Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-04-2023] Vào một ngày nửa cuối năm 2022, tôi đi đến một khu vực bán đồ ăn nhanh trong siêu thị. Một nhân viên nam tầm tuổi trung niên giơ tay về phía tôi và vui mừng hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, một số nữ phục vụ cũng giơ tay và nói “Hoan nghênh Pháp Luân Công!” Tôi vô cùng xúc động, xúc động đến nỗi không thể lau nước mắt trên khóe mắt. Thông thường tôi thường nghe mọi người nói: “Bà lão Pháp Luân Công đến rồi!”, một số người vui vẻ chào tôi: “Dì đến rồi!”, “Dì có khỏe không? Chúng tôi đang nghĩ đến dì đấy!”

Trong thời gian “tất cả dương tính” với covid của ĐCSTQ vào đầu năm 2023, tôi chỉ ở nhà vào đêm giao thừa và ngày mùng một Tết. Ngày mùng hai tôi đến siêu thị như thường lệ, có một gia đình chào đón tôi. Tôi quay lại nói lời chúc: “Chúc mọi người Tết Nguyên đán vui vẻ! Gia đình bạn thế nào?” Họ nói với tôi: “Dì ơi, cháu đã xét nghiệm âm tính, cả gia đình cháu đều âm tính”. Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm và vui mừng cho họ.

Năm nay tôi 79 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Dưới đây là một số câu chuyện ngắn của tôi về việc giảng chân tướng trong ba năm cuối của đại dịch.

Vào ngày thứ hai của đợt phong tỏa toàn thành phố, tôi vừa bước chân vào cửa siêu thị thì nhân viên phục vụ đã ngạc nhiên hỏi: “Dì ơi, sao dì lại ra ngoài? Dì ra ngoài bằng cách nào vậy?” Tôi vì để cứu người nên ra ngoài mỗi ngày. Cách tôi đi ra ngoài cũng không có gì khác thường, vẫn là thông qua cửa mà mọi người ra vào mỗi ngày.

Với việc tăng cường kiểm soát dịch bệnh, “người mặc đồng phục trắng” đứng canh gác ở lối vào siêu thị. Bởi vì tôi chưa từng tiêm vắc xin, chưa từng xét nghiệm axit nucleic và cũng không có bất kỳ mã nào (chẳng hạn như mã sức khỏe, mã vạch, …). Tôi không cố tìm hiểu xem những người mặc đồng phục trắng đang kiểm tra những gì, tôi chỉ đơn giản là đứng đợi ở bãi đậu xe để nói chuyện với những người đi mua sắm.

Tuy số người đến mua sắm không nhiều nhưng đa số đều nguyện ý tam thoái (thoái đảng, đoàn, đội). Tôi giúp mọi người dỡ xuống những giỏ hàng tại bãi đậu xe, đồng thời thuyết phục họ thoái xuất ĐCSTQ, hiệu quả thu được rất tốt.

Người đến mua hàng chủ yếu là thanh niên ở thành thị. Tôi chân thành, thân thiết và tốt bụng đối đãi với họ như chính với con của mình vậy, đặc biệt câu đầu tiên tôi nói: “Tôi hy vọng cậu bình an, khỏe mạnh” luôn mang lại hiệu quả tốt.

Tôi nói ngắn gọn với họ rằng đại dịch là nhắm vào tà đảng Trung cộng mà đến, chỉ khi thoái xuất khỏi các tổ chức của nó thì mới không bị chôn vùi cùng nó, đồng thời thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” chính là linh đan diệu dược để thoát khỏi dịch bệnh.

Tôi chỉ nói vài từ đó, nhưng có thể vì đây là chân thiện xuất phát tự nội tâm nên đã khiến họ cảm động, và rõ ràng trên nét mặt họ đã không còn lo lắng và sợ hãi. Hầu hết những người này đều thuộc thành phần chủ lưu trong hệ thống xã hội của ĐCSTQ, nhưng đều đồng ý thoái. Một số phụ nữ trẻ tuổi còn nói với tôi: “Trời lạnh quá, dì nhớ giữ ấm bản thân. Hãy đội thêm mũ và mặc áo khoác vào ạ”.

Chồng tôi đã hơn 80 tuổi và không tu luyện Đai Pháp. Thấy tôi ngày nào cũng đi đi lại lại trong trời giá buốt, ông ấy đã kéo tôi về phía cổng siêu thị và nói: “Nhân viên siêu thị đã hoán đổi với người mặc đồng phục trắng rồi, tôi sẽ đưa bà vào”. Ông ấy cầm điện thoại lên và nói lớn: “Đây là vợ tôi, thông tin xét nghiệm (trên điện thoại) là của hai chúng tôi”. Sau đó chúng tôi đi vào trong.

