Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-10-2023] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 24 năm. Tôi thực sự cảm thấy tiến trình Chính Pháp đang sớm đến hồi kết, đặc biệt là trong suốt vài năm vừa qua của đại dịch virus Trung Cộng (Đảng Cộng sản Trung Quốc – ĐCSTQ) và thật sự hy vọng rằng không người hữu duyên nào bị rơi rớt lại sau khi dịch bệnh kết thúc. Tôi ước gì có nhiều chúng sinh hơn nữa có thể phân biệt tốt xấu, nhìn thấu được những trò lừa gạt và dối trá của bóng ma cộng sản và được cứu độ. Vì vậy, tôi đã triệt để phát tài liệu chân tướng đến những cộng đồng dân cư trong khu vực địa phương của tôi và thường quay trở lại vào ngày hôm sau để kiểm tra kết quả, cũng như thu gom những tài liệu bị vứt đi. Tôi ghi nhớ mức độ tiếp nhận tài liệu chân tướng của từng hộ gia đình. Khi khu vực địa phương bị phong tỏa, tôi đảm bảo rằng mọi hộ gia đình trong cộng đồng dân cư của tôi nhận được tài liệu chân tướng.

Tôi cảm thấy mình đã làm những gì có thể. Tuy nhiên, khi kiểm tra kết quả, tôi phát hiện rằng một phần ba số người đã vứt tài liệu chân tướng mà tôi tặng họ. Vì thế, tôi cảm thấy mình đang gặp bế tắc trong tu luyện. Tôi cần đề cao tâm tính và tịnh hóa bản thân hơn nữa để thật sự đột phá và cứu nhiều người hơn. Một hôm, khi tôi nhẩm Pháp của Sư phụ:

Từ bi thị hồng đại đích hung hoài
(Vi cứu nhĩ nhi lai, Hồng Ngâm VI)

Từ bi rộng lớn ấp ủ trong lòng
(Vì bạn mà đến, Hồng Ngâm VI)

(tạm dịch)

Tôi chợt nhận ra mình không có một tâm thái độ lượng và đôi khi dùng quan niệm con người để đo lường sự việc, hay thậm chí phàn nàn về những việc không vừa ý mình. Điều này làm hạn chế tư tưởng của tôi và ngăn cản tôi nhẫn nhịn. Khi tôi gặp những người từ chối tiếp nhận chân tướng về Đại Pháp, đôi khi tôi bị họ ảnh hưởng và phản ứng bằng những suy nghĩ tiêu cực, còn cảm thấy chán nản. Tương tự, những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực đó ảnh hưởng tiêu cực đến việc giảng chân tướng của tôi và mọi thứ mà tôi gặp phải trong cuộc sống.

Một sự việc khác mà gần đây tôi gặp phải cũng bộc lộ tư duy phụ diện của tôi. Tôi đã giúp một đồng tu cài đặt hệ điều hành Windows 10. Máy tính của ông ấy có bộ xử lý trung tâm rất yếu và không thể chạy các tác vụ phức tạp. Thông thường, tôi có thể cài đặt hệ thống một cách thuận lợi nhờ sử dụng bộ công cụ trên diễn đàn Thiên Địa Hành. Tuy nhiên, máy tính này lại không nhận diện được ổ cứng di động USB cài đặt khi nó được cắm vào cổng USB. Vì vậy, tôi phải chuyển sang một cổng USB khác. Tuy nhiên khi quá trình cài đặt sắp hoàn tất, chương trình bị hỏng và hiện lên dòng chữ “Đang tải…” vô thời hạn mà chưa hoàn tất quá trình cài đặt.

