Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc

[MINH HUỆ 09-11-2023] Trong mấy năm trước đại dịch COVID, trạng thái tu luyện của tôi bị mắc kẹt ở một tầng thứ suốt một thời gian dài. Tôi cảm thấy như mình vẫn đang tu luyện và làm ba việc. Nhưng thực ra, tâm tính của tôi không còn là trạng thái mà một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp cần có. Mặc dù học Pháp nhưng tôi không thực sự tuân theo các yêu cầu của Pháp là hướng nội vô điều kiện và tu luyện bản thân một cách vững chắc. Tôi hiếm khi luyện đủ năm bài công pháp mỗi ngày. Bởi vì hàng ngày tôi không phát chính niệm đủ bốn lần nên tôi không thể kịp thời thanh trừ can nhiễu. Tôi cũng không còn chủ động giúp đỡ các hạng mục Đại Pháp nữa mà thường xuyên tham dự một cách bị động.

Do đại dịch bùng phát, Thành phố tôi phải đóng cửa nhiều lần, và công việc của tôi chuyển từ làm việc mặt đối mặt sang qua điện thoại. Tôi ở nhà gần như 24 giờ một ngày. Tôi đọc và học thuộc Chuyển Pháp Luân, đồng thời tôi cũng đọc một cách có hệ thống tất cả các bài giảng Pháp ở các nơi của Sư phụ.

Sau một thời gian thường xuyên học và học thuộc Pháp, tôi nhận ra mình còn cách xa những gì Sư phụ yêu cầu chúng ta. Chỉ bằng cách tu luyện vững chắc theo Pháp, tôi mới có thể chính lại bản thân mình.

Luyện công ngoài trời

Sư phụ giảng:

“Học Pháp tập thể là do tôi lưu lại cho mọi người, luyện công tập thể là do tôi lưu lại cho mọi người, trừ tình huống bức hại cực kỳ nghiêm trọng, các nơi bên ngoài Trung Quốc đều nên làm như vậy. Không có lý do không làm, nó quan hệ tới vấn đề con người tương lai đắc Pháp luyện công, do đó, luyện công và học Pháp tập thể là không thể không có.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

Các đồng tu địa phương tôi thường nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học Pháp nhóm, nhưng chúng tôi hiếm khi đề cập đến việc luyện công tập thể. Dường như hiện nay các đồng tu tham gia vào rất nhiều hạng mục giảng chân tướng nên việc luyện công tập thể không còn trọng yếu nữa.

Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy. Sau khi Thành phố phong tỏa vào năm 2020, chính quyền địa phương không cho phép người dân tùy ý đi lại, tụ tập ngoài trời nhưng được phép ra ngoài tập thể dục trong phạm vi Quận của mình. Lúc đó, mọi người đều lo lắng cho sức khỏe vậy nên tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để hồng Pháp cho họ. Tôi nhờ một đồng tu trẻ giúp làm tờ rơi giảng chân tướng liên quan đến đại dịch và sức khỏe. Sau đó, tôi bắt đầu luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp trong một công viên cạnh tòa thị chính cùng với hai đồng tu khác. Chúng tôi đã nói chuyện với những người dân địa phương ra ngoài đi bộ hoặc tập thể dục và hiệu quả rất tốt.

Sau khi lệnh phong tỏa kết thúc vào năm 2021, hoạt động của các đồng tu địa phương chúng tôi tập trung chủ yếu vào việc thu thập chữ ký để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại hoặc khuyên người dân Trung Quốc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Có rất ít điểm luyện công ngoài trời hay các hoạt động luyện công tập thể quy mô lớn nhằm mục đích giới thiệu Đại Pháp. Số điểm luyện công được liệt kê trên trang web cũng rất ít và hầu hết các điểm luyện công của chúng tôi diễn ra vào sáng sớm nên rất ít người nhìn thấy chúng tôi. Bởi vậy, tôi quyết định thành lập nhiều điểm luyện công tập thể gần nhà và ấn định thời gian luyện công từ 9 giờ 15 sáng đến 11 giờ 15 sáng.

