Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-10-2023] Từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2011, có những lúc tôi đã lơ là trong tu luyện và rơi vào trạng thái bi quan. Tuy tôi làm ba việc, nhưng không biết thế nào là thực tu.

Trong năm năm qua, nhờ học thuộc Pháp, đọc các bài viết trên trang Minh Huệ và giảng chân tướng cứu chúng sinh, tôi dần cảm thấy mình hòa tan trong Pháp và trạng thái tu luyện của tôi đã đề cao lên. Tôi nhận ra rằng tu luyện là hướng nội khi gặp mâu thuẫn, là kiên định thường hằng, là thực tu từng ý từng niệm của bản thân, và chỉ có làm như vậy chúng ta mới từng bước đề cao lên.

Tôi xin chia sẻ một số thể hội tu luyện của bản thân trong những năm gần đây.

Tu luyện một cách vững chắc

Năm 2018, học theo các đồng tu khác, tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Hiện giờ tôi đang học thuộc Pháp đến lần thứ 18. Càng học thuộc Pháp, tôi càng có thể ngộ sâu hơn về các Pháp lý và tôi hiểu được ý nghĩa trong từng câu, từng đoạn.

Đặc biệt, trong mấy lần học thuộc Pháp gần đây, tôi thấy tốc độ nhanh chậm không quan trọng, quan trọng là nhập tâm vào từng từ, cố gắng hiểu nghĩa và lĩnh hội Pháp. Càng học thuộc, tâm tôi càng tĩnh, càng thêm kiên định, tôi không chỉ ghi nhớ được nhanh hơn, vững chắc hơn mà còn có thể lập tức nghĩ đến lời Sư phụ giảng và đối chiếu bản thân khi có bất cứ điều gì xảy ra.

Tôi càng cảm nhận được rằng học Pháp cần nhất là giữ tập trung. Khi học thuộc Pháp, chỉ cần hơi không chú ý là tôi sẽ thêm từ hoặc sót từ. Tôi cũng học thuộc lòng các kinh văn gần đây của Sư phụ như “Lý tính”, “Hãy tỉnh” và “Vì sao có nhân loại”, điều đó đã giúp tôi vượt qua khó khăn trong đại dịch COVID và biết được mình cần làm gì.

Đối với việc luyện công cũng vậy. Trước đây, hiếm khi tôi có thể luyện công một cách tĩnh tâm. Tôi cứ luôn nghĩ về những điều đã xảy ra trong quá khứ hoặc những gì cần làm trong ngày. Cho nên tôi không cảm nhận được gì khi luyện công, thậm chí còn thấy lãng phí thời gian, công sức và không hiệu quả.

Tôi nhận ra tất cả những suy nghĩ can nhiễu này không phải tự ngã tiên thiên của mình; mà là giả ngã hình thành hậu thiên. Thực chất tình trạng luyện công không tĩnh tâm của tôi là do chấp trước vào lợi ích cá nhân đã nổi lên mạnh mẽ. Đây chính là điều mà người tu luyện cần phải tu bỏ. Thực ra, không cần thiết phải suy nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Đường đời của người tu luyện hết thảy được Sư phụ an bài. Chúng ta chỉ cần dụng tâm làm tốt những việc nên làm. Học Pháp là học Pháp, luyện công là luyện công, chúng ta không nên bị phân tâm bởi bất kỳ điều gì. Giờ đây, mỗi khi có niệm đầu bất hảo nào xuất hiện, tôi có thể ngay lập tức nắm bắt được chúng và bài trừ chúng. Trạng thái luyện công của tôi ngày càng tốt hơn.

Khi phát chính niệm cũng vậy. Vì không thể nhìn thấy điều gì xảy ra ở không gian khác nên trạng thái phát chính niệm của tôi lúc tốt lúc xấu. Sau khi đọc một loạt bài viết trên trang web Minh Huệ về phát chính niệm, tôi đã nhận thức sâu sắc hơn về tầm quan trọng của việc phát chính niệm. Tôi đã cố gắng hết sức phát chính niệm với tâm trí thuần tịnh để năng lượng của tôi phát huy hiệu quả. Ngoài việc đảm bảo phát chính niệm vào bốn thời điểm cố định cùng các học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới, khi ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người, tôi cũng phát chính niệm tăng cường để thanh lý trường không gian của bản thân và thanh trừ tà ác ở các không gian khác cũng như năng lượng phụ diện xung quanh người nghe chân tướng. Khi tâm trí của tôi đạt đến thuần tịnh, việc giảng chân tướng khuyên tam thoái đạt hiệu quả rất tốt.

