Bài viết của một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp tại Tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-06-2023] Năm 1998, tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vì có nhiều vấn đề sức khỏe. Tôi đã trải qua một sự thay đổi căn bản về thân và tâm sau khi bắt đầu tu luyện. Lúc đó, tôi đã nhận ra Pháp Luân Đại Pháp uyên thâm đến nhường nào. Điều này đã củng cố tín tâm của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) và quyết tâm bước vào tu luyện. Tôi đã học Pháp và học thuộc Pháp trong hơn 20 năm qua, và làm tốt ba việc theo yêu cầu của Sư phụ.

Qua học Pháp tôi ngộ rằng không có gì mà một đồng tu Pháp Luân Đại Pháp trải qua là ngẫu nhiên. Cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Đại Pháp là do các nhân tố tà ác của cựu thế lực trong các không gian khác kiểm soát và thao túng. Nó cũng được cựu thế lực an bài từ xa xưa. Đó là một khảo nghiệm tà ác mà các đồng tu Pháp Luân Đại Pháp đã trải qua.

Sư phụ không thừa nhận khảo nghiệm tà ác này. Các đồng tu Pháp Luân Đại Pháp chúng ta cũng không nên thừa nhận nó. Chúng ta phải nghiêm túc tuân theo những yêu cầu của Sư phụ và phải kiên định tín Sư tín Pháp. Như thế, chúng ta mới có thể vượt qua được khổ nạn này và hoàn toàn phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Sau đây, tôi xin kể lại những trải nghiệm của mình về một số lần phủ định bức hại của tà ác.

Vụ bắt giữ đầu tiên: Vấn đề được giải quyết

Một chiều mùa hè năm 2005, một đồng tu đến nói với tôi rằng một đồng tu khác nghe tin Ủy ban Chính trị và Pháp Luật địa phương đã yêu cầu công ty tôi có thể để cho Phòng 610, Vụ An ninh Nội địa, Sở Cảnh sát, đồn cảnh sát khu vực, và công ty chủ quản tôi bắt giữ tôi. Tôi sẽ bị bắt và bị đưa đến một trung tâm tẩy não. Anh ấy khuyên tôi rời đi ngay lập tức để tránh bị bắt. Nhưng, đêm hôm ấy, tôi được phân làm ca đêm. Tà ác đã an bài kỹ lưỡng việc đó, và đã quyết định cách bắt tôi tại nơi làm việc sao cho hiệu quả nhất.

Thời gian rất eo hẹp. Tôi gói ghém ít quần áo, để chút tiền vào ví và đi làm. Nhiều đồng tu đã phát chính niệm và chia sẻ với tôi suy nghĩ của họ về vấn đề đó. Tôi làm việc như bình thường. Người giám sát đến kiểm tra công việc của tôi liên tục. Khi người giám sát và các công nhân khác đã về nghỉ đêm, tôi nói với một đồng nghiệp biết sự thật về chuyện gì sắp xảy ra và nhờ cô ấy làm nốt phần việc của tôi. Sau đó, tôi cùng một đồng tu khác rời đi.

Quả nhiên, xe cảnh sát và cán bộ từ các cơ quan đã đến nhưng không tìm thấy tôi. Họ tức giận và tuyên bố rằng nếu trong vòng ba ngày mà công ty tôi không tìm ra tôi, thì công ty tôi và mỗi nhân viên công ty sẽ bị trừng phạt. Họ truy lùng tôi trên các con phố, các bến xe buýt, và nơi bạn bè và người thân của tôi. Tuy nhiên, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ từ bi của chúng ta, nhờ các đồng tu phát chính niệm, tôi đã dễ dàng tới được một thành phố lớn.

