Đại Pháp cứu độ.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/25/467401.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/16/213352.html
Đăng ngày 09-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.