Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-06-2023] Vào ngày 12 tháng 5 năm 2022, tôi đã ra ngoài trong thời gian phong tỏa và nhận thấy có ít nhất hai người đang theo dõi tôi. Khi tôi quay lại và bắt đầu đi về phía họ, họ đã bỏ chạy. Tôi khó chịu và biết họ là những tên du côn của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi nghĩ: “Tại sao ngươi [ĐCSTQ] không sụp đổ?” Sự oán giận của tôi trở nên bùng nổ.

Tôi hướng nội xem tại sao sự việc này lại ảnh hưởng đến tôi nhiều đến vậy và tôi nhận ra rằng tôi tồn tại vấn đề lớn. Mặc dù tôi đã học Pháp nhiều năm nhưng tôi quá chấp trước vào tình hình hiện nay trên thế giới và lãng phí thời gian quý báu thay vì học Pháp với tâm trí tập trung.

Khi những ý nghĩ oán giận và tức giận quấy rầy tôi, tôi đã suy ngẫm về hành vi của mình.

Sư phụ Lý giảng:

“Vì có người nói tu luyện Đại Pháp sẽ lành bệnh, có lọng che bảo hộ rồi, ‘mình chỉ cần gia nhập vào đệ tử Đại Pháp, mình sẽ khỏi bệnh, mình không phải sợ gì nữa’. Như thế nhân tâm quá mạnh phải không? Có phải vì chân chính thực tu mà tới không? Hay là vì coi Đại Pháp như lọng che bảo hộ? Đành rằng ban đầu không nghĩ thế, thì cũng là chấp trước.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)

Sự oán giận của tôi xuất phát từ suy nghĩ rằng tôi đã tu luyện từ lâu và khổ nạn thật bất công. Tôi đã nhìn nhận các vấn đề ở tầng thứ cao theo tiêu chuẩn của người thường.

Nguồn gốc khổ nạn của tôi

Có lần có người tố cáo tôi vì đã phân phát tài liệu về cuộc bức hại và nói với mọi người về Đại Pháp. Tôi bị bắt, bị bỏ tù, bị đuổi việc và buộc phải ly hôn.

Tôi thường có tâm bất bình và kết luận: Tôi đã cố gắng trở thành một người tốt, nhưng những người thường các vị lại ngược đãi tôi. Tôi đã cố gắng cứu các vị, nhưng các vị đã quấy rầy và bức hại tôi!

Với suy nghĩ này, tôi thường đi đến các nơi xa để giảng chân tướng về cuộc bức hại và không sẵn lòng mạo hiểm giảng chân tướng ở khu vực của mình.

Tôi có một giấc mơ trong đó có một công chúa người Ấn Độ, khoảng 40 tuổi, đang đến thăm một đất nước nhỏ. Một người phụ nữ xinh đẹp trong trang phục truyền thống của đất nước này giống như Thái Lan hay Sri Lanka đã tiếp cận công chúa và tặng quà. Công chúa nói rất nhiều về văn hóa, lễ nghi, cách ăn mặc nhưng với giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo.

Người dân đất nước này sau đó đã dâng tặng bảo vật quốc gia của mình cho công chúa, đó là một bài thơ thời Đường được trưng bày trong một chiếc hộp đính hạt tuyệt đẹp. Công chúa liếc nhìn nó hai lần rồi hất chiếc hộp ra bằng cái phẩy tay. Có lẽ cô ấy ghen tị vì sợ nền văn hóa của đất nước này vượt trội hơn nền văn hóa của mình.

Tôi theo dõi cảnh tượng diễn ra và cảm thấy thật tệ trước cách cư xử của công chúa. Tôi biết công chúa chính là tôi. Cô ấy đã gây ảnh hưởng sâu rộng và ảnh hưởng xấu đến đất nước này.

Giấc mơ nhắc nhở tôi rằng những rắc rối mà những người hàng xóm mang đến cho tôi không phải là không có lý do. Tôi đã bị theo dõi và bức hại, và tôi không thể rời đi ngay cả khi tôi muốn. Phải có lý do. Đó là tất cả nghiệp lực tôi đã tích lũy từ đời này sang đời khác đều phải được hoàn trả!

