Bài viết của đệ tử tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 19-10-2023] Mặc dù tôi tu luyện Đại Pháp hơn 20 năm, nhưng tôi bước đi vấp váp trên con đường này. Nhờ Sư phụ từ bi bảo hộ, tôi đã bước đi cho đến hôm nay. Mỗi bước đều không rời khỏi sự bảo hộ và điểm hóa liên tục của Sư phụ, dần dần giải thoát khỏi nhận thức và quan niệm của con người, giải thoát khỏi sự ràng buộc và ước chế của Pháp lý ở thế gian. Điều này giúp một người bình thường và chất phác như tôi được thoát thai hoán cốt. Khi Pháp chính nhân gian sắp đến, tôi còn phải tu tốt bản thân, tu tốt từng ý từng niệm, và làm một sinh mệnh vị tha.

1. Hãy để phần Thần khởi tác dụng chủ đạo

Vào một ngày tháng 6 năm 2000, tôi đã đến Bắc Kinh để chứng thực Pháp. Trên đường đi, tâm trí tôi tràn đầy Pháp. Tôi không dám buông lơi chủ ý thức của mình chút nào. Khi ngồi trên xe lửa đến Bắc Kinh, tôi cũng nhắm mắt để nhẩm thuộc Pháp. Khi tôi càng nhẩm thuộc Pháp, thì chính niệm càng đầy đủ hơn, nhân tâm càng ít hơn. Đó là sự mỹ diệu tại cảnh giới ôm giữ từ bi trong tâm và vô tư vô ngã của Chính Pháp, chỉ có bản thân đạt đến tầng thứ đó thì mới thể ngộ được. Tâm trí tôi tràn đầy Đại Pháp, và không dám giữ bất cứ ý niệm nào của con người. Miễn là nhân tâm xuất hiện, thì tôi ngay lập tức nhẩm thuộc Pháp.

Khi xuống xe lửa, và đến Quảng trường Thiên An Môn, tôi đã gặp đồng tu đến từ vùng Đông Bắc ngồi chung xe lửa. Tôi cầm theo tấm biểu ngữ nhỏ có ghi dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mà tôi tự làm ở nhà. Đồng tu mang theo tấm biểu ngữ lớn, vì đồng tu không thể giương một mình, nên tôi muốn giương biểu ngữ cùng đồng tu! Thật vậy, khi tôi nghĩ như thế, Sư phụ đã an bài cho tôi. Chúng tôi xếp thành một hàng để giương cao tấm biểu ngữ lớn có ghi dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Trả lại sự trong sạch cho Sư phụ” được viết bằng mực đỏ trên nền giấy trắng. Đồng thời, chúng tôi còn hô lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Trả lại sự trong sạch cho Sư phụ”. Khi một nhóm công an mặc thường phục thấy tấm biểu ngữ, họ đã nhanh chóng lái xe công an đến. Họ xuống xe và liên tục đấm đá chúng tôi. Họ còn liên tục lăng mạ, và kéo chúng tôi đến một sân vận động.

Đó là một sân vận động rất lớn, và họ nhốt rất nhiều đệ tử Đại Pháp đến từ khắp nơi [trên toàn quốc]. Có rất nhiều quân nhân mang theo súng liên tục đến sân vận động, họ xếp hàng thành hình chữ thập đứng bao quanh các đệ tử Đại Pháp. Tất cả chúng tôi đều không bị dẫn động, không sợ hãi, mà cảm thấy vô cùng hãnh diện. Chúng tôi cảm thấy an ủi khi có thể đến Quảng trường Thiên An Môn để nói lời công đạo cho Đại Pháp. Chúng tôi bị giam giữ ở sân vận động trong một đêm. Có nhiều người ở văn phòng Bắc Kinh cũng đến đó, còn có nhân viên khu phố đến để lãnh nhận người ở địa phương mình. Buổi tối hôm đó, tất cả các đồng tu đều ngồi trong sân vận động và đọc thuộc kinh văn của Sư phụ. Khung cảnh hết sức hùng tráng. Giọng đọc của hàng ngàn đệ tử Đại Pháp vô cùng âm vang, khiến tất cả công an và quân nhân chấn động. Mặc dù họ cầm súng, nhưng đệ tử Đại Pháp có Sư phụ và chính niệm. Cuối cùng thì, họ không thể làm gì với chúng tôi, vì vậy họ đã phân chia chúng tôi thành các nhóm để tiến hành thẩm vấn.

