Bài viết của Huệ Thông, đệ tử Đại Pháp tại vùng Đông Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-08-2023] Tôi là một nữ đệ tử Đại Pháp đắc Pháp năm 2002. Trong hai năm qua, tôi luôn muốn viết ra thể ngộ của bản thân về kinh văn “Lời cảnh tỉnh” trong “Tinh Tấn Yếu Chỉ” để giao lưu với các đồng tu, nhưng do chướng ngại của các chủng quan niệm khác nhau, nên cứ lần lữa mãi. Tuy nhiên gần đây, tôi đã chứng kiến hoặc nghe nói về một số đồng tu vẫn chưa bước ra khỏi tu luyện cá nhân, vẫn còn chịu đựng tiêu nghiệp, bệnh tật và thậm chí bị lấy mất nhục thân. Điều này khiến tôi thấy buồn và xót xa, nên quyết định viết bài này càng sớm càng tốt. Hy vọng những thể ngộ của tôi trong bài viết này phần nào giúp các đồng tu vẫn đang ở trong tu luyện cá nhân, vẫn đang phải chịu đựng đau khổ trong ma mạn của tu luyện cá nhân lấy làm tham khảo.
Ngày hôm đó khi đọc đến đoạn Pháp:
“Không thể là tôi cứ mãi tiêu nghiệp cho chư vị, còn chư vị không đề cao một cách chân chính trong Pháp, nhảy thoát khỏi nhận thức của con người và quan niệm của con người. Phương thức suy xét, nhận thức, cảm kích của chư vị về tôi và Đại Pháp đều là biểu hiện tư duy người thường. Nhưng điều tôi dạy chư vị chính là vượt thoát khỏi người thường cơ mà! Hãy từ lý tính mà nhận thức Đại Pháp một cách chân chính.“
“Trong tu luyện chư vị không phải là do chính mình đề cao một cách hết sức thực tại một cách chân chính, từ đó khiến bên trong phát sinh biến hoá lớn mạnh về bản chất, mà là dựa vào lực lượng của tôi, mượn nhân tố lớn mạnh bên ngoài, như thế vĩnh viễn không cải biến bản chất con người của chư vị chuyển biến thành Phật tính được. Nếu chư vị ai ai cũng có thể từ nội tâm nhận thức Pháp, ấy mới là thể hiện của Pháp uy lực vô biên —Phật Pháp lớn mạnh tái hiện ở nhân gian!” (Lời cảnh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Đọc xong hai đoạn Pháp này, toàn thân tôi chấn động. Tôi đọc lại một cách cẩn thận và lại ngộ ra thêm, đặc biệt là đoạn Pháp ”Không thể là tôi cứ mãi tiêu nghiệp cho chư vị, còn chư vị không đề cao một cách chân chính trong Pháp, nhảy thoát khỏi nhận thức của con người và quan niệm của con người.” (Lời cảnh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ) cứ vang lên trong tâm trí tôi.
Nếu như bản thân cảm thấy đau đớn, khó chịu hay không thoải mái ở đâu đó, mà bạn lại cho rằng đó là tiêu nghiệp, thì chính là đang đứng tại góc độ tu luyện cá nhân để suy nghĩ vấn đề.
Là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta phải viên dung điều mà Sư phụ muốn: đó là bứt ra khỏi nhận thức và quan niệm của con người, chân chính đề cao bản thân trong Pháp một cách thực sự, thì mới có thể vượt qua. Điều này đòi hỏi chúng ta phải chân chính lý giải Pháp, lý giải Chính Pháp và lý giải những yêu cầu của Sư phụ đối với các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Chỉ khi làm được như vậy chúng ta mới nhảy ra khỏi nhận thức của con người, nhảy ra khỏi hạn chế của tu luyện cá nhân, cũng có nghĩa là chân chính tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp. Bất kể gặp phải loại ma nạn nào, chúng ta nhất định sẽ được Sư phụ gia trì và khi chúng ta đề cao lên thì ma nạn sẽ tự tiêu giải.
Sư phụ giảng:
“Ngoại trừ học viên mới ra, Sư phụ từ sau 20 tháng Bảy, 1999 trở về sau, là không tạo ra ‘quan’ [khảo nghiệm] tu luyện cá nhân nào cho chư vị, bởi vì tu luyện cá nhân của chư vị đã toàn diện chuyển hướng sang cứu độ chúng sinh, và chứng thực Pháp rồi.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)
“Thực ra với những học viên lâu năm [từ thời] trước cuộc bức hại, là tôi đều đưa chư vị đến vị trí rồi; kể cả những học viên mới về sau, chỉ cần có chính niệm chính hành, hoàn toàn có thể bảo hộ bản thân rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)
Từ những lời giảng trên, tôi ngộ ra Sư phụ đã đẩy chúng ta đến vị trí rồi, bao gồm cả những học viên mới có thể chính niệm và chính hành, nghĩa là chúng ta đã được Sư phụ đưa lên vị trí cao nhất của nguyên lai sinh mệnh. Cảnh giới sinh mệnh và thần thông là phù hợp với Pháp của tầng đó, là thuần tịnh. Mỗi tế bào của chúng ta đều được cấu thành từ vật chất cao năng lượng, là trạng thái của Thần, thử hỏi chúng ta có thể bị bệnh không? Tu luyện của chúng ta đã hoàn toàn chuyển hướng sang cứu độ chúng sinh và chứng thực Đại Pháp. Tất cả triệu chứng nghiệp bệnh xuất hiện, các chủng can nhiễu và ma nạn đều là giả tướng, đều chỉ là giúp cảnh tỉnh chúng ta đi cho tốt con đường tu luyện Chính Pháp.
