Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-09-2023] Khi tôi vừa mới bước vào tu luyện cũng là lúc Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Hồi đó, tôi chưa thể ngồi song bàn (hai chân bắt chéo, chân này chồng lên chân kia) khi tọa thiền và mới đọc cuốn Chuyển Pháp Luân được một vài lần. Các học viên trong khu vực của chúng tôi lần lượt đến Bắc Kinh để duy hộ Đại Pháp và giảng chân tướng, người trước bị bắt, người sau tiến lên. Những khoảnh khắc bi tráng, thiêng liêng, và vô cùng xúc động đó sẽ được vĩnh viễn khắc ghi trong lịch sử.
Tôi đắc Pháp muộn, có nhiều chấp trước, đặc biệt là tâm sợ hãi. Mặc dù Sư phụ Lý (nhà sáng lập Đại Pháp) đã cứu mạng người thân của tôi, trong tâm tôi vô cùng biết ơn, nhưng tôi đã không thể tiến một bước quan trọng, đó là đường đường chính chính bước ra và chứng thực Đại Pháp. Thay vào đó, tôi dùng thời gian để học Pháp, chép Pháp và luyện công. Các học viên xung quanh tôi đã bị dùng cực hình tra tấn đến chết và điều đó khiến tôi rất sợ hãi, sợ phải chịu đựng nỗi đau đớn tột cùng của các màn tra tấn.
Tôi là một thanh niên 30 tuổi, có học thức và giữ một chức vụ trong Chính phủ. Tôi tin rằng mình là mục tiêu chính trong cuộc bức hại tà ác của ĐCSTQ. Bởi vậy, tôi luôn dùng cách của người thường để bảo vệ bản thân, giả vờ như mình không biết gì cả. Tôi thậm chí không dám tham gia khóa đào tạo máy tính tại công ty, vì sợ sau này sẽ được yêu cầu tham gia vào các hạng mục sản xuất tài liệu giảng chân tướng Đại Pháp. Nói tóm lại, khi đó tôi rất ích kỷ và còn xa mới đáp ứng được yêu cầu “tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã” (“Phật tính vô lậu”, Tinh Tấn Yếu Chỉ) của Sư tôn.
Vào một đêm giông bão, cảnh sát đã đột kích vào cơ sở sản xuất tài liệu lớn trong khu vực của chúng tôi. Hơn 30 học viên đã bị bắt giữ phi pháp và các vật tư trị giá hàng trăm nghìn Nhân dân tệ bị tịch thu. Các học viên bị đưa đến trung tâm tẩy não cấp tỉnh hoặc bị kết án phi pháp. Có một gia đình có đến mấy đồng tu bị bức hại lần này.
Sau một hồi khóc lóc, tôi bắt đầu tự trách bản thân. Tôi đã thọ ích từ Đại Pháp nhưng tại sao lại khước từ chứng thực Đại Pháp? Tôi nhớ rằng khi mới bắt đầu tu luyện, tôi không thể tìm được các kinh văn cũng như nhạc luyện công của Sư phụ Lý. Lúc đó, có một học viên tên Lan (bí danh) bị tám người, từ Bí thư Thành ủy đến những người ở nơi cô làm việc, theo dõi, nhưng cô ấy vẫn mạo hiểm giúp tôi tìm một học viên khác, người này cũng bị theo dõi nghiêm ngặt. Con rể của học viên đó không phải là học viên nhưng là người có chính nghĩa, đã giúp tôi có được nhạc luyện công.
Lần này, học viên Lan, cùng chồng và con gái đều bị cảnh sát bắt cóc. Nếu tôi vì cái tâm quá ích kỷ mà không dám giảng rõ chân tướng hoặc trợ giúp những người hữu duyên đắc Pháp, thì việc tu luyện của tôi còn có ý nghĩa gì? Làm sao tôi có thể xứng đáng với ân cứu độ của Sư tôn?
Tôi muốn vạch trần tà ác và cho cả thế giới biết chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại, nhưng tôi lại không biết cách truy cập trang web Minh Huệ. Các học viên địa phương cũng không biết. Tôi bắt đầu nghĩ đến những học viên có thể lên mạng Internet.
