Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 12-09-2023] Tôi phát hiện ra rằng tức giận là thứ được dưỡng thành hậu thiên. Nó hình thành trong chúng ta sau khi chúng ta được sinh ra và lớn dần lên thuận theo năm tháng cuộc sống. Kết hợp với đủ loại tư tưởng ích kỷ, chúng ta sinh tâm oán hận khi không đạt được điều mình mong muốn. Sự tức giận do ma tính gây ra có thể dần dần trở thành vật chất ma tính. Nếu chúng ta để mặc nó tồn tại, nó sẽ khống chế chúng ta khi chúng ta gặp phải những tình huống không vừa ý. Chúng ta có thể làm tổn thương người khác và tạo thêm nghiệp lực cho chính mình. Nếu một người tu luyện không thay đổi bản thân và thanh trừ tâm tức giận của họ, họ khó có thể tiêu trừ tận gốc vật chất ma tính gây ra cơn tức giận đó.

Tôi là một người nóng nảy. Tôi nổi giận khi có chuyện khó chịu xảy ra hoặc khi ai đó làm tổn thương tôi. Tôi không quan tâm đến cảm xúc của người khác. Tôi không biết kiềm chế và thiếu sự dịu dàng, nhu thuận mà một người phụ nữ nên có.

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm nhưng sự tức giận đã ngăn cản tôi đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn. Vì vậy, tôi không đề cao được tâm tính của mình.

Mỗi khi tức giận, tôi liền lớn tiếng la hét mà không cần biết người khác có thể nghĩ gì về hình tượng đệ tử Đại Pháp hay nghĩ gì về tôi. Tôi chỉ muốn trút hết oán giận của mình cho đến khi nào hả giận mới thôi.

Ở nhà, tôi có thể cáu giận bất cứ khi nào tôi muốn và la hét khi có điều gì đó không vừa ý tôi. Hành vi của tôi thô lỗ và tác động tiêu cực đến mọi người. Khi tôi mất bình tĩnh, phía ma tính của tôi lộ diện hoàn toàn và tôi bị nó kiểm soát. Tôi hành xử còn tệ hơn cả người thường chứ đừng nói đến là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Mặc dù sau đó tôi hối hận về ngôn hành của mình và biết rằng mình không nên tức giận, nhưng tôi không thể loại bỏ chấp trước đó. Cho dù đã cố gắng bao nhiêu lần chăng nữa, tôi vẫn mất bình tĩnh khi không vui và sau đó tôi lại hối hận. Cứ thế, vòng luẩn quẩn lại tiếp tục. Tôi không hướng nội và không thể kiềm chế bản thân. Tôi thậm chí còn không thể nhẫn được cái nhẫn của người thường-làm sao tôi có thể đạt được tiêu chuẩn của một người tu luyện? Tôi cảm thấy đây là lý do tại sao tâm tính tôi chưa đề cao lên được.

Ví như, chồng tôi hay đeo tai nghe khi nghe truyện trực tuyến. Hai ngày trước, tôi nói chuyện với anh ấy một hồi lâu nhưng anh ấy đeo tai nghe và không nghe thấy tôi nói bất cứ một lời nào. Anh ấy hỏi tôi: “Em vừa nói gì thế?” Tôi lập tức trở nên tức giận và lớn tiếng mắng anh ấy, trách anh ấy rằng anh thích nghe những câu chuyện trên mạng hơn những gì tôi nói.

Lần này anh ấy cũng trở nên bực bội và mắng tôi : “Em không kiên nhẫn gì cả, hơi một tý là nổi nóng. Sao em cứ lớn tiếng và hét ầm ỹ thế.” Anh ấy chỉ vào đầu mình và nói: “Chỗ này của tôi không thể chịu được nữa rồi.”

Thấy vẻ mặt giận dữ của anh ấy, tôi liền im bặt và ý thức được rằng mình không nên động một tý là mất bình tĩnh như vậy. Một lần nữa, tôi đã không hành xử như một người tu luyện.

Giờ đây tôi nhận ra ma quỷ khiến tôi tức giận và tôi biết rằng đó không phải là chân ngã của tôi mà là một loại vật chất ma tính. Nó đã ở trong trường không gian của tôi nhiều năm, khiến tôi thường xuyên tức giận và không thể thanh trừ nó.

Vì vậy, hôm nay tôi phơi bày nó ra. Tôi nhất định phải loại bỏ nó và không để nó khống chế tôi nữa. Tôi sẽ phát chính niệm để thanh trừ nó. Tôi cũng cầu xin Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, giúp tôi gia trì chính niệm để tiêu trừ nó.

Tôi sẽ không cho phép nó tồn tại nữa. Tôi sẽ nhổ tận gốc rễ của nó và trừ bỏ hoàn toàn bản chất xấu xa của tức giận. Tôi viết bài này phơi bày nó ra để nó không còn chỗ nào ẩn náu.

Tôi cũng cần thay đổi cách mà tôi tu luyện. Tôi từng nói mình quyết tâm thay đổi nhưng về căn bản thì tôi chưa thay đổi. Tôi chưa hướng nội tìm. Thay vào đó, tôi ôm giữ hình ảnh “cái tôi” của mình. Tôi không thể kiểm soát được cơn giận và cảm thấy khó chịu. Hôm nay tôi còn tự nhủ: “Mình quyết tâm thay đổi. Mình sẽ làm điều đó như thế nào? Mình sẽ loại bỏ vật chất ma tính từ tận gốc rễ và không để nó tự tung tự tác nữa. Điều này có thể giúp mình đề cao bản thân.”

Tôi cũng nhận ra rằng cùng với ma tính tức giận ấy, tôi còn ôm giữ nhiều tâm như: an dật, ích kỷ, oán giận, tật đố, tranh đấu và thậm chí là tìm cách trả thù. Bất cứ khi nào tôi gặp phải vấn đề, suy nghĩ phụ diện liền nổi lên, khiến tôi thường lo lắng, bất an, nghi ngờ, sợ điều này điều nọ, và hầu như không có chính niệm.

Hôm nay tôi đã nhận ra được các chấp trước, tôi sẽ loại bỏ chúng và thanh lý trường không gian của mình.

Để làm được điều đó, cách duy nhất là học Pháp nhiều hơn và Đại Pháp sẽ tịnh hóa tâm hồn tôi. Nếu trong tâm tôi luôn có Pháp thì chính niệm sẽ mạnh mẽ hơn. Điều này sẽ giúp tôi loại bỏ tất cả các quan niệm, chấp trước và ma tính hình thành hậu thiên. Tôi sẽ khiến cho chân ngã của mình kiểm soát và đồng hóa với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/12/465152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/23/211452.html

Đăng ngày 21-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share