Bài viết của Bằng Bằng, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-03-2023] Năm nay tôi 86 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Tôi chỉ học hết tiểu học. Mặc dù văn hóa thấp, nhưng qua hơn 20 năm không ngừng học Pháp luyện công, tôi đã minh bạch nhiều vấn đề khó lý giải. Tôi hiểu được sinh mệnh đến từ đâu, mục đích làm người và tu luyện là gì.

Trước khi tu luyện, tôi bị loét dạ dày nghiêm trọng. Tôi đã đến điều trị tại một số bệnh viện lớn ở Bắc Kinh, Thượng Hải và Trường Sa, nhưng các bác sỹ không thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Sau khi tu luyện, tôi trở nên khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần.

Mười nghìn Nhân dân tệ

Năm 2016, tôi đến ngân hàng rút tiền mà lại không kiểm đếm. Sau khi về nhà, tôi phát hiện ra nhân viên ngân hàng đã trả thừa cho tôi 10.000 Nhân dân tệ. Tôi lập tức quay lại ngân hàng để trả lại số tiền thừa đó.

Sư phụ giảng:

“Pháp môn này của chúng tôi chính là trực chỉ nhân tâm; ở nơi lợi ích cá nhân, gặp khi mâu thuẫn giữa người với người, thì liệu có thể coi thường coi nhẹ những chuyện ấy được hay không – đây là vấn đề then chốt.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói với người nhân viên trẻ tuổi: “Bà vừa rút tiền lúc nãy, cháu đã trả nhầm cho bà rồi.” Cậu ấy nói: “Là máy đếm, nhầm sao được ạ.” và khinh khỉnh liếc nhìn tôi, như thể nghĩ rằng tôi bảo cậu ấy đã đưa thiếu tiền. Tôi nói với cậu ấy rằng cậu đã trả thừa cho tôi 10.000 Nhân dân tệ.

Cậu ấy chợt hiểu ra vấn đề liền cẩn thận kiểm tra sổ tiền gửi của tôi và nhận thấy rằng tôi đã đúng. Cậu ấy nói: “Cháu cảm ơn bà. Bà thật tốt quá. Hôm nay nếu bà không trả lại tiền, cháu sẽ gặp rắc rối lớn.” Một khách hàng bên cạnh nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng tôi bèn nói: “Nếu ai ai cũng hành xử giống bác thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao.”

Ngày hôm sau, người nhân viên trẻ cùng một trong những đồng nghiệp của cậu ấy đã đến gặp tôi. Họ lấy ra một phong bao lì xì màu đỏ, đưa cho tôi và nói: “Đây là chút tấm lòng của cháu, mong bà nhận ạ.“ Tôi vội vàng từ chối và nói: “Bà ghi nhận thành ý của cháu, nhưng bà không thể nhận món quà này được. Bà là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, là tu Chân-Thiện-Nhẫn. Những người tu luyện đều nghĩ đến người khác trước và buông bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân. Tất cả các học viên Đại Pháp đều làm như vậy.”

Cậu ấy xúc động nói: “Sư phụ của bà thật vĩ đại, đã dạy bảo nên một đệ tử cao thượng như vậy!” Nhân cơ hội này, tôi đã nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Đối với tôi, đó chính là phần thưởng tuyệt vời nhất.

Tai nạn xe hơi

Tháng 5 năm 2022, tôi đã bị một chiếc ô tô đâm vào. Hôm đó, tầm khoảng 10 giờ tối, sau khi luyện công tại nhà một học viên khác, tôi trở về nhà. Khi tôi băng qua đường thì có ba chiếc ô tô tăng tốc vượt lên phía bên phải tôi. Hai chiếc đầu tiên vượt qua tôi, nhưng chiếc xe còn lại đã hất tôi xuống đất. Tôi biết mình gặp tai nạn, trong tâm vội kêu lên: “Xin Sư phụ cứu con! Xin Sư phụ cứu con! Con không sao hết!”