Một số đồng tu khuyên tôi nên ở một thành phố khác và kiếm việc bình thường. Nhưng, tôi nghĩ làm thế cũng bằng như thừa nhận sự an bài và bức hại của cựu thế lực. Đệ tử Đại Pháp không thể thừa nhận sự bức hại vô lý này. Chúng ta phải bước trên con đường được Sư phụ an bài, và liên tục phát chính niệm. Trong hoàn cảnh này các đồng tu đang nỗ lực hết sức và không nên bị bức hại. Chúng ta may mắn được tu luyện Đại Pháp. Khi gặp khổ nạn, hẳn là tôi đã có lậu cho tà ác dùi vào. Tôi phải dành thời gian để tĩnh lại, học Pháp tập trung, và làm tốt ba việc. Chỉ như thế tôi mới có thể vượt qua can nhiễu.

Với sự giúp đỡ của các đồng tu khác, tôi đã thuê được một căn hộ ở chung. Tôi học Pháp, luyện công, và phát chính niệm được một thời gian. Trường không gian của tôi được tịnh hóa. Khi trạng thái tu luyện cải thiện, tôi cảm thấy mình có ít chấp trước người thường hơn, và không còn sợ hãi nhiều nữa.

Tôi bắt đầu dùng tên thật của mình để viết thư gửi đến Ủy ban Chính trị và Pháp luật, Phòng 610, và Cục Anh ninh Nội địa, sở cảnh sát, và các lãnh đạo công ty tôi, cũng như bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ. Tôi muốn họ được tốt và hy vọng họ sẽ có lựa chọn đúng đắn sau khi biết chân tướng, và sẽ đối xử tử tế với các người tu luyện Đại Pháp. Tôi muốn họ có một tương lai tốt đẹp.

Sư phụ giảng:

“Ở đâu xuất hiện vấn đề, ở đó cần chư vị đến giảng rõ chân tướng, đến cứu độ.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2002, Giảng Pháp tại các nơi II)

Sau 15 ngày, tôi cảm thấy trường không gian của mình sáng sủa, chính niệm cũng mạnh lên. Tôi nhận ra mình phải quay về nhà và tiêu diệt tà ác bằng chính niệm. Tôi phải quay về làm việc và tiếp tục cuộc sống bình thường.

Sau khi về nhà, tôi đã đến công ty vào ngày hôm sau. Các lãnh đạo đã nồng nhiệt chào đón tôi. Họ không nói gì mà yêu cầu tôi nghỉ ngơi hai ngày trước khi bắt đầu công việc. Các đồng nghiệp ngạc nhiên khi thấy tôi nhưng họ cũng lo lắng với những gì có thể xảy ra với tôi. Cuộc bức hại tà ác dường như điên cuồng đã được giải thể nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ.

Vụ bắt giữ thứ hai: Được giải quyết dễ dàng

Một chiều xuân năm 2008, một đồng tu khác và tôi lái xe máy chừng chín dặm từ nhà tôi đến mấy ngôi làng và thị trấn để phân phát tài liệu giảng chân tướng, đĩa DVD và giúp mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Khi chúng tôi đang nói chuyện với mọi người, một xe cảnh sát đột nhiên dừng lại gần chỗ chúng tôi. Chúng tôi rất ngạc nhiên và cảm thấy có chút sợ hãi khi thấy chiếc xe đó.

Mấy viên cảnh sát ra khỏi xe, túm lấy tay chúng tôi và đẩy chúng tôi vào trong xe. Chúng tôi nhìn thẳng vào mắt họ và hỏi họ đang làm gì. Họ nói có người đã báo cáo chúng tôi. Rồi chúng tôi bị đưa đến đồn cảnh sát.

Trên đường đi, chúng tôi phát chính niệm để giải thể tâm sợ hãi, tâm oán hận, và tâm tranh đấu trong mình, và giảng chân tướng cho các cảnh sát. Tôi biết những gì học viên Đại Pháp đang làm là ngay chính, tà ác không xứng bức hại. Chúng ta không thể để những người vô tội phạm tội đối với Pháp Luân Đại Pháp. Họ không biết chân tướng về Đại Pháp và bị những lời dối trá của ĐCSTQ lừa gạt. Chúng tôi giảng chân tướng thấu đáo cho họ. Những cảnh sát có tuổi đã lắng nghe và ngẫm nghĩ một hồi, trong khi những cảnh sát trẻ không nghe. Chúng tôi bị nhốt vào một xà lim tối tăm, bẩn thỉu.