Tôi nghĩ đến đồng tu Mai nhưng cô ấy đã bị đơn vị công tác sa thải và phải lên tỉnh lỵ. Tôi tìm được số điện thoại và gọi cho cô ấy từ điện thoại công cộng. Tôi kể cho cô ấy nghe về tình hình bức hại tại địa phương và hỏi cô cách để lên mạng.
Tôi không để tâm đến sự an nguy của bản thân, mà chỉ nghĩ cách vạch trần tà ác. Nhờ sự gia trì của Sư tôn, với điện thoại cố định và máy tính xách tay chạy Windows 98, tôi đã kết nối thành công với Minh Huệ Net. Ngay khi tôi mở trang web Minh Huệ và nhìn thấy bức ảnh Sư phụ đang tĩnh tọa trong núi lặng nhìn thế gian thì mọi nỗi sợ hãi của tôi đều tan biến. Sau đó, tôi đã báo cáo tin tức về cuộc bức hại ở địa phương cho Minh Huệ.
Trong tình hình không có điểm sản xuất tài liệu, tôi đã tải về các kinh văn của Sư phụ và sao chép bằng tay rồi gửi cho các đồng tu. Tôi chép đi chép lại nhiều đến nỗi gần như tôi có thể thuộc lòng tất cả các kinh văn này.
Vào tháng 2 năm 2004, Sư phụ công bố kinh văn “Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004.” Kinh văn rất dài, nếu sao chép bằng tay thì mất rất nhiều thời gian, vì vậy tôi đã đến cửa hàng máy tính và mua một chiếc máy in gia đình nhỏ cùng một tập giấy in. Tôi tự mày mò cách in và khi tôi in xong thì mực in cũng vừa hết. Các đồng tu trong nhóm học Pháp đã dùng bản kinh văn này thay phiên nhau học và chép Pháp. Đây là lần đầu tiên tôi in các kinh văn của Sư phụ.
Sau một thời gian, có một học viên kỹ thuật mới xuất hiện. Anh ấy dạy tôi cách đổ mực, cài đặt hệ thống bảo mật và sử dụng phần mềm để vượt tường lửa Internet. Sau này, các học viên trong nhóm học Pháp cũng bị bức hại. Người học viên kỹ thuật đó phải chịu áp lực rất lớn nhưng anh ấy không cung cấp bất kỳ thông tin nào cho cảnh sát và bị kết án phi pháp 10 năm tù.
Trong bối cảnh bức hại không ngừng tiếp diễn, chúng tôi luôn bảo trì chính niệm, chính hành. Và trong khi phản bức hại, tôi đã trải qua thêm vài năm gian khổ nữa. Có lần, tôi bị đưa đến một trung tâm tẩy não cấp tỉnh. Sự bức hại ở đó càng khiến tôi hiểu rõ hơn bản chất tà ác của ĐCSTQ. Sau khi trở về nhà, chỉ cần nghĩ đến việc lên mạng vạch trần cuộc bức hại là tôi liền phát run vì sợ. Tôi thường lên ban công để xem ở tầng dưới có động tĩnh gì không.
Tuy nhiên, thông qua việc học Pháp và ghi nhớ Pháp nhiều hơn, tôi ngộ rằng không phải bản thân tôi sợ hãi mà là vật chất sợ hãi ở không gian khác đang cố gắng khống chế tôi. Tôi liên tục phát chính niệm và thầm nghĩ: Sư phụ là Thần cao nhất trong vũ trụ và tôi muốn hoàn thành những điều mà Ngài muốn [tôi thực hiện].
Một lần nữa, tôi đã đột phá vật chất sợ hãi, viết các bài báo vạch trần cuộc bức hại và đăng chúng lên trang web Minh Huệ.
Tôi đã liên lạc với nhiều học viên trong suốt quá trình này. Họ đã mang đến cho tôi những câu chuyện chân thực và sống động. Tôi đã sắp xếp các câu chuyện và sử dụng chúng để chứng thực sự vĩ đại và thù thắng của Đại Pháp. Các đồng tu và tôi đều đắm chìm trong Phật quang và không hề sợ hãi.
Cuộc bức hại đã không thể làm tôi lung lạc. Tôi bước đi trên con đường thành Thần mà không chút do dự.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/1/464628.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/11/6/212795.html
Đăng ngày 23-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.