Bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tôi đã chứng kiến từng người thân trong gia đình lần lượt qua đời vì bệnh ung thư, mặc dù họ phải gánh một núi nợ tiền viện phí. Khi bác sỹ bảo tôi nên chuẩn bị hơn 200.000 Nhân dân tệ cho tiền viện phí, tôi quyết định không đi theo con đường mà người thân của mình đã đi.

Tôi đã tìm kiếm các phương pháp điều trị thay thế ở nơi khác. Tôi thậm chí còn đến các nhà thờ Thiên Chúa Giáo và tìm hiểu các phương pháp điều trị bí truyền nhưng đều vô ích. Cuộc sống tuyệt vọng và khốn khổ khiến tôi bất mãn với chính quyền hiện tại. Những quan chức tham nhũng của ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) chỉ biết lo cho bản thân mình và không quan tâm gì đến dân thường. Tôi bắt đầu đặc biệt chú ý đến những tin tức đi ngược lại luận điệu của chính phủ.

Một ngày nọ, tôi nhấp vào đường link trên tin nhắn được chuyển tiếp qua từ tin nhắn QQ tới điện thoại di động của tôi, và phát hiện ra một công cụ có thể dùng để vượt tường lửa Internet của ĐCSTQ. Sau khi sử dụng công cụ này, tôi đã tìm thấy trang web Minh Huệ và biết được rằng có nhiều người trên thế giới đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thông tin này trái ngược hoàn toàn với những gì được đưa tin trên các phương tiện truyền thông địa phương của chúng tôi. Tôi đặc biệt ngạc nhiên khi đọc về những người khỏi bệnh nan y sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Điều này khiến tôi có niềm tin vững chắc rằng tôi phải tu luyện nếu muốn được cứu.

Chịu đựng khổ nạn và tiêu trừ nghiệp

Tôi khám phá ra Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi không biết bắt đầu tu luyện như thế nào và cá nhân tôi cũng không biết bất kỳ học viên Pháp Luân Đại Pháp nào. Vì vậy, tôi đã tải các bài giảng của Sư phụ cùng nhạc luyện công và nhiều bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện lên điện thoại di động. Tôi học cách luyện công qua video hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Tuy nhiên sau khi luyện được một tháng, tôi không thấy sức khỏe của mình có gì cải thiện cả. Tôi bắt đầu nghi ngờ Đại Pháp. “Tại sao kết quả lại khác với những gì tôi đọc được?”

Một ngày kia, trong lúc đang tìm kiếm thông tin trên mạng, tôi vô tình nói chuyện được với một đồng tu sống ở tỉnh khác. Anh này đã giải thích rằng tôi cần phải học Pháp và tu luyện nghiêm túc để đề cao tâm tính. Anh ấy nói rằng chỉ đọc qua cuốn sách Chuyển Pháp Luân một lần là không đủ. Tôi đã đã làm theo lời khuyên của anh và chăm chỉ đọc đi đọc lại cuốn sách. Quả thực, sau mỗi lượt đọc, tôi cảm thấy tầng thứ của mình ngày càng được nâng cao. Đúng như Sư phụ giảng:

“Ở đây tôi không giảng trị bệnh; chúng tôi cũng không trị bệnh. Nhưng là người tu luyện chân chính, chư vị mang theo thân thể có bệnh, [thì] chư vị tu luyện không được. Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính. Chúng tôi nhấn mạnh một điểm: [nếu] chư vị không bỏ được cái tâm ấy, không bỏ được cái [suy nghĩ về] bệnh ấy, [thì] chúng tôi chẳng thể làm gì, đối với chư vị chẳng thể giúp được.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết tâm tu luyện nghiêm túc để Sư phụ có thể chăm sóc cho tôi.

Có lẽ vì giờ đây tôi đã học Pháp chăm chỉ nên tôi bắt đầu trải nghiệm những điều kỳ diệu. Ví dụ như trong khi đang đọc phần khai mở thiên mục, Sư phụ giảng:

“Trong khi tôi đang giảng về thiên mục, trên trán của mỗi người chúng ta đều có cảm giác căng lên, thịt tụ lại, tụ lại xoáy vào trong.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Kể từ đó, tôi cảm nhận được những cảm giác mà Sư phụ mô tả, cho dù là tôi đang luyện công hay đang đọc sách. Cảm giác tự tin của tôi tăng lên. Sư phụ đã che chở tôi và giúp tôi mở thiên mục. Vào một đêm nọ, khi tôi đang ngồi đả tọa, tôi nhìn thấy một con mắt lớn đang nhìn chằm chằm vào mình. Sau khi thiên mục khai mở, tôi có thể nhìn thấy được các cảnh tưởng ở không gian khác mà người thường không thể thấy được.

Kể từ đó tôi đã đọc toàn bộ các bài giảng mà tôi tải về và nghe các bài giảng của Sư phụ trên điện thoại di động của mình mỗi ngày. Không có cách nào để liên lạc được với những học viên Pháp Luân Đại Pháp khác, nên tôi đã tự thân tu luyện trong vài năm qua. Bất cứ khi nào tôi gặp phải các vấn đề hoặc có câu hỏi nào đó mà không giải đáp được tôi sẽ học Pháp và cầu Sư phụ giúp tôi vượt qua từng khó khăn.