Ban đầu, tôi không biết chuyện gì đang diễn ra, bởi vì các bước cài đặt của tôi không sai chỗ nào. Trước khi bắt tay vào cố gắng sửa chữa máy tính, đồng tu kia nhắc tôi trước tiên hướng nội để tìm ra những thiếu sót trong tu luyện. Tôi nhìn lại tư tưởng của mình trong quá trình ấy và nhận ra mình có những suy nghĩ tiêu cực về chiếc máy tính. Tôi đã cho rằng hệ thống của chiếc máy này rất tồi tệ, việc khởi động máy và sao chép vô cùng chậm chạp. Tôi đã muốn thuyết phục đồng tu ấy mua một chiếc máy khác bởi vì ngay cả một chiếc máy tính xách tay cũ còn hoạt động tốt hơn nhiều so với chiếc máy này. Vì tôi xem thường chiếc máy tính của ông ấy, tư duy phụ diện của tôi đã ảnh hưởng đến nó và nó bài xích tôi bởi vì mọi thứ đều là sinh mệnh.

Tôi nhận ra mình đã quá vị tư và xem thường những gì không đạt tiêu chuẩn của tôi. Kỳ thực, đồng tu kia chỉ cần lướt mạng và in ấn một số tài liệu, thực sự không cần làm những tác vụ phức tạp. Dù máy tính này có cấu hình thấp và vận hành chậm nhưng nó đủ để thực hiện những tác vụ kia. Chiếc máy tính này có thể không đủ tiêu chuẩn với tôi nhưng có lẽ nó có tiền duyên với đồng tu ấy. Nếu tôi bỏ nó chỉ vì nó không đạt tiêu chuẩn của tôi, tôi có thể đã loại bỏ một chúng sinh không nên bị loại bỏ hoặc nên được sử dụng cho Chính Pháp.

Rất nhanh sau khi tôi tìm thấy những thiếu sót của mình, tôi đã xử lý được vấn đề một cách dễ dàng. Tôi tìm kiếm trang web Thiên Địa Hành và nhanh chóng phát hiện ra các đồng tu khác cũng gặp vấn đề tương tự nên tôi sử dụng biện pháp mà họ đăng tải trên Thiên Địa Hành. Tôi chỉ mất có vài phút để cập nhật hệ thống và giải quyết vấn đề. Sau đó, chiếc máy tính khởi động lại nhanh hơn trước và hoạt động một cách suôn sẻ. Tôi hối hận vì đã suy nghĩ tiêu cực về chiếc máy này. Con tôi đã giúp tôi vệ sinh máy tính để nó trông sạch sẽ hơn. Sau đó, tôi trả lại nó cho đồng tu kia, cùng với diện mạo hoàn toàn mới cả trong lẫn ngoài. Nó sẽ tiếp tục hoàn thành sứ mệnh của mình.

Sự việc này nhắc tôi nhớ đến một sự việc khác từng gặp phải cách đây vài năm trước. Lúc ấy, tôi đối đãi với mọi thứ bằng tư duy phụ diện và không hề hướng nội chút nào. Có lần, tôi đang cài đặt hệ điều hành cho máy tính của một đồng tu khác. Khi đồng tu ấy mang chiếc máy đến, tôi nhìn thấy một đống dây sạc đi kèm với chiếc máy tính nhưng lại không kiểm tra kỹ lưỡng. Khi về nhà và chuẩn bị cài đặt hệ thống, tôi bất chợt nhận ra dây sạc có hai phần riêng và đồng tu kia chỉ mang đến có một phần dây. Tôi không thể sử dụng chiếc máy tính được và bắt đầu than phiền trong tâm. Tôi cảm thấy đồng tu kia làm ăn không đến nơi đến chốn và đã lãng phí thời gian của tôi. Làm sao tôi có thể cài đặt hệ thống mà không có điện đây?

