Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-09-2023] Hiện tại tôi 60 tuổi. Mẹ tôi nói với tôi rằng do bà bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng nên tôi sinh ra chỉ nặng khoảng 1,5kg, vì thế mà từ nhỏ tới lớn sức khỏe của tôi rất yếu. Tôi thường bị chóng mặt do hạ đường huyết, nhiều lần bị ngất xỉu và thường xuyên bị đau thắt ngực. Năm 2002, tôi được chuẩn đoán mắc vấn đề nghiêm trọng về dạ dày.

Bố mẹ tôi vốn cũng mắc nhiều bệnh nặng. Bố tôi bị tê cứng chân và đau dạ dày. Mẹ tôi bị bệnh tim và gai xương. Sau khi bố mẹ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, tất cả bệnh tật của họ đều biến mất.

Vào mùa hè, bố tôi chỉ có thể ăn đồ nóng và không dám động đến đồ ăn lạnh, người gầy như da bọc xương. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bố tôi đã có thể ăn được thức ăn vừa lấy từ tủ lạnh ra và bắt đầu tăng cân.

Sau khi chứng kiến những thay đổi ở bố, năm 2022, tôi đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp với mục đích chữa bệnh.

Tôi bị cuốn hút khi thấy Pháp Luân Đại Pháp dạy con người chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn và rất ngạc nhiên khi môn tu luyện yêu cầu các học viên cần làm được “… đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu… ” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân).

Sau này khi đọc nhiều các sách Đại Pháp, đặc biệt là cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã hiểu các Pháp lý mà Sư phụ giảng về “bất thất bất đắc”, về đức và nghiệp. Sư phụ giảng rằng chịu thiệt, làm việc tốt, giúp đỡ người khác,… thì sẽ tích đức; còn đánh người khác, nhục mạ người khác, bắt nạt người khác, làm hại người khác,… thì sẽ tạo rất nhiều nghiệp. Có đức, con người mới có sức khỏe, mới được bình an, giàu có và hạnh phúc, còn nghiệp sẽ khiến con người gặp tai họa, bệnh tật, mất mát của cải hay những điều không may khác.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã chủ động mời bố chồng tôi đến ở cùng chúng tôi ở thành phố. Tôi vừa bận rộn với công việc kinh doanh của mình, vừa lo chăm sóc cho bố chồng. Có lần tôi bị ô tô tông từ phía sau khi đang đi xe máy nhưng tôi cũng không yêu cầu tài xế phải bồi thường.

Tôi sở hữu một nhà hàng và đối xử với khách hàng như người nhà, tôi luôn muốn làm sao để có thể giúp họ tốn ít tiền mà ăn vẫn ngon. Tôi mua nguyên liệu chất lượng và đảm bảo vấn đề vệ sinh thực phẩm ở mức cao. Tôi đã nhận được sự tin tưởng của khách hàng và công việc kinh doanh của tôi rất phát triển. Sau đó, tôi muốn bán nhà hàng và đã ký hợp đồng. Đối tác đã đặt cọc 10.000 Nhân dân tệ nhưng sau đó lại muốn hủy hợp đồng, tôi đã trả lại toàn bộ tiền đặt cọc cho họ.

Sau khi đọc nhiều các sách Đại Pháp, tôi đã hoàn toàn thay đổi trong cách đối nhân xử thế. Tại đây, tôi cũng muốn chia sẻ những câu chuyện về các thành viên trong gia đình mình, dù họ chưa tu luyện Đại Pháp nhưng họ đã chủ động làm người tốt nhờ ảnh hưởng bởi lời nói và hành xử của tôi.

Chồng tôi không chạy theo những lợi ích nhỏ nhặt

Đầu năm, chồng tôi chở con gái đi đào rau dại. Sau khi trở về nhà, anh hào hứng nói rằng anh vừa nhặt được một kho báu (anh thích sưu tầm đồ cũ). Tôi nhìn thì thấy đó là một chiếc bình sứ màu nâu đỏ tinh xảo dính đầy bùn đất và hỏi anh ấy đã nhặt được nó ở đâu. Chồng tôi nói rằng anh đã đào được chiếc bình này từ dưới gốc cây táo. Anh ấy mang chiếc bình vào phòng tắm và bắt đầu rửa sạch bình. Tôi đứng ở cửa phòng tắm, nói: “Anh có biết không, anh tìm được chiếc bình quý thì có người lại bị mất chiếc bình quý. Nếu như người ta không cần nó nữa thì cũng sẽ không chôn nó xuống đất như thế.”

Chồng tôi không nói gì. Một lúc sau, anh cầm chiếc bình sáng bóng không tì vết trong tay và bước ra khỏi phòng tắm. Anh nói: “Anh sẽ trả lại nó!” Sau đó, anh lái xe trở lại nơi đã tìm thấy chiếc bình và chôn lại dưới gốc cây táo.

Chồng tôi là đầu bếp. Có một năm, anh được thuê làm việc trong một khách sạn. Anh nói với tôi rằng các nhân viên khác thường ra về bằng cửa phụ, nhưng chỉ có anh đi ra ở cửa trước. Tôi hỏi anh tại sao. Anh nói với tôi rằng đồng nghiệp của anh thường lấy trộm đồ từ khách sạn nên sợ bị nhìn thấy. Nghe thấy vậy, tôi rất vui vì anh đã không lấy những thứ không phải của mình.

Con gái rất thiện tâm

Có một năm, con gái từ trường học gọi điện thoại về cho tôi, vừa khóc vừa nói: “Hôm nay con đi chơi với một bạn cùng lớp. Bạn ấy đã mua đồ gì đó từ một người đàn ông lớn tuổi. Bạn con đưa cho ông ấy 50 Nhân dân tệ, và ông ấy đã trả lại nhầm 50 Nhân dân tệ. Bạn ấy cứ thế lấy tiền và rời đi. Con đã đuổi theo bạn ấy và nói: “Ông ấy đã trả cho bạn thừa tiền rồi đó.” Bạn con không nói một lời nào và cứ thế bước đi. Ở ký túc xá, bạn ấy hét vào mặt con: “Hôm nay, tớ giữ thể diện cho cậu và đã trả lại tiền cho người đàn ông đó rồi. Từ giờ trở đi, cậu hãy cứ lo việc của mình thôi!”

“Con muốn tốt cho bạn ấy. Nếu bạn ấy không trả lại tiền cho người ta, bạn ấy sẽ mất đức. Thế nhưng, bạn ấy không những không cảm ơn con mà lại còn tức giận với con. Ông lão bán hàng cũng không dễ dàng gì. Thật không tốt nếu lừa gạt ông ấy.”

Tôi nói với con: “Con đã làm đúng. Mẹ ủng hộ con. Tâm ý của con là tốt. Nếu như con có thể chú ý một chút đến cách con xử lý vấn đề thì sẽ còn tốt hơn nữa”.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/28/465552.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/22/213034.html

Đăng ngày 21-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share