Tôi cũng gặp phải những thất bại. Một ngày kia sau khi tan làm, tôi về nhà và nằm trên ghế sofa xem tin nhắn thì cảm thấy tay và chân trái của tôi đột nhiên run rẩy không kiểm soát được. Sợ hãi, tôi liên lạc với bác sỹ cũ của mình, ông ấy cho hay: “Anh đang bị đột quỵ. Hãy đến bệnh viện.” Con trai tôi đã vội đưa tôi đến bệnh viện nhưng giữa đường chúng tôi gặp phải tình trạng ùn tắc giao thông nghiêm trọng. Tôi chợt nhớ lại bài giảng của Đại Pháp và tự hỏi tại sao mình lại quên cầu xin Sư phụ. Tôi lấy lại bình tĩnh và liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và cầu xin Sư phụ giúp tôi. Khi chúng tôi đến được bệnh viện, mọi triệu chứng của tôi đã biến mất. Bác sĩ hỏi: “Anh muốn nhập viện không? Hay là đi chụp CT trước?” Tôi nghĩ một lúc rồi đáp: “Hãy đợi đến ngày mai.”

Sau khi về nhà, đầu tôi bắt đầu đau kinh khủng, làm tôi không ngủ được. Lúc này tôi đã minh bạch. Tôi không có bệnh. Tôi biết mình phải kiên định tín tâm vào Sư phụ và Pháp, phải trả hết nợ nghiệp của mình. Tôi nghiến răng và bắt đầu luyện công. Tôi buộc mình phải học Pháp. Tôi tranh thủ nhắm mắt bất cứ khi nào cơn đau dịu đi.

Một tuần sau, đầu tôi không còn đau nữa. Tuy nhiên, ngực bên phải của tôi bắt đầu đau dữ dội. Tôi biết cái này đến từ căn bệnh ung thư phổi của tôi, nó là nghiệp mà tôi đã tạo ra trong quá khứ. Tôi không ăn không ngủ được vì cơn đau. Tối hôm đó cơn đau trở nên nghiêm trọng hơn. Nó khiến tôi không đứng cũng chẳng ngồi được, mồ hôi đầm đìa. Cơn đau dữ dội đến mức độ không thể diễn tả được.

Lúc này, tôi đã nghĩ đến Sư phụ và Đại Pháp. Với niềm tin vững chắc rằng chỉ có Sư phụ mới có thể giúp tôi, tôi bắt đầu ngồi đả tọa trong tư thế song bàn. Không lâu sau đó, hai chân tôi bắt đầu bị đau. Cơn đau nhanh chóng lan ra khắp thân thể, cộng với cơn đau ở ngực phải ngày càng tăng lên. Cơn đau này nhanh chóng lấn át hoàn toàn mọi cảm giác khó chịu khác mà tôi cảm thấy. Khi ấy tôi chỉ có một ý niệm “Để tiêu trừ nghiệp lực và trả hết nợ, tôi đặt tín tâm của mình vào Đại Pháp.” Tôi nghiến răng và kiên trì.

Khi mức độ đau đạt đến ngưỡng chịu đựng, tôi cảm thấy một cảm giác vô cùng thoải mái trong phổi của mình. Sau một lúc, cảm giác thoải mái này quay lại, và cơn đau giảm dần. Ngay sau đó cơn đau hoàn toàn biến mất, và tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Trong thâm tâm, tôi biết Sư phụ đã lấy đi khối nghiệp lực đó cho tôi và chữa lành căn bệnh ung thư cho tôi.

Tràn đầy nước mắt và lòng biết ơn, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã cứu độ tôi! Khi đó tôi vẫn ngồi yên trong tư thế song bàn. Khi cố gắng hạ chân xuống tôi không tài nào cử động được vì chân tôi rất đau. Sau một lúc, tôi cũng xoay sở để hạ được chân xuống, nhưng không duỗi chân ra được mãi cho đến nửa giờ sau đó. Đêm hôm đó là đêm đầu tiên trong đời tôi được ngủ một giấc ngủ thoải mái.

Đắm chìm trong Đại Pháp

Mỗi ngày tôi đều dậy sớm luyện công trước khi đi làm. Mỗi tối tôi sẽ dành thời học Pháp. Những bệnh khác của tôi cũng nhanh chóng biến mất, cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Tôi vẫn tiếp tục tự mình luyện công mỗi ngày. Tôi tự học cách luyện các động tác bằng việc xem video hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Bất chấp những sai sót trong động tác, Sư phụ vẫn tiếp tục tịnh hóa cơ thể tôi.

Một ngày nọ, dạ dày của tôi bắt đầu đau và tôi bài tiết ra một lượng lớn chất dịch giống như mủ. Mỗi lần bài tiết như vậy cơ thể tôi cảm thấy nhẹ hẳn đi. Trong ba ngày tiếp theo, tôi vẫn bài tiết thứ giống như mủ này. Điều này đã loại bỏ nguyên nhân gốc rễ của căn bệnh thời ấu thơ của tôi và mang lại cho tôi cảm giác vô cùng thoải mái.