Khi tôi định thần lại và mở mắt ra thì thấy ba thanh niên đang đứng trước mặt tôi. Một trong số họ nói: “Bà ơi, xe của cháu đâm vào bà. Chúng cháu sẽ đưa bà đến bệnh viện!” Lúc đó, tôi bị mất cảm giác và không thể nhấc được chân phải của mình lên, cả tay và chân của tôi đều tê cứng. Da đầu tôi cũng bị tê và đau ê ẩm, nhưng đầu óc tôi tỉnh táo. Tôi nói với họ: “Bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà sẽ ổn thôi. Bà biết rằng các cháu không cố ý đâm vào bà. Bà sẽ không gây rắc rối cho các cháu đâu.”

Tôi đưa số điện thoại của con trai và con gái tôi cho mấy cậu thanh niên và nhờ họ gọi điện cho các con tôi đến đưa tôi về nhà. Các con tôi vội vã chạy đến, nhưng cậu tài xế đã đâm vào tôi nhất quyết đưa tôi đến bệnh viện. Cậu ấy bảo: “Bà đã cao tuổi như vậy, nhỡ có điều gì xảy ra thì sao ạ?” Các con nhìn thấy tay và chân của tôi sưng tấy, mặt tôi cũng vậy, khắp người tôi còn bị bầm tím, chúng lại càng lo lắng hơn.

Tôi không đủ sức để tranh luận qua lại và nhóm thanh niên đã đưa tôi đến bệnh viện. Tại bệnh viện, bác sỹ cho biết: “Tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng bà vẫn cần nhập viện để theo dõi.” Tôi quyết không đồng ý cho dù bọn trẻ thúc giục tôi. Tôi nghiêm túc nói với cậu thanh niên: “Bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà sẽ ổn thôi. Bà có thể ký giấy để miễn trách nhiệm pháp lý cho các cháu.” Con trai và con gái biết rằng đó là nguyện ý của tôi nên đã đưa tôi về nhà.

Tôi đã không ngừng tăng cường học Pháp. Tôi nhận ra rằng những biểu hiện của khổ nạn đều là giả tướng, cả nỗi đau và sự thoải mái cũng là giả. Bởi vì nó không có thật, nên ba từ “cựu thế lực” cũng không tồn tại trong tâm trí tôi, và tôi đã không suy nghĩ đến nó. Nó không có ở đó, vậy tại sao tôi lại phải bận tâm về nó? Tôi không thừa nhận sự tồn tại của nó.

Tôi không quan tâm liệu chân mình có bị đau hay không vững khi luyện công hay không, mà tôi cứ luyện. Khi tôi cảm thấy buồn ngủ trong khi đọc Pháp, tôi cứ tiếp tục đọc, chính là dùng Pháp mà Sư phụ giảng để chính lại bản thân, và dùng Đại Pháp để chỉ đạo tôi tu luyện. Cứ như thế, cơ thể tôi trở nên tốt hơn mỗi ngày. Trong vòng chưa đầy 10 hôm, tôi đã có thể tự mình đi đến nhóm học Pháp.

Sau khi tôi từ bệnh viện trở về nhà, người lái xe gây tai nạn và một người ở Phòng giám sát giao thông đã đến thăm tôi, đồng thời biếu quà và tiền. Tôi nói với họ: “Bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà cảm ơn ý tốt của các cháu, nhưng bà không thể nhận gì cả.” Tôi nói với họ sự thật về cuộc bức hại và vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, và tại sao họ nên thoái ĐCSTQ. Họ chăm chú lắng nghe rồi vui vẻ thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong.

Lúc họ gần ra về, tôi dặn họ ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Họ đồng thanh nói: “Chúng cháu nhớ rồi ạ.” Tôi rất vui vì họ sẽ có một tương lai tốt đẹp.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/3/28/458097.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/8/209789.html

Đăng ngày 22-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share