Tôi tìm hiểu trên mạng và tìm thấy một số công viên và thắng cảnh đẹp quanh khu vực chúng tôi. Tôi cùng một đồng tu khác lái xe đến những địa điểm này để quan sát cảnh vật xung quanh và lượng người ở đó. Sau khi sàng lọc, chúng tôi chọn ra được bảy điểm luyện công và đến một mỗi ngày trong tuần sẽ đến luyện tại một điểm. Chúng tôi muốn nói với mọi người rằng Đại Pháp đang ở đây và giới thiệu vẻ đẹp của Đại Pháp cho họ. Chúng tôi muốn gây dựng mối quan hệ tốt với người dân và giảng chân tướng cho những người hữu duyên.

Tôi nhớ rõ ngày đầu tiên khi tôi đả thủ ấn trong khi luyện bài công pháp thứ năm, tôi cảm thấy các khí cơ và trường năng lượng vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức tôi không cần phải tự mình thực hiện các động tác nữa, mà các khí cơ đẩy tay bàn tay và cánh tay tôi thực hiện thủ ấn. Trước đây, tôi chưa bao giờ thể nghiệm điều đó, nhưng tôi thường xuyên được trải nghiệm ở điểm luyện công này. Tôi ngộ ra rằng chính là Sư phụ đã khích lệ chúng tôi, rằng thật tốt khi thành lập một điểm luyện công tập thể ở đó, đặc biệt vì đây là khu vực có nhiều người Trung Quốc tụ tập.

Bắt đầu từ tháng 2 năm 2022, một số đồng tu địa phương chúng tôi đã phối hợp cùng nhau để duy trì những điểm luyện công tập thể này. Tôi chuẩn bị một chiếc giỏ tre đựng một số tờ rơi và đặt một bảng trưng bày nhỏ bên cạnh khi chúng tôi luyện công. Mỗi lần đến một điểm luyện công tập thể, tôi tự nhắc mình nhặt bất kỳ mảnh rác nào tôi thấy để mọi người cảm thấy vui trước sự xuất hiện của chúng tôi. Tôi cũng soạn thảo bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc để mọi người có cơ hội bày tỏ tiếng nói của mình. Chúng tôi có thể cảm nhận được người dân ngày càng trở nên quen thuộc với chúng tôi hơn và trường luyện công ngày càng ấm hơn.

Nhiều người dân đã nhận tờ rơi; một số tham gia luyện công cùng chúng tôi; một số ngồi trò chuyện với chúng tôi; và một số bắt đầu luyện các bài công pháp ở nhà sau khi tập với chúng tôi trong vài tuần. Miễn là chúng ta luyện công tập thể ngoài trời, chúng ta đã mang đến cho mọi người cơ hội tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp.

Chẳng hạn, điểm luyện công vào thứ Năm nằm cạnh một trung tâm mua sắm. Chúng tôi thường thấy những cư dân ở độ tuổi 50 và 60. Họ là thành viên của câu lạc bộ đi bộ và họ luôn gặp nhau tại nơi chúng tôi luyện công rồi cùng nhau lên đường.

Có lần tôi đến sớm, có một quý ông ở câu lạc bộ đi bộ cũng đến sớm. Tôi chào ông ấy và giới thiệu bản thân và Pháp Luân Đại Pháp. Trong khi chúng tôi trò chuyện, tôi biết được rằng ông bị ảnh hưởng bởi một chương trình truyền thông của người thường và có những suy nghĩ tiêu cực về Đại Pháp. Ông rất biết ơn khi tôi giải thích sự thật về Pháp Luân Đại Pháp cho ông. Tôi cũng nói với ông tại sao có quá nhiều thông tin vu khống Đại Pháp trên Internet, nguồn gốc của “Đội quân năm hào” của ĐCSTQ, v.v. Khi nhóm của họ quay lại, nhiều người đã mỉm cười với chúng tôi. Tôi nghĩ chắc hẳn quý ông đó đã giải thích sự thật cho họ.