Chúng tôi nhận ra đây là lúc phát chính niệm. Chúng tôi ngồi đả tọa trên sàn bê tông và phát chính niệm giải thể các sinh mệnh tà ác và các nhân tố đang thao túng các cảnh sát trẻ. Chúng tôi cảm thấy trường không gian của chúng tôi được tịnh hóa, chính niệm cũng rất mạnh mẽ. Trong khi đó, chúng tôi hướng nội để tìm những chấp trước khiến chúng tôi bị tà ác dùi vào. Chúng tôi biết nếu không có sợ hay chấp trước, thì tà ác sẽ lập tức bị tiêu trừ.

Sau bữa tối cảnh sát đến. Một viên cảnh sát có tuổi hơn nói sẽ đưa chúng tôi về nhà để người nhà khỏi phải đi khắp nơi tìm chúng tôi. Tôi không tin được vào tai mình và tự hỏi liệu họ có đưa chúng tôi vào trung tâm tẩy não hay không. Chúng tôi bảo anh ta rằng chúng tôi sẽ về nhà bằng xe máy của chúng tôi, cảm ơn anh ta, và nói họ đều là người tốt. Anh ta tiễn chúng tôi ra ngoài đồn cảnh sát và nói: “Chúng tôi biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt rồi. Chúng tôi không muốn bức hại các vị nữa. Các vị biết không, người ta đã ba lần báo các vị rồi chúng tôi đến chỗ các vị. Người ở đây thích trình báo người khác lắm. Hãy đến các nơi khác mà cứu người tiếp nhé.” Chúng tôi thấy rất vui cho anh ta. Chúng sinh đang thức tỉnh sau khi biết chân tướng và tự sắp đặt tốt vị trí của họ. Nước mắt tôi lăn dài trên đường về nhà. Con xin chân thành đa tạ Sư phụ và Đại Pháp.

Vụ bắt giữ thứ ba: Giải thể khó nạn

Một đồng tu và tôi đi phát tài liệu giảng chân tướng tại một khu dân cư lớn nhất và cao cấp nhất, có sự giám sát và các trạm an ninh nhiều nhất trong thành phố chúng tôi. Mỗi chúng tôi xách một túi tài liệu to. Chúng tôi phát chính niệm và cầu xin Sư phụ gia trì cho chúng tôi. Một nhân viên an ninh vừa rời khỏi cổng, và một cư dân quẹt thẻ mở cổng. Chúng tôi liền chạy xe máy vào và đỗ tại gara ô tô ở tầng hầm. Chúng tôi đi thang máy lên tầng mái của một tòa nhà lớn. Mỗi tầng có bốn căn hộ. Chúng tôi đã phát tài liệu từng tầng từ trên xuống.

Lúc xuống tầng bốn, năm gì đó, chúng tôi nhìn thấy một người lao công. Bà ấy nghe thấy bước chân của chúng tôi, bèn bấm chuông an ninh. Nhưng chúng tôi không rời đi cho đến khi phát hết cả tòa nhà. Chúng tôi nghe thấy mấy người bảo vệ hô hoán bên ngoài và tìm cách bao vây chúng tôi. Khi vào thang máy xuống tầng dưới, chúng tôi nhìn thấy một người bảo vệ đứng ở đó. Anh ta lớn tiếng hỏi có phải chúng tôi đang phân phát tờ rơi hay không. Tôi nói phải và đi thẳng ra chỗ xe máy của mình. Anh ta túm lấy tôi và không để tôi đi. Tôi phát chính niệm và giảng chân tướng cho anh ta. Anh ta không nghe và tuyên bố rằng anh ta sẽ giữ tôi cho đến khi đội trưởng của anh ta tới. Chẳng mấy chốc tất cả các nhân viên bảo vệ và người đội trưởng đã tới. Người đội trưởng có trong tay một bản tài liệu giảng chân tướng. Anh ta quát lên: ‘Đây là quảng cáo à? Chính là tờ rơi Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp).”