Có người nhân tâm thực sự là thâm căn cố đế: Tôi bị viêm túi mật nên không dám ăn trứng; bụng dạ tôi không tốt nên không ăn được đồ cay, uống đồ lạnh; chân tôi đau và sưng tấy. Lo lắng thế này thế kia, thân thể cảm thấy không khỏe, tốt nhất là tôi nên đi bệnh viện, v.v. Điều Sư phụ muốn là chúng ta thành Thần, vậy làm sao chúng ta có thể đi trên con đường của người thường? Những cơ hội tốt để chúng ta đề cao đều bị bỏ lỡ hết lần này đến lần khác, thật là đáng tiếc. Kỳ thực, đó là vì chúng ta chưa nhìn thấu được giả tướng, vẫn đặt bản thân vào vị trí của người thường, mà không chân chính đứng tại Pháp để nhận thức Pháp. Nếu chúng ta có thể nhảy ra khỏi nhận thức của người thường, chuyển biến quan niệm người thường, không thuận theo nó, thì có thể chính là “liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” rồi. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Có một học viên bị giả tướng say tàu xe rất nghiêm trọng, mỗi lần ngồi xe đi ra ngoài, cô ấy đều có cảm giác như sắp nôn ra dịch vàng. Có lần cùng chúng tôi đi ra ngoài, cô ấy ngừng ăn sau khi mới chỉ ăn vài miếng. Tôi hỏi sao cô ấy sao ăn ít thế? Cô ấy nói sợ say xe và sợ mập. Tôi nói: “Cô không nên thừa nhận nó, nỗi sợ đó không phải là cô, đó không phải lời của bản thân cô. Cứ ăn uống như bình thường, thậm chí ăn nhiều hơn và trên hành vi nhất định phải phủ định nó. Cô không bị say xe, mọi tế bào trong cơ thể cô đều được cấu thành từ vật chất cao năng lượng, làm sao cô có thể bị say xe được? Đó là giả tướng thôi”. Người đồng tu đó bỗng hiểu ra và tiếp tục chuyến hành trình sau khi ăn no. Kết quả là, cô ấy hoàn toàn ổn và không bao giờ bị say tàu xe nữa.
Tôi nhớ vào mùa thu năm ngoái, có đồng tu vì bận rộn với việc thu hoạch mùa vụ nên không đủ thời gian làm ba việc. Tôi được nghỉ hai ngày nên quyết định đi cùng một đồng tu khác đến giúp một tay. Nhưng sáng sớm thức dậy, tôi cảm thấy vùng dưới xương sườn đau rát, không dám cởi áo và không thể kéo quần lên được. Thoạt nhìn có năm, sáu mụn nước nhỏ màu đỏ. Đối với người thường thì nó là bệnh zona thần kinh. Tôi phải làm sao đây? Đồng tu hiện đang cần giúp đỡ, chúng tôi là một chỉnh thể và không muốn bỏ ai lại phía sau, nhất là trong tình huống đồng tu đang cần hỗ trợ! Vì vậy, tôi phát chính niệm cường đại để quy chính toàn bộ những sinh mệnh can nhiễu chỉnh thể chúng tôi trợ Sư chính Pháp, nếu không quy chính thì sẽ bị diệt trừ. Sau đó, tôi nhanh chóng để quần áo xuống, xắn quần lên, làm xong một cách nhanh gọn, không còn cảm thấy đau rát gì nữa. Tôi cùng đồng tu cười nói vui vẻ, chúng tôi ra đồng bẻ ngô, chất lên xe tải, cắt thân ngô, làm đủ mọi việc và quên mất những triệu chứng trên. Mãi đến khi về đến nhà mới nhớ tới nó và thấy mụn rộp đã xẹp xuống rồi.
Nếu chúng ta chân chính nhìn nhận được rằng Sư phụ đã đẩy chúng ta đến Thần vị cao nhất, chúng ta có thể ở trong Pháp mà nhận thức Pháp, bước ra khỏi tu luyện cá nhân và suy nghĩ vấn đề đựa trên cơ điểm trợ Sư chính Pháp. Chúng ta là những sinh mệnh được Sư tôn tuyển chọn và chúng ta ở đây để trợ Sư cứu người. Chúng ta là sứ giả của Thần, là những sinh mệnh được Đại Pháp tạo tựu, có thể chính lại mọi thứ bất chính. Hết thảy quan, nạn, phiền toái, nghiệp bệnh đều không liên quan. Ở đây không có chỗ cho sự can nhiễu và an bài của tà ác các ngươi, chỉ có ta quy chính và thanh trừ phần tà ác các ngươi. Tôi nghĩ, nếu gặp phải ma nạn lần nữa, thì bạn xem chúng còn dám động đến bạn không?
Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ của bản thân tôi, nếu có chỗ nào không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi góp ý.
Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (Hồng Ngâm).
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/11/463923.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/29/211059.html
Đăng ngày 25-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.