Người thẩm vấn tôi là một sỹ quan trẻ tuổi. Tôi không bị bất cứ nhân tâm nào dẫn động, không nói địa chỉ và tên họ của mình. Tôi là đệ tử Đại Pháp đến từ vũ trụ, dù anh ta hỏi tôi bất cứ điều gì, thì tôi vẫn nhẩm thuộc kinh văn “Nói về Pháp” của Sư phụ, mà không để bất cứ tạp niệm và nhân tâm nào [dẫn động]. Tôi thầm nghĩ, tại sao bản tính không chính Pháp nhỉ? Nếu bản tính nhẩm thuộc Pháp thì chính niệm sẽ mạnh mẽ. Và tôi đã cảm nhận được phía bản tính và phía con người này có chính niệm mạnh mẽ hơn. Khi ấy, tôi vẫn chưa hiểu rõ về chính niệm. Tôi cảm thấy khi phần Thần khởi tác dụng chủ đạo, thì sẽ có cách biệt lớn so với phần con người. Đó là một cảnh giới từ bi mỹ diệu. Tôi như đứng ở nơi cao trong vũ trụ, ngay cả người sỹ quan thẩm vấn tôi cũng thấy chấn động. Khi phần Thần phát huy tác dụng, không có tạp niệm và nhân tâm, tôi cảm nhận được cảnh giới thoát khỏi lớp vỏ con người, chỉ có đệ tử chân tu bước đi thật tốt và thật chính con đường Sư phụ an bài thì mới thể ngộ được điều này.

Ở hiện trường, người sỹ quan hỏi về học vấn của tôi. Tôi trả lời rằng, tôi học đến trung học cơ sở. Anh ta còn cho rằng tôi là giáo sư! Anh ta cảm thấy kinh ngạc, khi năng lượng từ bi mạnh mẽ của người tu luyện khiến những vật chất bất hảo trên cơ thể người thường bị giải thể. Dưới tác dụng của chính niệm, ba sỹ quan thẩm vấn tôi đều hiểu rõ chân tướng Đại Pháp. Họ đã thả tôi ra. Tôi cảm thấy thoát ly từng tầng từng tầng lớp vỏ con người, [cảnh giới] vô tư vô ngã và có Sư phụ thật tuyệt vời, tất cả đều là Sư phụ làm cho tôi.

2. Buông bỏ tự ngã, viên dung chỉnh thể

Cuối năm ngoái, tôi về nhà để sửa lò sưởi. Năm ngoái, tà ác bức hại đệ tử Đại Pháp một cách điên cuồng. Đồng tu A ở cùng tiểu khu với tôi đã bị bắt cóc khi ở nhà. Vì vài chục đồng tu đến nhà bà để mở Pháp hội nên bà đã bị theo dõi. Thời điểm tôi về nhà cũng là lúc đồng tu bị đưa ra xét xử bất hợp pháp. Vì nhà tôi ở gần tòa án, nên các đồng tu muốn đến nhà tôi để phát chính niệm cho đồng tu A. Và tôi đã đồng ý.

Một ngày trước khi ra tòa, trong khoảng thời gian một ngày đêm hôm đó, tất cả những tư tưởng tiêu cực và giả ngã đều liên tục hiện ra trong tâm trí tôi. Đủ loại tư tưởng tiêu cực và giả tướng đều xuất hiện. Chẳng hạn như, tình thế hiện tại đang căng thẳng, mấy chục ngày trước có vài chục học viên bị bắt cóc, có máy ghi hình ở trước cổng nhà tôi v.v. Nhân tố giả ngã phản ánh vào tâm trí tôi đủ loại tâm sợ hãi và vật chất bất hảo, khiến tâm trí tôi như sông biển quay lộn, không thể nhập tĩnh khi luyện công buổi sáng. Tôi liên tục bài trừ chúng: Pháp Luân Công là hợp pháp, đồng tu vô tội, giả ngã không phải là tôi, tôi không cần nó, tôi phải giải thể nó, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là hợp pháp. Tôi nghĩ, “bất cứ ai cũng không động được mình, hễ ai động thì kẻ đó có tội”. Tôi kiên định một niệm đầu như vậy để thanh trừ tư tưởng phụ diện khiến sông biển quay lộn. Nhờ chủ ý thức mạnh và sự từ bi bảo hộ của Sư phụ, giả ngã tà ác đã bị giải thể.

