Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-09-2023] Sư phụ đã nhiều lần giảng về việc chúng ta cần ‘chính niệm chính hành’ khi bị bức hại dưới các loại hình khác nhau, và cần phải phủ nhận bức hại như thế nào. Tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm phủ nhận bức hại dưới bảo hộ của Sư tôn.

Chuyển đau đớn sang kẻ bức hại

Có lần tôi bị đưa đến một lớp tẩy não, và Giám đốc An ninh Nội địa đã dùng tay tát vào mặt tôi. Tôi bình tĩnh xuất một niệm chuyển đau đớn sang anh ta. Kết quả là mặt tôi không hề đau và cũng không bị sưng. Nhưng anh ta thì rất đau đớn và tay run lẩy bẩy. Từ đó, anh ta không bao giờ dám đánh tôi nữa.

Bị giam ở đồn cảnh sát

Một lần khác, tôi bị bắt vì treo biểu ngữ giảng chân tướng và bị đưa đến đồn cảnh sát. Vừa bước ra khỏi xe cảnh sát, tôi có cảm giác như đầu mình sắp nổ tung. Tôi nói với Sư phụ: “Sư phụ, tu luyện có thực sự khó đến vậy không?” Sau đó, đột nhiên đầu tôi cảm thấy bình thường trở lại. Vì lúc đó tôi nghĩ đến Sư phụ nên Ngài đã gỡ bỏ cơn đau cho tôi. Thật thần kỳ!

Tại đồn cảnh sát, bảy ngày đêm liền tôi không được ngủ. Họ đánh vào chân tôi đến mức chân bầm tím và sưng vù. Họ hỏi tôi lấy biểu ngữ từ đâu và cố ép tôi “chuyển hóa”. Tôi không hề sợ hãi và cũng không cảm thấy đau đớn gì. Tôi chỉ một mực giữ bình tĩnh, tâm không hề lay động trước những nỗ lực bức hại của họ. Trước khi chuyển đến trại giam, tôi được đưa đến bệnh viện để khám sức khỏe.

Sau khi cảnh sát kéo tôi ra khỏi xe của họ, tôi hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Họ tháo cùm ra và dùng cùm đánh vào đầu tôi, nhưng tôi không cảm thấy đau. Tôi không ngừng hô: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Sau khi trở lại trại giam, các phạm nhân trong phòng phát hiện trên đầu tôi có vài chỗ sưng như quả trứng. Khi tâm tôi bất động, những kẻ bức hại không thể làm gì tôi. Trong trại giam, tôi không hề uống thuốc, và thân thể tôi đã bình phục lúc nào không hay.

Trong tù

Có lần, tôi bị kết án phi pháp ba năm tù. Vì vạch trần những hành vi tà ác của họ trong thời gian đó, nên khi mãn hạn tù, tôi bị họ dùng mọi phương kế để tăng hạn tù nhưng không thành. Sau đó, họ đưa tôi đến lớp tẩy não. Tôi đã ba lần tuyệt thực để phản bức hại. Trong những lần đó, họ cố gắng bức thực tôi nhưng đều bị thất bại. Sau đó họ cưỡng bức truyền dịch cho tôi.

Tôi nghĩ đến Pháp của Sư phụ. Sư phụ giảng:

“Nếu cảnh sát tà ác và kẻ xấu không nghe lời răn dạy mà vẫn tiếp tục hành ác, thì có thể dùng chính niệm để ngăn chặn [chúng]. Khi đệ tử Đại Pháp [phát] chính niệm mạnh mẽ, không có tâm sợ hãi, thì có thể dùng chính niệm để phản lại và khắc chế kẻ hành ác. Bất luận là cảnh sát tà ác dùng dùi cui điện hay là kẻ xấu tiêm thuốc để bức hại, thì đều có thể dùng chính niệm để làm cho điện quay lại và thuốc chuyển sang thân thể của kẻ bạo hành.” (Chính niệm ngăn chặn hành vi ác, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Dưới bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trở về nhà an toàn. Phòng 610 địa phương sợ phải chịu trách nhiệm nên đã nhiều lần bảo tôi khi về nhà cần phải đến bệnh viện kiểm tra. Tôi vẫn bất động tâm. Sau khi trở về nhà, nhờ học Pháp và luyện công, cơ thể tôi đã hồi phục rất nhanh.