Ban đầu, mục đích của tôi khi thành lập các điểm luyện công tập thể là để giảng chân tướng và cứu chúng sinh. Không ngờ việc luyện công tập thể cũng giúp ích rất nhiều cho tu luyện của tôi. Ví như, tôi luôn không hài lòng với các động tác luyện công của mình – tôi đã không đạt được trạng thái “Thân thần hợp nhất”. (Chương II: Đồ hình và giải thích động tác, Đại viên mãn Pháp)

Khi một đồng tu địa phương tham gia cùng chúng tôi, tôi lập tức nhận thấy cô ấy rất tĩnh lặng và tập trung, và các động tác của cô ấy rất đẹp mắt. Bằng cách quan sát cô ấy, tôi nhận ra trạng thái và mức độ nhập tĩnh của một người trong khi luyện công ảnh hưởng trực tiếp đến mức độ chú ý của mọi người dành cho chúng tôi và số lượng người muốn tìm hiểu về Đại Pháp. Tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về cách cải thiện bản thân.

Một ngày nọ, khi đang học Pháp, tôi đọc được những gì Sư phụ giảng:

“Ông là trụ trì ở chùa, bề bộn các việc, nhưng hễ ông ngồi xuống đả toạ thì là cắt đứt khỏi chúng, bảo đảm là không nghĩ, đó cũng là công. Thực chất thì khi thật sự luyện công, trong đầu não không nghĩ gì cả, không có một chút tư tâm tạp niệm nào hết.” (Chương V: Trả lời nghi vấn” của sách Pháp Luân Công)

Tôi bèn làm theo lời dạy của Sư phụ loại bỏ những tư tâm tạp niệm trong khi luyện công.

Tôi nhận ra rằng động tác và mức độ nhập tĩnh mà người luyện công thể hiện khi luyện công có liên quan chặt chẽ đến tâm tính của người đó. Nhiều phẩm chất như từ bi và sự trầm ổn mà đệ tử Đại Pháp tu xuất được trong quá trình thực tu được phản ánh qua các động tác khi chúng ta luyện công.

Khi tâm tính của tôi đề cao, tôi có thể cảm nhận được uy lực của Đại Pháp trong khi tôi luyện công. Dần dần, tôi cảm thấy công và năng lượng mà tôi luyện được càng ngày càng mạnh hơn, và các động tác luyện công của tôi cũng tự nhiên có nội hàm. Một số tình trạng không đúng đắn trong cơ thể tôi, chẳng hạn như dị ứng phấn hoa, chướng bụng, v.v., dần dần giảm bớt và cuối cùng biến mất.

Buông bỏ tự ngã

Trong mấy năm qua, tôi luôn có những suy nghĩ tiêu cực về hiệu quả của một số hạng mục cứu người. Tôi cảm thấy rằng sau ngần ấy năm, mọi nỗ lực của chúng tôi hầu như không có tác dụng. Tôi dần trở nên thờ ơ với những hạng mục này và bắt đầu làm những việc khác mà tôi cho là hiệu quả hơn, chẳng hạn như dịch thuật và khuyên mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Khi hàng ngày tôi tăng cường học Pháp, học thuộc Pháp, hướng nội và luyện đủ năm bài công pháp, tôi có thể cảm nhận được trạng thái tu luyện của mình không ngừng được cải thiện. Tuy nhiên, thái độ tiêu cực của tôi đối với một số hạng mục dường như đã tạo ra gián cách giữa tôi và các đồng tu địa phương. Khi tôi tiếp tục học Pháp, tôi dần dần nhìn ra vấn đề của bản thân mình.