Mỗi buổi sáng sau khi tôi làm xong việc nhà, chồng tôi sẽ giục tôi: “Cứ để đó, mau đi thôi!” Rõ ràng là ông ấy rất tự hào về việc mình đang làm. Vài ngày sau, tôi nói với ông ấy: “Hiện giờ tốt rồi, tôi có thể tự mình đi vào siêu thị”. Tôi phát chính niệm và cầu Sư phụ giúp tôi có thể tự do ra vào siêu thị.

Khu dân cư tôi đang ở là một khu vực nhỏ trong toàn bộ cộng đồng hành chính, dân cư ở khu vực này có đặc quyền là ít bị hạn chế đi lại hơn những khu vực khác. Ở các khu dân cư khác, nếu có người nào đó xét nghiệm dương tính và bị cách ly thì tòa nhà của họ sẽ bị phong tỏa. Nhưng ở khu vực của tôi thì không có trường hợp “dương tính” nào và các tòa nhà chỗ chúng tôi chưa từng bị phong tỏa. Mặc dù không phải tất cả cổng ra vào đều được mở trong khu dân cư, nhưng vẫn có một cổng mở và cho phép mọi người ra vào. Mỗi ngày tôi vẫn có thể ra ngoài giảng chân tướng và học Pháp nhóm.

Có đồng tu nói: “Ngay cả khi chỉ có một người cần ra ngoài giảng chân tướng cứu người thì khu vực này cũng sẽ không bị phong tỏa”. Tôi thể hội rằng, chỉ cần đệ từ Đại Pháp muốn ra ngoài để làm những gì cần làm, thì chúng ta sẽ ra ngoài được. Đại Pháp không gì là không thể.

Siêu thị mà tôi đến mỗi ngày có lượng người qua lại đông nhất và chưa từng bị đóng cửa một ngày nào trong suốt ba năm đại dịch. Toàn bộ nhân viên đều đã đi làm ngay cả trong giai đoạn “toàn bộ dương tính” với covid của ĐCSTQ hồi đầu năm nay.

Hướng về phía bắc của siêu thị, ở bên kia đường là một khách sạn, có một số doanh nhân đã ở lại đó vừa để tổ chức hội thảo, vừa kinh doanh một số chuỗi cửa hàng trong thành phố. Vài ngày sau, tất cả họ đều có xét nghiệm dương tính với covid. Một số siêu thị, nhà hàng, và các khu chợ xung quanh có người tiếp xúc gần với họ thì bị truy vết hoặc bị cảnh sát buộc phải đóng cửa. Tuy nhiên siêu thị lớn mà tôi đi hàng ngày thì không bị ảnh hưởng.

Còn bên kia đường về phía đông của siêu thị là khu dân cư được bao quanh bởi các cửa hàng. Một ngày nọ, có một số cư dân có kết quả xét nghiệm dương tính, việc truy vết được tiến hành ở các cửa hàng xung quanh nhưng họ lại không đến siêu thị, mặc dù các cư dân khu vực này thường xuyên ra vào siêu thị mua sắm.

Còn một điều nữa: Một trong những chi nhánh của siêu thị ở các khu vực khác đã bị đóng cửa do có vấn đề về hải sản, nhưng chi nhánh chính này lại không bị ảnh hưởng. Một nhân viên nói với tôi: “Dì à, tất cả mọi người ở đây đều nhận được lợi ích vì có dì, cảm ơn dì!”. Tôi nói: “Đó là nhờ Pháp Luân Đại Pháp – mọi người đã nhận được lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp. Nếu mọi người muốn cảm ơn thì hãy cảm ơn Sư phụ của dì. Là Sư phụ bảo chúng tôi đi giảng chân tướng, khuyên tam thoái cứu người”.

Nếu một nơi nào đó có nhiều người minh bạch chân tướng, thì người dân khu vực đó sẽ được ban phước lành, đó là có sức khỏe tốt và bình an. Tôi nghe nói rằng một học viên đã đến siêu thị này mua một chiếc áo khoác có giá hơn 200 tệ và đã dùng 100 tệ tiền chân tướng để thanh toán, nhân viên thu ngân đã vui vẻ nhận tất cả số tiền chân tướng đó – đây chẳng phải hảo sự sao? Một doanh nghiệp như vậy sẽ nhận được phúc báo.

Tôi đến siêu thị vào mỗi buổi sáng và sẽ dành hai tiếng đồng hồ để giảng chân tướng và khuyên tam thoái, bất kể trời mưa hay nắng. Tôi thường có thể thuyết phục từ 10-20 người thoái đảng mỗi ngày.