Tôi nhớ lại một sự việc khác, nó cũng nhắc nhở tôi về lý do nghiệp lực đằng sau những khổ nạn của tôi. Tôi là một nữ sinh đại học 22 tuổi vào năm 1999 và đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp. Sau đó tôi bị bắt tại nhà của một học viên. Hai học viên khác và tôi đã bị giám sát.

Một người đàn ông say rượu, có lẽ là cảnh sát, đi ngang qua. Anh ta dường như có ác cảm với tôi và tát tôi mạnh đến mức tôi thấy nổi đom đóm mắt. Anh ấy không hề đụng vào các học viên khác.

Sau đó không lâu tôi nhìn thấy cảnh một công chúa thời Nhà Thanh đang đánh một người lính. Cô ấy thật thô lỗ và vô lý. Tôi biết người phụ nữ đó là tôi và người lính đó là viên cảnh sát say rượu. Sau khi nhìn thấy điều này, tôi không còn oán giận người đàn ông đó nữa.

Thông qua những trải nghiệm này, tâm trí tôi đã bình tâm lại. Tôi hiểu ra rằng những khổ nạn mà tôi trải qua trong tu luyện là do nghiệp lực mà tôi mắc nợ từ đời này sang đời khác; Tôi đang trả nợ bằng cách vượt qua chúng.

Tu luyện là nghiêm túc

Đã lâu rồi tôi không hướng nội một cách nghiêm túc như thế này. Đối với nhiều suy nghĩ mà tôi có trước đây, tôi đã không đào sâu xem chúng đến từ đâu. Chúng đến từ bản thân con người thật của tôi, những quan niệm mà tôi đã hình thành trong nhiều kiếp, hay đó là sự can nhiễu từ nhiều sinh mệnh khác nhau ở các không gian khác?

Sư phụ đã tiêu trừ vô số phần nghiệp lực cho chúng ta. Ngài chỉ đạo và bảo hộ chúng ta trên con đường tu luyện, và những khổ nạn mà chúng ta trải qua là rất nhỏ nếu so sánh. Có lẽ tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân một nghìn lần. Tuy nhiên, chỉ đến lúc này tôi mới hiểu được những gì Sư phụ đã làm và chịu đựng cho chúng ta. Lòng từ bi của Ngài là vô hạn!

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện.” (“Gửi Pháp hội Chicago”, Tinh tấn yếu chỉ III)

Sư phụ đã an bài để chúng ta trả hết tất cả nghiệp lực mà chúng ta mắc nợ. Tất cả những khổ nạn tôi trải qua đều là từ những khoản nợ của chính mình. Mọi thứ đều nhằm mục đích giúp tôi trả nợ và đề cao tâm tính của mình.

Vượt qua nỗi sợ hãi

Sau khi bị bức hại, tôi trở nên sợ hãi. Tôi sợ phải ra ngoài trong môi trường khủng bố đó và lại bị bức hại. Là một học viên Đại Pháp, tôi biết mình phải ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp để cứu họ. Nhưng bóng đen của cuộc bức hại mà tôi trải qua vẫn in sâu vào tâm trí tôi.

Bằng cách hướng nội, tôi hiểu rằng con đường tu luyện của tôi không phải lúc nào cũng bằng phẳng và thoải mái; người ta sẽ phải trải qua khổ nạn.

Để có thể đối mặt với khổ nạn bằng chính niệm, học viên phải học Pháp tinh tấn. Đại Pháp bao hàm vạn vật, và Pháp sẽ gia trì chính niệm cho chúng ta. Từ nay trở đi, tôi sẽ luôn chiểu theo Pháp. Tôi sẽ không ngừng hướng nội và kiên trì tu luyện bản thân cho đến cuối cùng!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/30/444587.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/19/212544.html

Đăng ngày 17-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share