Trong trại tạm giam

Tôi lại một lần nữa bị kết án phi pháp hai năm. Trong trại tạm giam, vì không hợp tác với lính canh nên tôi bị trừng phạt theo cái gọi là “Chín điều cấm” [không được: đánh răng, rửa mặt, gội đầu, tắm rửa, viết thư cho gia đình, mua đồ dùng thiết yếu hàng ngày, thưởng thêm thức ăn, giữ đồ dùng thiết yếu hàng ngày, hoặc sử dụng giấy vệ sinh của riêng mình].

Tôi lại tuyệt thực để phản đối bức hại. Sau một tuần, tôi bị đưa đến bệnh viện để ép truyền dịch, và một tuần sau tôi lại bị bức thực. Lúc đó, tôi rất gầy và hai tay tôi còn bị còng vào hai bên giường. Tôi nói với Sư phụ: “Truyền dịch thông thường là bổ sung dinh dưỡng cho người thường, nhưng đây không phải là truyền dịch bình thường. Xin Sư phụ giúp con chuyển hóa dịch kia thành thứ cơ thể con cần, và chuyển những gì cơ thể con không cần [các loại thuốc trong dịch, v.v.] vào cơ thể của những kẻ đang hành ác.”

Tôi đã tuyệt thực trong suốt thời gian bị giam giữ. Ban đầu tôi nặng hơn 60kg, nhưng đến thời gian cuối tôi chỉ còn hơn 40kg một chút. Tóc tôi ngả bạc và rụng. Mặt tôi trông như thể đã ngoài 80. Tôi thường bị tra tấn bằng cái khóa miệng, khiến răng của tôi lung lay và xô lệch. Khi con trai đón tôi về nhà, cháu phải nhờ người chồng tàn tật của tôi chăm sóc tôi. Do bị bức hại, chồng tôi vô cùng sợ hãi và tinh thần ông bị ảnh hưởng nặng nề. Vì thế sức khỏe của ông ấy rất kém, lại bị tàn tật nữa. Tuy nhiên, con trai tôi vẫn phải nhờ bố cháu chăm sóc tôi, đủ thấy rằng, lần ấy tôi đã bị bức hại nặng nề như thế nào. Nhưng đó chỉ là bề mặt. Trên thực tế, tôi biết rằng Sư phụ đã chịu đựng gần như tất cả thay tôi.

Sau khi trở về nhà, tôi bắt đầu làm mọi việc nhà mà không cảm thấy khó chịu chút nào. Tôi không uống thuốc bổ, một ngày chỉ ăn hai bữa trưa và tối. Tôi chỉ học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Sức khỏe được cải thiện từng ngày và tôi hồi phục rất nhanh.

Trong tâm, tôi phủ nhận bức hại khiến tôi rụng tóc và bạc tóc, và rồi tóc của tôi dần dần ngừng rụng, rồi bắt đầu đen trở lại. Bây giờ trên đầu tôi hầu như không còn sợi tóc bạc nào. Răng của tôi cũng trở lại bình thường và ngoại hình của tôi cũng đã được phục hồi. Khi tôi trở về quê, mọi người nói với tôi: “Trông chị trẻ quá, gần 60 tuổi mà không bị bạc tóc!“ Tôi nói: “Đó là vì chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp giúp tôi duy trì thanh xuân, làm chậm quá trình lão hóa.” Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ Đại Pháp!

Chiến dịch Zero Covid

Vào cuối năm ngoái, trong “Chiến dịch Zero Covid” của Đảng cộng sản Trung Quốc, hàng chục người đã đến nhà tôi, bắt giữ và đưa tôi đi tẩy não. Họ dùng nhiều cách khác nhau để đe dọa và lừa dối tôi. Tôi giữ tâm bất động và chỉ tiếp tục giảng chân tướng, vạch trần tà ác, phát chính niệm. Được Sư phụ giúp đỡ, vào khoảng 11 giờ đêm hôm đó, tôi được trưởng thôn đưa về nhà.

Phủ nhận bức hại

Từng ý từng niệm của chúng ta đều rất quan trọng, đặc biệt là trong lúc nguy nan hoặc bị bức hại. Chúng ta phải nhìn nhận sự việc dựa trên Pháp, đồng thời phủ nhận bức hại. Chúng ta có thể phủ nhận bức hại ở mức nào, thì sẽ loại trừ được bức hại ở mức ấy. Còn những gì chúng ta không phủ nhận thì sẽ bị bức hại nghiêm trọng. Cũng có nghĩa là, nếu chúng ta có thể phủ nhận hoàn toàn cuộc bức hại thì cuộc bức hại sẽ không tồn tại.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/9/29/465376.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/24/213064.html

Đăng ngày 09-01-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share