Về cơ bản tôi không có ngày nghỉ nào vì những ngày đó là những ngày tôi bận rộn nhất: Mọi người thường mua sắm trước dịp nghỉ Tết Nguyên đán, mua quà vào mùng 2 Tết, mua hàng giảm giá vào ngày phụ nữ 8/3 và trong kỳ nghỉ lễ dài ngày 1/5, mua sắm thực phẩm cho Tết Đoan Ngọ, Tết thiếu nhi. Học sinh cũng mua sắm thường xuyên hơn vào kỳ nghỉ hè.

Mọi người đến mua hàng vào dịp tết Trung thu cũng đông không kém Tết Nguyên Đán vì nhiều người tới mua hàng bằng thẻ quà tặng nhận được từ ông chủ của họ – nhiều doanh nghiệp đặt mua thẻ quà tặng cho nhân viên từ siêu thị này bởi đây là siêu thị lớn nhất trong thành phố.

Siêu thị này có hàng hóa đầy đủ nhất, tươi nhất, vòng quay hàng hóa nhanh nhất, lưu lượng khách đông nhất. Vào những ngày lễ, nhiều người đi mua sắm theo nhóm ba hoặc bốn người, đôi khi là một gia đình ba thế hệ cùng đến, tập trung nhiều nhất ở các khu vực bán mặt hàng may mặc, giày dép, mũ nón và đồ chơi.

Đôi lúc tôi không có đủ thời gian để viết ra tên đầy đủ của một gia đình thì một gia đình nữa lại xuất hiện. Những người lớn tuổi thích trò chuyện với tôi còn thế hệ trẻ thì sẵn sàng nghe lời khuyên của tôi, họ đều là những người có duyên.

Tôi rất bận rộn khi ở trong cửa hàng và ước gì có người bên cạnh có thể giúp tôi viết ra tên của những người tam thoái thì thật tốt!

Vào dịp Tết Trung thu năm 2021, tôi gặp một người đàn ông trạc 40 tuổi, ăn mặc chỉn chu lịch sự đứng ở lối vào khu quà tặng. Tôi nửa đùa nửa thật hỏi: “Cậu là phó thị trưởng thành phố phải không?” Cậu ấy dè dặt trả lời: “Không không, cháu chỉ là một nhân viên”. Tôi mỉm cười nói: “Cậu có làm thị trưởng hay không thì cũng phải bình an vô sự mới nhậm chức được đúng không? Tam thoái bảo bình an, cậu hãy cân nhắc thoái đảng nhé”.

Cậu ấy trầm tư suy nghĩ. Tôi lại nói: “Tôi biết cậu rất bận. Nhưng xin đừng bỏ lỡ cơ hội mà thượng thiên ban cho cậu – phúc duyên”. Cậu ấy quan sát toàn bộ bề ngoài của tôi – một người trí thức lớn tuổi – và bình tĩnh nói: “Được rồi, cháu thoái!” Tôi nói: “Hóa danh: Chính Quân, thoái xuất đảng, đoàn, đội, được không?” Cậu ấy trả lời: “Vâng, cảm ơn dì!”

Tại siêu thị này, tôi đã gặp các quan chức, nhân viên công chức, quân nhân, nhân viên Ủy ban chính trị và pháp luật, Phòng 610, nhân viên cảnh sát, nhân viên và người đã về hưu thuộc nhiều ngành nghề, cũng như gia đình và con cái của họ.

Một số người bỏ đi ngay khi tôi nhắc đến Pháp Luân Công, một số gợi ý tôi nên ngừng tu luyện, và một số nói với giọng điệu chế giễu: “Bà hãy đến chính phủ mà giảng!” Cũng có người nhắc tôi chú ý an toàn, và một số người cảm tạ tôi.

Một vài người đàn ông sẽ kéo tôi đến văn phòng an ninh, một số người báo cáo tôi và yêu cầu cảnh sát đến thẩm vấn tôi. Có người từng quay phim tôi ở khu vực may mặc và yêu cầu cảnh sát bắt tôi (tôi chỉ tình cờ có mặt ngày ở đó vào ngày hôm đó). Trong một vài sự cố khác, có người đưa tôi đến đồn cảnh sát. Lúc đó tôi đã giảng chân tướng cho cảnh sát, một giờ sau họ bảo tôi nói với người nhà đến đón tôi về.

Trong ba năm đại dịch vừa qua, tôi đã trải qua đủ mọi thăng trầm, có cay đắng ngọt bùi. Tôi chỉ giữ vững duy nhất một niệm từ bi cứu chúng sinh, tận lực cứu người, ngày này qua ngày khác, kiên trì không bỏ cuộc. Tôi mong rằng sẽ có thêm nhiều người minh bạch chân tướng, đắc phúc báo, đắc cứu độ!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/4/9/458585.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/31/209657.html

Đăng ngày 23-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share