Bài viết của Hân Vũ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2023] Đó là buổi trưa vào một ngày nắng nóng và nhiều mây. Tôi nhìn thấy một người đàn ông ngồi gần trạm xe buýt khi tôi xuống xe. Tôi đề cập đến thời tiết và chúng tôi bắt đầu trò chuyện.

Tôi được biết ông ấy là Giám đốc công an một tỉnh ở miền bắc Trung Quốc và họ Dương. Ông ấy mời tôi ngồi cạnh.

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Với cuộc bức hại đang diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kể từ năm 1999, cảnh sát là những đối tượng khó nói chuyện nhất.

Tôi nói: “Ông Dương, tôi có thể hỏi trước khi nghỉ hưu ông đã đối xử với các học viên Pháp Luân Đại Pháp như thế nào không?”

Ông ấy trả lời: “Tôi đã không tích cực tuân theo chính sách bức hại.”

Tôi ngạc nhiên: “Thật tuyệt vời! Cảnh sát gần như không thể tránh khỏi việc phải tham gia.”

Ông ấy nói: “Ý kiến của tôi là tập Pháp Luân Đại Pháp ở nhà là được, chỉ cần đừng quảng bá ở nơi công cộng.”

Tôi nhận ra rằng ông ấy không hoàn toàn hiểu Pháp Luân Đại Pháp là gì. Vì vậy, tôi bắt đầu nói về việc ĐCSTQ sử dụng các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát để vu khống Pháp Luân Đại Pháp như thế nào. Tôi giải thích rằng nhiều người đã bị lừa. Để tiêu diệt Pháp Luân Đại Pháp, chính quyền đã bắt giữ hàng triệu học viên và thậm chí giết hại họ để lấy cắp nội tạng. Các học viên đã liều mạng để nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.

Ông hiểu nhưng thở dài, “Tôi tin bạn. Nhưng chúng tôi không thể làm gì được với hệ thống chế độ cộng sản. Những người không tuân theo chính sách của ĐCSTQ sẽ bị đối xử như tội phạm.”

“Chính xác,” tôi tiếp tục, “Khi bắt đầu cuộc bức hại, người đứng đầu văn phòng địa phương của chúng tôi đã cố gắng thuyết phục một học viên từ bỏ đức tin của mình. Ông ấy chỉ vào miếng dưa hấu trên bàn: Chúng ta đều biết dưa hấu có màu đỏ, nhưng nếu ĐCSTQ nói nó màu đen thì bạn phải nói rằng nó màu đen, nếu không bạn sẽ bị coi như tội phạm”.

Ông ấy liên tục gật đầu.

Ông ấy cũng đề cập rằng các con của ông đều ở Mỹ, nhưng ông ấy không thể đoàn tụ cùng gia đình vì ông bị hạn chế thị thực.

Trước khi chúng tôi nói lời tạm biệt, tôi đã khuyến khích ông ấy thoái ĐCSTQ. Ông ấy vui vẻ nói: “Vâng, làm ơn!”

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/10/15/467108.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/11/212862.html

Đăng ngày 07-12-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share