Tôi nói, “Phải, tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Công ban phước lành cho những ai khôn ngoan đang tìm chân tướng và thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được bình an. Nếu các anh vẫn không biết Pháp Luân Công là tốt và vẫn bức hại chúng tôi thì sẽ ra sao? Mấy người các anh sẽ không bao giờ hoàn trả nổi khi hành ác với các học viên Pháp Luân Công lương thiện đâu. Nếu các anh không tin tôi, thì hãy đọc các tài liệu này, nhất định các anh sẽ thọ ích rất nhiều.”

Lúc nói vậy, nỗi sợ hãi và lo lắng của tôi cũng tiêu tan. Tôi rất bình thản. Người đội trưởng nói: “Đừng đến đây nữa. Nếu Phòng An ninh Nội địa mà tìm thấy các vị, thì các vị sẽ gặp rắc rối đấy.” Tôi lái xe máy ra khỏi khu dân cư đó.

Vụ bắt giữ thứ tư: Tiêu trừ tâm sợ hãi

Hai năm sau khi đại dịch bắt đầu chúng tôi cảm thấy việc cứu người là rất khẩn cấp. Chúng tôi không muốn bỏ sót bất kỳ ai, đặc biệt người ở các làng quê và thị trấn. Bốn chúng tôi, chia thành hai nhóm, đi đến các thôn làng và thị trấn để phát tài liệu giảng chân tướng. Trong vòng hai tiếng đồng hồ, chúng tôi đã phát được vài ngôi làng. Chúng tôi cảm thấy tốt và bớt sợ hơn. Chúng tôi đã không nhận ra rằng chúng tôi đang trở nên tự mãn, tham lam, và chấp vào làm việc.

Ngay cả vào những ngày hè nóng nực chúng tôi cũng không buông lơi. Cứ khoảng chục ngày đến hai tuần, chúng tôi lại đi ra ngoài để phát tài liệu. Tuy nhiên, chúng tôi đã trở thành mục tiêu của một số người và cảnh sát. Một hôm, khi tôi phát đến tờ rơi cuối cùng, đang chuẩn bị về nhà thì tôi bị dao động chính niệm, mất cảnh giác, không chú ý an toàn. Ba người đàn ông giận dữ không biết từ đâu ra, chửi rủa tôi ầm ỹ, và túm chặt tôi. Họ không để tôi đi. Họ đã bị cựu thế lực khống chế và đã tìm chúng tôi một thời gian rồi. Tuy nhiên, tôi đã giảng chân tướng cho họ và bảo họ hãy làm người tốt, nhưng họ vẫn không để tôi rời đi. Họ nói rằng họ đã báo tôi với cảnh sát và sẽ đợi cảnh sát đến.

Xe cảnh sát chở tôi thẳng đến đồn cảnh sát thành phố. Tôi lúng túng không biết phải làm gì khi thấy bao nhiêu cảnh sát trong một tòa nhà được canh giữ nghiêm ngặt, cờ ĐCSTQ treo khắp nơi. Nhưng nghĩ lại, tôi là đệ tử Đại Pháp, không gì có thể ngăn cản được. Tôi đến đây là để cứu chúng sinh. Theo Sư phụ yêu cầu, tôi đang làm những việc chính nhất trong vũ trụ này. Tại sao tôi phải sợ?

Ngay khi ra khỏi xe, tôi đã giảng chân tướng cho cảnh sát. Tôi liên tục phát chính niệm để giải thể các sinh mệnh và yếu tố tà ác đang khống chế họ. Các đồng tu ở bên ngoài biết chuyện cũng phát chính niệm cho tôi. Tôi cảm thấy mình được bao bọc trong một trường năng lượng mạnh mẽ không chút sợ hãi.