Tu từng ý từng niệm

Vào tháng 12 năm 2022, ĐCSTQ (Đảng Cộng sản Trung Quốc) đã dỡ bỏ hoàn toàn lệnh phong tỏa. Đột nhiên, hầu hết mọi người xung quanh tôi đều có kết quả dương tính với COVID. Thấy nhiều người bị nhiễm bệnh như vậy, tôi cảm thấy rất lo lắng cho chúng sinh và muốn giúp nhiều người hơn minh bạch chân tướng. Vì vậy, ngày nào tôi cũng ra ngoài giảng chân tướng. Khi mọi người cảm thấy bất lực và vô vọng trước dịch bệnh COVID, tôi đã nói với họ cách để tự cứu mình: “Thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc hoặc các tổ chức liên đới của nó, và niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để được bình an.’ Thái độ của tôi rất chân thành và thiện lương. Hầu hết những người tôi nói chuyện đều cảm thấy biết ơn khi nghe thông tin này và họ sẵn sàng thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ mà họ từng tham gia.

Người thân của tôi lo lắng nhắc nhở tôi: “…đừng đi ra ngoài nhiều quá. Bà không sợ virus nhưng còn hai đứa cháu ở nhà thì sao; đừng để chúng bị nhiễm bệnh.” Tôi nghĩ: “Chúng tôi đang trợ Sư cứu chúng sinh vào thời điểm nguy hiểm nhất; chúng tôi đang làm điều chân chính nhất; virus không thể nhiễm lên thân chúng tôi mà con cháu trong gia đình chúng tôi cũng được bảo hộ.” Và tôi tiếp tục kiên trì đi ra ngoài giảng chân tướng trực diện cho mọi người.

Suốt 12 năm tu luyện, tôi đã được đắm mình trong hồng ân của Đại Pháp, cả gia đình tôi cũng đều được thụ ích. Khi đã hiểu được ý nghĩa chân chính của đời người, tôi mới nhận ra rằng, mặc dù ở trong thảm họa, nhiều người vẫn bị ĐCSTQ lừa gạt và dẫn dụ xuống vực thẳm diệt vong. Chúng tôi cần có trách nhiệm và nghĩa vụ giảng chân tướng cứu họ.

Trong ba năm qua, việc đóng cửa toàn thành phố, xét nghiệm COVID thường xuyên, tiêm vắc xin, v.v. đã gây ra nhiều thiệt hại cho nền kinh tế. Ví dụ tỷ lệ thất nghiệp tăng, giá cả hàng hóa tăng, chi phí chăm sóc y tế cũng tăng lên v.v.. Tất cả chúng ta đều bị ảnh hưởng ít nhiều. Hơn nữa, ĐCSTQ đã vu khống Pháp Luân Đại Pháp bằng cách dàn dựng vụ “tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn” và bức hại tàn bạo các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tất cả những điều khủng khiếp mà ĐCSTQ đã làm với người dân Trung Quốc đã khiến cả Trời và người phẫn nộ; ĐCSTQ sẽ sớm bị diệt vong. Trời đang cảnh báo mọi người hãy nhanh chóng rời xa ĐCSTQ, không được chết chung với nó. Những người đã đích thân trải qua sự tà ác của ĐCSTQ đều dễ dàng tiếp nhận điều này. Một số người nói với tôi: “Trông chị có vẻ là một người rất thiện lương, tôi muốn cảm ơn chị vì đã cho tôi biết nhiều thông tin như vậy.” Một số người trong số họ nhắc nhở tôi phải giữ an toàn. Một số vui vẻ chấp nhận những gì tôi nói. Đôi khi phải mất một thời gian dài mới có thể thuyết phục được ai đó thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Và sau khi thoái, một số người muốn biết nhiều hơn, nên tôi thường đưa cho họ một đĩa DVD để xem ở nhà. Tôi chân thành nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp là cao đức Đại Pháp, nói cho họ về sự tốt lành của tu luyện và cách tránh xa nguy hiểm.

Khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong ngày của tôi là khi hoàn chỉnh danh sách những người muốn thoái ĐCSTQ hoặc các tổ chức liên đới của nó. Cho dù ngày hôm đó tôi đã đi bộ bao xa hay gặp những người khó thuyết phục đến đâu thì cũng là đáng giá. Luôn luôn có những người sẵn lòng lắng nghe và cuối cùng được cứu. Mặc dù rất bận rộn trong dịp Tết nhưng tôi đã giúp 87 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ trong tháng Giêng; đó là số người được cứu nhiều nhất trong một tháng của những năm gần đây. Tôi và gia đình đều khỏe mạnh, không ai trong chúng tôi bị nhiễm Covid, điều đó đã khẳng định rằng bước ra ngoài cứu người là điều đúng đắn. Tôi không chỉ trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh mà gia đình tôi cũng được bình an.

Khi tôi không có chính niệm mạnh mẽ vì bị chấp trước vào thời gian và chấp trước vào việc có thể thuyết phục được bao nhiêu người thoái ĐCSTQ thì kết quả không được tốt. Đôi khi mấy người liên tiếp đều chưa nghe tôi nói hết đã rời đi. Ngẫm lại là do chính niệm của tôi không mạnh, thiện tâm của tôi không đủ, nên không giải thể được các nhân tố tà ác đằng sau người đó. Khi tôi có chính niệm mạnh mẽ, Sư phụ sẽ gia trì, lúc đó tôi có thể đạt được thành công chỉ với một nửa công sức bỏ ra.