Đồng tu ở tiểu khu tôi đến nhà tôi để phát chính niệm tập thể nhằm giải thể tà ác. Thông qua việc phát chính niệm, Sư phụ giúp tôi gỡ xuống đủ loại tư tưởng phụ diện và quan niệm ngoan cố lần nữa. Tôi cảm thấy như trời quang mây tạnh và thoát ly khỏi lớp vỏ con người lần nữa. Tôi đã vứt bỏ tự ngã, viên dung chỉnh thể, giải thoát khỏi sự ràng buộc của nhân tâm, cảm nhận được [cảnh giới] vô tư vô ngã và có Sư phụ thật tuyệt vời.

3. Buông bỏ tự ngã, trân quý cơ duyên có thể được cứu mà Sư phụ để lại cho chúng sinh

Một ngày nọ, tôi giảng chân tướng cho một dì ngoài 70 tuổi ở trên xe buýt. Khi dì lên xe, vì không có chỗ ngồi, nên tôi đã nhường chỗ cho dì. Dì hết sức cảm kích. Sau khi nói chuyện vài câu bình thường, tôi mới biết con trai dì làm việc ở Đội điều tra hình sự của Cục công an. Đầu tiên, tôi nói với dì về văn hóa truyền thống, nhân lễ nghĩa trí tín, cổ nhân thành thật lương thiện, còn nhân loại hiện giờ thì đạo đức trượt dốc, tốt thì nói thành xấu, xấu thì nói thành tốt. Tôi thấy dì vẫn tán thành, vì vậy tôi giảng chân tướng cho dì. Tôi nói rằng, Pháp Luân Đại Pháp được phổ truyền khắp thế giới, bây giờ đại dịch nghiêm trọng như vậy, nếu dì từng gia nhập vào Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ thì hãy nhanh chóng rút khỏi đó. Tôi nhắn nhủ dì hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” thì có thể được cứu, dù gặp tai nạn hay đại dịch, thì cũng không liên quan đến dì ấy. Dì cười lớn và nói rằng dì là đoàn viên. Tôi nói tiếp, con trai dì làm việc ở Cục Công an, dì về nhà thì cũng nói cho con trai biết để rút khỏi Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ, bảo vệ đệ tử Đại Pháp thì sẽ có công đức vô lượng, và hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo! Trên đầu ba thước có Thần linh. Nếu làm việc xấu, thì một ngày nào đó ông trời chắc chắn sẽ tìm người đó để tính sổ. Và dì đã đồng ý với tôi.

Khi ấy, tôi cũng đến trạm xe và xuống xe. Tôi nhắn nhủ dì lần nữa, khi về nhà thì phải nói con trai ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, rút khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn và Đội, không được tham gia bức hại Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp, như vậy sẽ có công đức vô lượng. Dì ấy vui vẻ nói cảm ơn tôi!

Khi ấy có rất nhiều người ở trên xe. Khi tôi buông bỏ tự ngã, không ôm giữ bất cứ quan niệm nào, từ bi và thiện đãi chúng sinh, thì chúng sinh cũng có thể cảm nhận được năng lượng từ bi. Tôi khiến dì [cảm thấy] sự hòa ái và đáng tin cậy. Tôi cảm thấy như mình ước chế [tất cả mọi người] trên xe buýt, họ đều im lặng lắng nghe, trong khi tôi và dì trò chuyện với nhau.

Tôi buông bỏ nhân tâm và quan niệm, buông bỏ tự ngã, và làm một sinh mệnh vị tha. Tôi buông bỏ danh lợi tình, theo sát con đường mà Sư phụ chỉ dẫn. Đôi khi có đồng tu hỏi tôi rằng, bạn đi giảng chân tướng với ai? Tôi trả lời rằng, tôi đi cùng Sư phụ. Đồng tu bật cười, và tôi cũng bật cười.

Có Sư phụ thật tuyệt vời! Nhờ có Sư phụ luôn bảo hộ và điểm hóa, tôi đã thoát ly lớp vỏ con người hết lần này đến lần khác, buông bỏ tự ngã, phản bổn quy chân thật tuyệt vời, tư tưởng của tôi cũng thanh tỉnh. Khi làm một sinh mệnh vô tư, tôi cảm thấy tuyệt vời và vô cùng tự tại. Đệ tử cảm tạ Sư tôn từ bi khổ độ lần nữa!

(Phụ trách biên tập: Lý Minh)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/19/讓神的一面起主導作用-466868.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/29/213138.html

Đăng ngày 13-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share