Sư phụ đã khai mở thiên mục cho tôi và thậm chí còn giúp tôi đánh thông đại chu thiên. Dù chỉ mới tu luyện được vài năm và thậm chí còn không quen biết một học viên nào, nhưng có Sư phụ luôn bên cạnh nên tôi không cảm thấy cô đơn. Tôi học Pháp mỗi tối và thức dậy vào lúc 3 giờ sáng để luyện công. Tôi thậm chí còn chép lại hai lần cuốn Chuyển Pháp Luân. Với việc liên tục đắm mình trong Pháp, các bệnh tật của tôi đã được chữa khỏi, mọi lỗ chân lông trên cơ thể tôi đều mở ra và tôi thậm chí có thể leo cầu thang một cách dễ dàng khi vác theo một bao xi măng nặng khoảng 45 đến 57 kg, và tôi có làn da hồng hào, trông giống như một người hoàn toàn khác.

Giảng chân tướng và vạch trần những tuyên truyền sai sự thật

Bất cứ khi nào gặp ai đó biết tình trạng của tôi trước đây, họ đều hỏi “Làm thế nào mà anh vẫn còn sống?” Tôi đều nói với họ đó là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Có người tin có người không tin, trong đó người không tin chiếm đa số. Hầu hết thấy điều tôi nói thật khó tin vì những tin đồn và vu khống của ĐCSTQ chống lại Pháp Luân Đại Pháp đã lan rộng. Mỗi khi có cơ hội tôi đều nói cho họ biết về vụ tự thiêu tại Quảng Trường Thiên An Môn là bịa đặt và Đại Pháp dạy con người hướng thiện như thế nào.

Tôi cũng tận dụng mọi cơ hội để nói với người thân của mình biết chân tướng về Đại Pháp. Có lần trong khi đang giảng chân tướng cho em họ, cô ấy hỏi: “Anh đang kể chuyện thần thoại phải không? Em không tin chuyện đó.” Trong khi giải thích cho một người bạn tốt, anh ấy đáp: “Tôi không phải là trẻ lên ba. Cậu nghĩ tôi dễ bị lừa vậy sao?” Tôi đáp: “Trước đây, chính tôi cũng không tin điều này. Tuy nhiên, bệnh tật của tôi đã thực sự được chữa khỏi sau khi tôi tu luyện Đại Pháp.”

Tôi muốn giảng chân tướng về Đại Pháp, nhưng người thân và bạn bè của tôi bắt đầu tránh mặt tôi. Thật khó để con người có thể chấp nhận sự thật và khó để Sư phụ cứu độ con người thế gian.

Gia đình hòa thuận trở lại nhờ Pháp Luân Đại Pháp

Sức khỏe kém và tính khí thất thường của tôi khiến tôi thường xuyên đánh vợ và con trai. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tính khí của tôi đã thay đổi, và tôi thề không bao giờ đánh người thân của tôi nữa. Một hôm trong khi đang nói chuyện với con trai, tôi quên kiềm chế cảm xúc của mình và cuộc trò chuyện của chúng tôi bắt đầu căng thẳng. Con trai tôi đã đánh vào đầu tôi bảy tám lần. Nhưng vì giờ đây tôi đã tu luyện Đại Pháp và đọc các bài giảng, nên tôi hiểu đây là nhân quả cho việc tôi đã đánh cháu trong trước đây.

Vợ cũ của tôi và con trai cuối cùng cũng quay trở về nhà. Tôi nói với họ: “Em và con có thể đánh và mắng anh. Anh cũng sẽ không nói lời nào cả. Anh muốn trả hết nợ, trả những gì mà anh đã từng mắc nợ em.” Vợ tôi đáp: “Chỉ cần anh không đánh hay mắng con và em, em biết ơn ông Trời lắm rồi. Em chắc chắn sẽ không bao giờ đánh anh.” Bây giờ môi trường gia đình của chúng tôi đã ngập tràn tiếng cười.

Kết luận

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2018, Sư phụ đã tiêu trừ mọi bệnh tật và hồi phục sức khỏe cho tôi. Tôi đã bỏ những thói quen xấu và trở thành một người tốt hơn. Hiện tôi có một gia đình hòa thuận và thậm chí còn sắp lên chức ông nội. Tất cả những phúc lành trong cuộc sống này đều là nhờ Sư phụ ban cho tôi.

Vài năm qua, cho dù có vô tình bị phỏng ở nhà do nước sôi, hay bị lật xe khi đang lái xe, Sư phụ luôn bảo hộ cho tôi được bình an. Tôi đã gặp nhiều sự việc đến nỗi mỗi lần nghĩ đến Sư phụ và sự bảo hộ thường xuyên của Ngài, tôi lại bật khóc. Tôi vô cùng biết ơn ân cứu độ của Sư Phụ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/9/21/465075.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/10/212427.html

Đăng ngày 03-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share