Qua việc học các bài kinh văn, tôi ngộ ra rằng trong tâm Sư phụ dung chứa tất cả đệ tử Đại Pháp và tất cả chúng sinh trong thế giới này. Ngài sẽ không bao giờ bỏ lại bất kỳ ai trong chúng ta. Sư phụ luôn khích lệ đồng thời gánh chịu tội nghiệp cho chúng ta. Ngay cả khi thấy chúng ta có vấn đề lớn, Ngài vẫn khẳng định vai trò của đệ tử và luôn thiện ý kiên nhẫn nhắc nhở chúng ta. Sư tôn không bao giờ buông bỏ chúng ta. Tuy nhiên, tôi đã dùng điểm mạnh của mình để đo lường những thiếu sót của các đồng tu khác trong hạng mục. Tôi để cho những quan niệm hậu thiên chi phối suy nghĩ của mình và đối đãi tiêu cực với các vấn đề mà chỉnh thể của chúng tôi cần đột phá. Nhưng tôi lại không nghĩ rằng mình có vấn đề trong tu luyện.

Tôi ngộ được rằng chừng nào sinh mệnh còn có vị tư thì cho dù anh ta nghĩ rằng mình đang tu luyện đề cao như thế nào thì cảnh giới của anh ta vẫn sẽ rất cục hạn.

Tôi cũng nhận ra rằng do những chấp trước và quan niệm của mình, tôi giống hệt như những gì Sư phụ đã mô tả trong Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006]:

“Chư vị đã đi ra khỏi trạng thái tu luyện của đệ tử Đại Pháp, sắp đi ra khỏi hoàn cảnh của chư vị chứng thực Pháp rồi.”

Tôi cảm thấy hổ thẹn và tự nhủ rằng mình nhất định không được cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư tôn, phải loại bỏ đặc tính vị tư đã dưỡng thành từ lâu và trở thành một sinh mệnh chân chính, vị tha do Đại Pháp tạo ra.

Trong bài kinh văn mới đây, Sư phụ giảng:

“Không được tưởng rằng chư vị giảng chân tướng rồi, tham gia hoạt động Đại Pháp rồi, tham gia hạng mục Đại Pháp rồi, thì là chư vị đã làm gì đó cho Đại Pháp cho Sư phụ. Mà đó là Sư phụ bảo chư vị cứu trợ lẫn nhau, cùng nhau cứu người mà đồng thời độ chính mình, đó là chúng sinh thời mạt hậu cứu nhau.” (Tránh xa hiểm ác)

Tôi hiểu rằng Sư phụ an bài cho chúng ta hình thức tu luyện này có nghĩa là chúng ta phải tuân theo những yêu cầu của Sư phụ, nhìn vấn đề bằng chính niệm và hướng nội vô điều kiện khi xảy ra xung đột. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể hình thành một chỉnh thể kiên cố không thể phá vỡ nổi và hoàn thành thệ ước tiền sử của mình. Đây mới là điều Sư phụ muốn. Mặt khác, khi tôi trốn tránh khó khăn, tôi đã từ chối an bài “cứu trợ lẫn nhau” của Sư phụ và coi hoàn cảnh tốt nhất để tu luyện đề cao bản thân là một chướng ngại.

Ngay sau khi tôi nhận ra điều này, một sự kiện đã xảy ra trong môi trường tu luyện ở địa phương chúng tôi đã cho tôi cơ hội thực tu bản thân một cách vững chắc.

Sau khi tôi ngộ ra điều này, các đồng tu địa phương đã tổ chức một sự kiện ăn tối trong nhà để giảng chân tướng cho mọi người. Tuy nhiên, nội dung của thư mời được gửi đi cũng như một số điều khác đã gây ra tranh luận giữa các đồng tu. Có đồng tu cảm thấy lời mời của bức thư phải được thay đổi; một số đồng tu cảm thấy chúng tôi nên hủy bỏ sự kiện này vì nội dung của lời mời không phù hợp và sẽ có tác động tiêu cực đến việc cứu độ chúng sinh.

Con tôi đã được lên kế hoạch biểu diễn độc tấu trong sự kiện này. Một đồng tu đã gọi cho tôi và nói với tôi rằng nội dung của thư mời không phù hợp với Pháp và yêu cầu tôi nghiêm túc xem xét liệu chúng tôi có nên tham gia hay không.