Đôi khi việc giảng chân tướng diễn ra suôn sẻ trong mấy ngày liên tục. Nghĩa là số người sẵn sàng làm tam thoái cao ổn định, thậm chí còn vượt xa sự mong đợi của tôi. Tôi đã vô ý sinh tâm hoan hỉ. Vậy là ngày hôm sau tôi liền gặp những người không muốn thoái ĐCSTQ. Lúc đầu tôi thấy thương cho những người đó, nghĩ rằng họ đã mê quá sâu và việc cứu họ là vô cùng khó khăn. Tôi thậm chí còn nghĩ: Có lẽ bây giờ chúng ta chỉ có thể cứu những người đáng được cứu? Hay nói cách khác có những người tôi vừa gặp là đã không thể cứu được nữa rồi. Tuy nhiên, khi học Pháp và hướng nội, tôi phát hiện ra rằng tôi đã tự đánh giá bản thân quá cao. Sư phụ mới thật sự cứu người, Sư phụ an bài đưa những người có duyên đến với chúng ta. Chúng ta chỉ là nắm lấy cơ hội và làm phần việc của mình là lên tiếng giảng chân tướng cho họ, để những ai lắng nghe sẽ được cứu.

Nhìn lại con đường đã qua, tôi nhận ra rằng những người chúng ta gặp không phải vô duyên vô cớ; họ đã được an bài để chúng ta giảng chân tướng cho họ hoặc họ đến để giúp chúng ta đề cao trong tu luyện. Suy nghĩ như vậy đã khiến tâm tôi tĩnh lại. Tôi nghĩ rằng mình phải đối xử với mọi người bằng tâm thái khiêm nhường và thiện đãi chúng sinh.

Quá trình suy nghĩ như vậy đã lặp đi lặp lại nhiều lần trong hai năm qua. Điều đó giúp tôi tống khứ tâm hoan hỉ, tâm hiển thị và tâm truy cầu kết quả tốt đẹp. Khi tìm ra những chấp trước này, ngày hôm sau, tôi đối diện chúng sinh với lòng từ bi và làm tốt những việc nên làm, thì số người sẵn sàng thoái ĐCSTQ lại tăng lên.

Đôi khi tôi cũng gặp phải những người không chịu lắng nghe và thậm chí còn đe dọa tôi. Ví như, có lần tôi nói chuyện với một cụ bà cao tuổi. Bà khẳng định đây là lần thứ hai tôi nói chuyện với bà về Pháp Luân Đại Pháp. Bà hỏi: “Con của chị có chấp nhận những gì chị đang làm không? Chị không sợ nếu bị bắt thì con cái sẽ bị ảnh hưởng sao?”

“Các con tôi tin vào Đại Pháp. Hơn nữa, tôi không làm gì phạm pháp, tại sao tôi lại bị bắt?” Tôi trả lời.

Sau khi chúng tôi chia tay, tôi nhận thấy bà ấy đang theo dõi và chụp ảnh tôi.

Tôi quay lại và nói: “Bà đừng làm thế; điều đó không tốt cho bà đâu.”

Bà ấy bảo: “Tôi đã ghi âm chị rồi” và nhanh chóng rời đi.

Tôi liền phát chính niệm cường đại để giải thể tà ác đằng sau bà, để bà không phạm tội với Đại Pháp.

Sau khi về đến nhà, tôi vẫn cảm thấy bất an: Trước đây, những người dọa tố cáo tôi hầu hết là giới trẻ. Sau đó, theo tiến trình Chính Pháp, những người không muốn lắng nghe thường tìm lý do để rời đi hoặc nói với tôi rằng họ không tin những gì tôi nói. Tại sao một người tuổi cao như bà ấy lại làm một việc như vậy?

Thông qua học Pháp, tôi hiểu rằng chúng ta nên cố gắng hết sức để giảng chân tướng cho mọi người, bất kể họ là ai. Gặp gỡ nhiều kiểu người khác nhau là điều không thể tránh khỏi. Gặp phải những người đe dọa chúng ta chỉ là một cách để chúng ta tu bỏ tâm sợ hãi.

Tuy rằng tà ác ở khắp mọi nơi và con đường của chúng ta rất hẹp, không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, nhưng Sư phụ luôn luôn bảo hộ chúng ta. Miễn là chúng ta vâng lời Sư phụ, làm những gì cần làm chiểu theo Pháp, không ngừng tu chính bản thân, gia cường chính niệm, thì sẽ không xuất hiện nguy hiểm. Hai ngày sau, tôi lại tiếp tục bước ra ngoài.

Mọi việc chúng ta gặp đều là để tu từng ý từng niệm của bản thân chúng ta. Sư phụ đặt sự đề cao của chúng ta lên hàng đầu. Ngài sử dụng nhiều cơ hội khác nhau để giúp chúng ta đề cao tâm tính. Không có lời nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ từ bi vĩ đại.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/10/11/466904.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/30/213143.html

Đăng ngày 11-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share