Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-08-2023] Tôi năm nay 74 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996. Rất nhiều bệnh tật của tôi đã biến mất trong tu luyện Đại Pháp và tôi khoẻ mạnh trở lại kể từ đó.
Mấy năm qua, tôi sống cùng với con trai và giúp con trông cháu. Trong thời gian này, tôi đã buông lơi tu luyện và cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở này để dạy cho tôi một bài học nghiêm khắc.
Vào một ngày tháng 4 năm 2021, tôi thức dậy và thấy nửa người bên phải của mình bị liệt. Tôi không sợ nhưng tự nhắc bản thân mình rằng tôi là một đệ tử Đại Pháp. Tôi nói cho chồng tôi (là đồng tu) biết về tình trạng này và anh ấy khích lệ tôi phải tin vào Đại Pháp, rằng tôi sẽ vượt qua khảo nghiệm.
Tôi buông tâm sợ hãi của mình xuống và ngừng lo lắng về chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi sẽ chỉ để Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, quản tôi. Tôi nhờ chồng mình buộc dây thừng vào cửa tủ đồ. Tôi đứng dậy, tựa lưng vào cửa tủ và giữ sợi dây để tôi có thể luyện bài Pháp Luân Trang Pháp (bài công pháp thứ hai). Tôi cố gắng hết sức để duỗi cánh tay phải bị liệt của mình ra xa và cao nhất có thể. Một tháng sau, tôi đã có thể cắt được rau củ bằng tay phải. Một tháng sau đó nữa tôi đã có thể cầm được đũa và làm được một số công việc nhẹ nhàng trong nhà. Đến tháng thứ tư tôi đã có thể luyện công mà không cần phải vịn vào sợi dây.
Qua khảo nghiệm này, tôi đã nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của tu luyện. Tôi cũng biết rằng dù khảo nghiệm có lớn hay nghiêm trọng đến đâu, chúng ta cũng phải kiên định với Đại Pháp và tín tâm vào Sư phụ.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/24/464521.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/13/211309.html
Đăng ngày 25-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.