Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-08-2023] Năm 2016, tôi bị giam giữ phi pháp bốn năm vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã bỏ lỡ nhiều cơ hội trợ Sư cứu độ chúng sinh. Tôi suy ngẫm về bản thân và thấy mình có tâm sắc dục và tâm sợ hãi mạnh mẽ, những tâm chấp trước đó đã khiến tôi bước trệch trên con đường tu luyện. Tôi nghĩ dù gì cũng đến đó rồi, tôi phải tống khứ chấp trước, và dù ở đâu, tôi cũng phải chứng thực Pháp cứu người. Hàng ngày, tôi đều nhẩm thuộc các bài giảng của Sư phụ và hướng nội.

Trong trại tạm giam cũng có rất nhiều cơ hội để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi quen vị Giám đốc, vì vậy tôi xin được ở lại phòng giam chuyển tiếp. Phòng này ngày nào cũng có tù nhân mới đến. Bằng cách này tôi có thể giảng chân tướng tới nhiều người hơn.

Sáng nào sau khi luyện công xong, tôi đều hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Điều đó trở nên quen thuộc và những người bị giam cũng bắt đầu hô cùng tôi. Các lính canh cũng quen với việc này, và tỏ ra như thể họ không nghe thấy gì.

Mỗi khi có người mới đến, tôi phụ trách việc đăng ký cho họ. Sau khi tôi nói với họ những việc phải làm hàng ngày, tôi giảng chân tướng và khuyên họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Tôi nỗ lực hết mình quan tâm đến những người mới bị giam, điều đó đã tạo một nền tảng tốt để cứu họ. Vị Phó trại tạm giam nói với những người mới đến: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp có những phẩm chất rất tốt. Họ không bao giờ cãi nhau. Các anh nên học hỏi họ.” Đôi khi một vài tù nhân vây quanh tôi và bảo tôi kể cho họ nghe những câu chuyện về Đại Pháp. Tôi nói với họ về bản chất tà ác của ĐCSTQ và việc Giang Trạch Dân (cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ) đã bức hại Đại Pháp như thế nào. Tôi nhận ra rằng hầu hết mọi người bị đưa tới trại tạm giam đều muốn nghe về Đại Pháp để họ có thể liễu giải Pháp Luân Đại Pháp tốt hơn.

Ở đó cũng có một số phạm nhân chưa đến tuổi vị thành niên. Tôi đã viết một bức thư giảng chân tướng dành riêng cho họ. Tôi viết: “Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, việc ghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ sẽ giúp thoát khỏi tai họa, vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là giả. Bác hy vọng cháu sẽ trở thành một đứa trẻ tốt.”

Một phạm nhân bị bắt vì tội ăn cắp. Khi mới vào, anh ta bị đau dây thần kinh tọa và đi lại khó khăn. Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy một cách chi tiết và nói với anh ấy về quan hệ nhân quả. Sau khi hiểu ra, hàng ngày mỗi khi có thời gian rảnh lại cùng tôi nhẩm các bài thơ trong Hồng Ngâm của Sư phụ. Đôi khi anh ấy vừa đi vừa thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sức khỏe của anh ấy dần được cải thiện và cơn đau đã thuyên giảm. Tôi nói với anh ấy: “Nếu anh có đức tin trong tâm, anh sẽ có sức mạnh dưới chân mình.” Anh ấy nói: “Quả đúng là như vậy.”

Để giải thích mọi thứ thấu đáo hơn, tôi đã viết một lá thư dài 6 trang cho các lãnh đạo ngành công-kiểm-pháp. Tôi nói về việc mình đã được thụ ích như thế nào từ việc tu luyện Đại Pháp, tôi đã thay đổi bản thân ra sao và rằng không có căn cứ pháp lý để bức hại các học viên. Tôi nói rằng không có luật nào xác định Pháp Luân Đại Pháp là bất hợp pháp, tôi cũng không phạm phải bất kỳ tội lỗi nào. Tôi cũng chỉ ra rằng Pháp Luân Đại Pháp được Hiến pháp và pháp luật Trung Quốc bảo vệ, chân tướng về vụ tự thiêu giả mạo trên Quảng trường Thiên An Môn và “1400 cái chết.” Cuối cùng, tôi viết về tình hình hiện nay ở Trung Quốc, và thiên lý thiện ác hữu báo.