Cảnh sát đã nhốt tôi trong một cái lồng. Tôi phát chính niệm và hướng nội tìm chấp trước khiến tôi bị tà ác dùi vào. Tôi có chấp trước tự mãn, tâm tham, tình thân quyến, tâm sắc dục, và tâm thích làm việc. Tôi phải loại bỏ chúng càng sớm càng tốt.

Sau 10 giờ đêm, họ đưa tôi đến bệnh viện khám sức khỏe. Tôi phát chính niệm suốt quãng đường và giảng chân tướng cho các nhân viên bệnh viện và mọi người ở đó. Họ mỉm cười gật đầu. Ngay sau đó bác sỹ đo huyết áp của tôi thấy huyết áp rất cao. Tôi ngạc nhiên nhưng nhận ra rằng đó là giả tướng giúp tôi được về nhà.

Ngày hôm sau, cảnh sát yêu cầu tôi ký một biên bản giam giữ, trong đó ghi tôi sẽ bị giam 10 ngày. Tôi nghiêm túc nói với họ: “Tôi chưa từng phạm tội mà chỉ làm một người tốt tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi cho mọi người biết sự thật và giúp họ được bình an. Các vị đang bắt giữ tôi phi pháp. Các vị biết luật nhưng lại phạm luật. Các vị đang phạm tội. Hãy gọi lãnh đạo Cục An ninh Nội địa đến đây. Huyết áp tôi cao thế mà các vị vẫn bức hại tôi. Ông ta phải chịu hoàn toàn trách nhiệm nếu xảy ra bất kỳ hậu quả nào.”

Rồi họ cố ép tôi tiêm vắc-xin. Tôi từ chối vì huyết áp cao. Tôi giải thích với bác sỹ. Bác sỹ nói vắc-xin là tự nguyện và anh ta sẽ không chịu trách nhiệm.

Mấy viên cảnh sát không còn cách nào khác, bèn gọi cho cấp trên, kể cả lãnh đạo Cục An ninh Nội địa. Viên cảnh sát trực ban nói: “Chúng tôi không giữ bà nữa. Tôi sẽ gọi con bà tới đưa bà về.” Trên đường quay lại đồn cảnh sát, một cảnh sát nói với tôi: “Từ giờ hãy cẩn trọng. Đừng để rơi vào tay chúng tôi nữa. Đừng có nói nhiều với chúng tôi khi gặp chúng tôi trên phố. Bà về đến nhà thì dọn hết mọi thứ đi. Thường thì, trong vòng một tuần chúng tôi có thể đến nhà bà khám xét. Đừng để chúng tôi thấy đồ của bà.” Tôi đã đường đường chính chính ra khỏi đồn cảnh sát.

Nhận thức của tôi: Giữ Thần niệm chứ không phải là nhân niệm

Tôi đã phủ nhận bốn lần bức hại của tà ác, cũng như sự quấy nhiễu không ngừng từ công ty tôi, tổ dân phố, và cảnh sát suốt 23 năm qua. Thể ngộ của tôi là các đệ tử Đại Pháp trước hết phải kiên định tín Sư tín Pháp và có chính niệm mạnh mẽ. Chính niệm đến từ Pháp. Chúng ta phải học Pháp nhiều hơn nữa. Học Pháp tốt là quan trọng nhất.

Chúng ta là các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp và đến để cứu chúng sinh. Các yếu tố tà ác của cựu thế lực khống chế những ai chưa biết chân tướng mà tham dự vào việc bức hại. Giảng chân tướng là rất cốt yếu. Tu luyện là một quá trình mà trong đó một con người có thể tu thành Thần. Chúng ta phải luôn coi bản thân mình là người tu luyện và dùng Thần niệm thay vì nhân niệm, và hãy để phía tu xong của chúng ta đóng vai trò chủ yếu. Như thế tà ác sẽ diệt vong.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/25/462027.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/1/211106.html

Đăng ngày 18-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share