Tôi nghĩ những lo lắng của đồng tu là có lý, nên tôi đã liên hệ với đồng tu điều phối chính của sự kiện. Tôi đã giải thích một số phản hồi mà tôi nghe được và muốn xem liệu có thể thay đổi nội dung thư mời hay không.

Đồng tu điều phối kiên nhẫn giải thích bối cảnh của sự kiện. Mục đích của các đồng tu là thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp cho các chính trị gia VIP và những người thuộc giới chủ lưu, đồng thời giảng chân tướng cho họ trong một môi trường thoải mái cùng các tiết mục biểu diễn. Nhiều thư mời đã được gửi đi và nhiều khách đã xác nhận. Đã quá muộn để thay đổi thư mời và việc hủy bỏ sự kiện lại càng không thể, vì điều này sẽ ảnh hưởng đến nhiều khách mời có ý định tham dự.

Tối hôm đó, tôi đọc đoạn Pháp của Sư phụ, “Tinh tấn hơn nữa” trong Giảng Pháp các nơi X.

“Như vậy rốt cuộc cần làm thế nào? Thật ra chủ kiến của cá nhân nào cũng không thể trọn vẹn, cách nghĩ của cá nhân nào cũng đều không thể là cao minh nhất. Về những việc then chốt là chỉ cần chúng ta có người đề xuất vấn đề, có người giải quyết vấn đề, hoặc là chúng ta có người kiến nghị rất hợp lý, xuất phát điểm của họ là tốt, việc làm nhìn chung là tốt, thì chúng ta nên phối hợp một cách tích cực.”

Tôi biết xuất phát điểm của các đồng tu là tốt, nhưng điều tôi phân vân là thế nào là “nhìn chung là đúng”? Tôi cảm thấy có điều gì đó rất không ổn trong thư mời. Tuy nhiên, đồng tu điều phối cũng đã cân nhắc những ưu và nhược điểm rồi mới đưa ra quyết định tổ chức sự kiện. Nếu mọi người quyết định không hợp tác, điều đó sẽ chỉ làm tăng thêm tác động tiêu cực và sự kiện sẽ không thành công. Trong trường hợp này, chúng tôi chỉ có thể phối hợp, để phần Thần của chúng tôi khởi tác dụng ở không gian khác và cầu Sư phụ giúp loại bỏ mọi ảnh hưởng phụ diện có thể có.

Tôi ngộ ra rằng con người nhìn một sự việc là nhất thành bất biến; tuy nhiên, các bậc Giác Giả không xem mọi việc là nhất thành bất biến. Mọi việc trên thế gian đều được điều khiển bởi các sinh mệnh cao cấp ở không gian khác. Niệm của chúng ta là thiện hay ác, vị tư hay vị công là yếu tố quan trọng nhất quyết định kết quả cuối cùng của một sự việc.

Tôi buông bỏ tự ngã và quyết định tập trung phát chính niệm để nhiều chúng sinh hơn có thể tham gia và minh bạch chân tướng. Vào ngày diễn ra sự kiện, tôi đã đến đó cùng gia đình và bạn bè với tâm nguyện trong sáng. Tôi thấy các đồng tu tổ chức sự kiện đã làm rất tốt việc xử lý mọi việc, kể cả chất lượng của các tiết mục biểu diễn. Kinh nghiệm tổ chức một sự kiện như vậy sẽ rất có giá trị đối với chúng tôi. Chúng tôi cũng đã rút ra được một số bài học để không mắc lại những sai lầm tương tự trong tương lai.

Kỳ thực, sau khi buông bỏ tự ngã, cái được và mất của bản thân trở nên không còn quan trọng nữa. Tôi cảm thấy mình đã bất tri bất giác bước ra khỏi vị tư vị ngã, bước ra khỏi điều tốt và điều xấu, đúng và sai theo nghĩa thông thường, và những nhân tâm của tôi được thay thế bằng từ bi. Tất cả những điều này đều đến từ Pháp và sự bảo hộ từ bi của Sư tôn vĩ đại của chúng ta!

Do tầng thứ hữu hạn, nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/11/9/467851.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/2/213168.html

Đăng ngày 31-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share