Trí nhớ của tôi như thể được khai mở, và tôi có thể nhớ tất cả những tài liệu giảng chân tướng mà tôi đã đọc trước đây trên trang web Minh Huệ. Sau khi tôi viết xong bức thư, tôi đã chép tay thành nhiều bản. Tôi đưa cho luật sư của mình một bản, vị công tố viên một bản và giữ lại vài bản. Bất cứ khi nào có tù nhân mới đến, tôi nói với người đó: “Hãy đọc bản bào chữa của tôi và góp ý cho tôi nhé.” Tôi đã dùng cách này để giúp họ hiểu chân tướng.

Bức thư của tôi toàn diện và mô tả trải nghiệm của bản thân tôi, vì vậy nó rất thuyết phục. Một tù nhân lo lắng cho cậu con trai ngang bướng của mình. Sau khi đọc thư của tôi, anh ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp có thể thay đổi con người ta. Điều đó thật thần kỳ. Khi nào tôi được thả, tôi sẽ bảo con trai tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Tôi bị tố cáo vì quảng bá Pháp Luân Đại Pháp qua thư. Một vị quản lý rất tức giận và muốn xé nó đi. Tôi nói: “Đây là lời bào chữa của tôi.” Tôi nhờ một vị Trưởng phòng giúp đỡ, anh ấy đã nói với vị quản lý và xác nhận rằng đó đúng là một biên bản bào chữa. Tôi từng giảng chân tướng cho vị Trưởng phòng cách đây rất lâu. Cứ như thế, bức thư tiếp tục phát huy vai trò của nó. Khi tôi bị đưa tới nhà tù, lính canh đã giữ lại những lá thư đó, bảo rằng họ “tạm thời giữ chúng cho tôi.”

Cứu chúng sinh trong công việc mới

Tôi đã bị mất việc bởi cuộc bức hại. Tôi muốn tìm một công việc mới để có thu nhập ổn định mà vẫn có thời gian cứu người. Nhờ sự an bài từ bi của Sư phụ, tôi đã tìm được một trường đào tạo các hoạt động ngoại khóa. Tôi đã gặp người chủ trường khoảng 30 năm trước. Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy và anh ấy tiếp nhận những gì tôi nói.

Người chủ đang cần gấp giáo viên dạy lớp cờ vây (một môn cờ thời Trung Quốc cổ đại). Người chủ đã quan sát tôi trong vài ngày. Anh ấy nhận thấy tôi có nhân cách tốt và đã thuê tôi. Lương tuy không cao nhưng tôi có nhiều thời gian rỗi, điều đó rất tiện cho làm ba việc.

Chưa đầy một tuần sau, một công ty thiết kế gửi thư mời chính thức đến tôi với mức lương cao hơn, nhưng tôi sẽ không có nhiều thời gian. Dù yêu thích công việc thiết kế, nhưng tôi sẽ không có nhiều thời gian để làm ba việc. Vì vậy tôi đã từ chối.

Sau một thời gian, lương của tôi tăng lên. Gia đình tôi rất mừng cho tôi bởi vì tôi đã tìm được một vị trí tốt như vậy mặc dù tôi sắp đến tuổi về hưu. Tôi rất biết ơn Sư phụ, và cũng quyết tâm trân quý cơ hội tu tốt bản thân và giảng chân tướng để cứu người trong môi trường đó.

Tôi coi nhẹ tiền lương và chấp nhận những gì người chủ trả. Đồng thời, tôi tận tâm hết sức trong công việc, luôn nghĩ về việc làm thế nào để nâng cao phương pháp giảng dạy. Tôi biết rằng làm tốt trong công việc là một phần của làm người tốt, và làm vậy sẽ tạo ra môi trường thuận lợi để chứng thực Pháp.