Vào thời điểm đó, tất cả những gì tôi nhìn thấy là lỗi của đồng tu ấy. Tôi hoàn toàn quên hướng nội và tìm tâm chấp trước mà tôi cần buông bỏ trong tu luyện của bản thân. Tâm hướng ngoại của tôi giống hệt như một người thường. Khi mâu thuẫn xảy ra và làm chấn động tâm linh người ta, thông thường là cả hai bên đều có vấn đề. Nhưng người thường nhìn chung chỉ nhìn thấy vấn đề của đối phương thay vì của họ. Sự khác biệt giữa người tu luyện và người thường là liệu người đó có thể trước tiên hướng nội thay vì bị cuốn theo những vấn đề của người kia. Bây giờ nhìn lại, tôi nhận ra đồng tu ấy sẽ không cẩu thả nếu như tôi không có tư duy phụ diện vào lúc đó. Thực ra, sự việc ấy là một khảo nghiệm dành cho tôi, khảo nghiệm xem tôi có tư duy phụ diện trong mâu thuẫn hay không, hoặc liệu tôi có thể nhìn nhận sự việc một cách tích cực và thấy được mặt tích cực của người khác hay không. Thực ra, đồng tu này rất xuất sắc. Ông ấy đã thành lập một điểm sản xuất tư liệu gia đình sau khi vượt qua rất nhiều trở ngại, bao gồm cả việc không biết chút gì về máy tính.

Sư phụ dạy chúng ta vào năm 2003:

“Đệ tử Đại Pháp đối đãi sự việc gì cũng đều nên đối đãi một cách chính diện, không nên nhìn vào phía không tốt của người ta, mà luôn nên nhìn vào phía tốt của người ta.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tuy nhiên, tôi vẫn rất dễ đối đãi sự việc như một người thường khi tôi không để tâm đến chúng. Tôi biết mình thực sự cần phải nhìn vào mặt tích cực của người khác nhiều hơn, loại bỏ tư duy phụ diện và thật sự giải quyết mọi thứ với thái độ tích cực.

Những sự việc này đã giúp tôi nhận ra mình phải loại bỏ thói quen suy nghĩ tiêu cực. Nếu không, tôi có thể sẽ rơi vào một vòng lặp không hồi kết rằng bất kể tôi có làm nhiều việc phù hợp đi nữa, tôi sẽ không bao giờ có thể đạt đến tiêu chuẩn của vũ trụ mới. Kỳ thực, hầu hết mọi người đều thích những điều sáng sủa tích cực và không ưa những thứ tiêu cực. Ví dụ như, khi chúng ta phơi bày bản chất tà ác của ĐCSTQ cho người dân, chúng ta có thể thu được những kết quả khác nhau hoàn toàn dựa trên việc liệu chúng ta có một thái độ tích cực với mọi người hay là chúng ta nói bằng giọng điệu phàn nàn của tâm bất mãn với ĐCSTQ. Nếu chúng ta than phiền, mọi người có thể cảm nhận được chúng ta bất mãn với xã hội và đang trút giận. Họ có thể sẽ không cảm nhận được sức mạnh của sự từ bi và điều ấy sẽ không hiệu quả lắm trong việc cứu độ họ. Sức mạnh của từ bi rất to lớn và có thể thực sự cứu độ con người. Điều chúng ta cần làm là tìm ra sự thiện lương ở họ, khẳng định và khuếch đại sự thiện lương ấy từng chút một, cuối cùng để họ minh bạch chân tướng, phân biệt chính tà và đưa ra lựa chọn đúng đắn. Chúng ta nên cố gắng tránh tham dự vào những vấn đề khác và đưa ra quyết định để không làm gián đoạn mục tiêu then chốt là giảng rõ chân tướng.

Sau khi hiểu ra những thiếu sót của mình, tôi đã chú tâm loại bỏ tư duy phụ diện và tâm phàn nàn, đồng thời nỗ lực cứu nhiều người hơn nữa. Ví dụ, tôi đi mua đồ ở một cửa hàng tạp hóa và gặp một cô gái đang ngồi nghỉ. Tôi bắt đầu nói với cô ấy về dịch bệnh virus Trung Cộng, khẳng định và dẫn dắt phần lương thiện của cô ấy, cuối cùng chỉ ra con đường hy vọng cho cô ấy. Kết quả là, cô ấy đã vui vẻ đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Cô ấy cũng cảm ơn tôi liên tục: “Bác quả là một người tốt. Thật tốt khi được gặp bác!”

Trên đây là những thể ngộ cá nhân của tôi. Xin hãy từ bi chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/11/464800.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/1/213156.html

Đăng ngày 22-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share