Tôi thường dạy học sinh vào thứ Bảy, chủ Nhật cuối tuần, còn ngày trong tuần tôi thường đến các trường mầm non trong một giờ. Cờ vây là một trò chơi truyền thống, và ý tưởng của tôi là trong quá trình dạy họ chơi cờ vây, tôi có thể giúp trẻ em quay về với các giá trị truyền thống và giúp các em hiểu nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi coi tất các em nhỏ như người thân trong gia đình, những người mà tôi cần phải cứu. Tôi cảm thấy tất cả các em như những thiên thần nhỏ đến từ thiên thượng. Tôi rất chú ý và kiên nhẫn khi dạy các em. Bố mẹ các em thấy vậy thì rất vui, điều đó tạo nền tảng cho tôi giảng chân tướng cho họ.

Trong giờ giải lao, tôi thường tìm cách để trực tiếp nói chuyện với phụ huynh và giúp họ thoái ĐCSTQ. Đôi khi tôi có thể nói với họ khi họ đến đón con sau giờ học. Các bậc cha mẹ đã chứng kiến sự cải thiện trong hành vi của con cái họ, vậy nên khi tôi nói về hoàn cảnh ở Trung Quốc tồi tệ thế nào, họ lập tức liên hệ tới những gì tôi đã nói. Việc thuyết phục họ thoái Đảng không quá khó.

Tôi đã nói chuyện với một ông bố sau giờ học. Anh ấy nói với tôi rằng anh làm trong ngành xây dựng ở thành phố Thẩm Quyến, nhưng không thể quay lại đó vì Covid. Tôi nói với anh ấy về nguyên nhân của dịch bệnh, bộ mặt đen tối của ĐCSTQ, và sau đó tôi nói về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi giúp anh ấy thoái Đảng và đưa cho anh ấy một USB thông tin chân tướng cho anh ấy đọc. Anh ấy bảo rằng nói chuyện với tôi rất thú vị và rằng anh ấy đã biết được những điều anh chưa từng nghe tới trong quá khứ.

Tôi giảng chân tướng cho các học sinh lớn hơn và bảo các cháu hãy thoái khỏi các tổ chức thanh thiếu niên của ĐCSTQ. Đối với những bạn bé hơn, trước hết tôi nói với các cháu về việc làm một người tốt. Chẳng hạn, tôi hỏi một cháu gái: “Cháu có biết Chân-Thiện-Nhẫn không?”

Cháu nói: “Cháu đã trông thấy một vài thông điệp in trên tờ tiền. Mẹ cháu nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt ạ.”

Tôi nghiêm túc nói với cháu: “Chân-Thiện-Nhẫn là tốt. Cháu có muốn là một em nhỏ chân thành, tốt bụng và khoan dung không?”

Cháu đáp lại chắc chắn: “Vâng. Cháu có ạ!”

Tôi nói tiếp: “Người xấu nói nhiều lời dối trá bởi vì họ ghen tỵ với Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để làm người tốt.” Sau đó tôi giúp cháu gái đó thoái Đội .

Điều này cũng cho thấy những tờ tiền mang các thông điệp giảng chân tướng và các tài liệu Đại Pháp khác rất quan trọng. Nhiều cháu nhỏ đọc chúng và điều đó đã trợ giúp rất nhiều khi tôi giảng chân tướng cho các cháu sau này. Sau khi nhận ra tầm quan trọng của tài liệu Đại Pháp, tôi bắt đầu vận hành một điểm sản xuất tài liệu ở nhà.

Một hôm người chủ của trường học phát hiện ra trước đây tôi từng bị đi tù nên nói với tôi, rằng theo “Luật thể thao” và “Luật giáo dục,” các tội phạm bị kết án không thể dạy trẻ em. Tôi bèn đưa cho anh ấy lá thư giảng chân tướng mà tôi đã đưa cho vị công tố với các dữ kiện pháp lý có liên quan. Anh ấy hiểu ra và nói: “Pháp Luân Đại Pháp không phải là tà giáo. Học viên Pháp Luân Đại Pháp khác với những người khác. Chị hoàn toàn có thể dạy ở đây.”

Tôi cần liên tục chính lại bản thân và cứu nhiều người hơn. Tôi sẽ nghiêm khắc hơn với bản thân, buông bỏ chấp trước và sống xứng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/10/463869.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/29/211730.html

Đăng ngày 30-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share