Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-06-2023] Tôi được xuất viện sau khi bác sĩ đã thử mọi cách để chữa bệnh tim nguy kịch cho tôi nhưng vô hiệu. Tôi nằm một chỗ trên giường, không thể ăn uống hoặc làm gì, chỉ chờ đợi cái chết.

Tôi sẽ không bao giờ quên thời điểm tôi tuyệt vọng nhất, đó là vào năm 1997, đến nay ký ức vẫn còn nguyên vẹn. Cơ thể tôi đang hấp hối nhưng đầu não vẫn còn thanh tỉnh. Bất ngờ tôi chợt nhớ ra người hàng xóm có kể với tôi rằng nhiều bệnh của cô ấy đã được chữa lành sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện cả tâm lẫn thân truyền thống của Trung Quốc. Cô ấy đã rủ tôi cùng luyện tập nhưng lúc đó tôi quá bận rộn. Tôi làm việc cả ngày và phải chăm sóc con. Tôi bảo cô ấy tôi sẽ thử khi nào có thời gian.

Giờ nghĩ lại tôi hối tiếc quyết định này. Nếu khi ấy tôi biết mình sẽ phải ra đi sớm, tôi đã cố gắng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ sớm rồi. Để không phải hối tiếc nữa, tôi đã tự nói với bản thân: “Nếu mình có thể vượt qua đêm nay thì ngày mai mình sẽ sang nhà hàng xóm để học Pháp Luân Đại Pháp, không phải để chữa bệnh mà là để hoàn thành tâm nguyện“. Thực sự mà nói, lúc đó tôi không tin mình có thể khỏi bệnh. Tôi chỉ muốn học Pháp Luân Đại Pháp.

Đêm ấy quả là một đêm dài và tôi đã bất tỉnh vài lần. Nếu không nhờ chồng tôi suốt đêm bên cạnh đánh thức tôi dậy, tôi đã không thể nhìn thấy bình minh vào sáng hôm sau. Ngày hôm sau, tôi nói với chồng rằng tôi muốn học Pháp Luân Đại Pháp. Thật thần kỳ, nhịp tim của tôi đã bắt đầu ổn định lại. Mặc dù tôi yếu đến mức không thể nhấc nổi mí mắt, nhưng với sự giúp đỡ của chồng, tôi đã đi đến nhà người hàng xóm trong khi hai mắt vẫn đang nhắm lại.

Người hàng xóm đọc cho tôi nghe sách của Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy hướng dẫn tôi luyện năm bài công pháp. Từ lúc nào không biết, tôi đã luyện xong bài công pháp thứ 1, thứ 3 và thứ 4 trong vòng nửa tiếng đồng hồ. Tôi cố gắng luyện từng động tác sao cho thật chuẩn xác nên cứ đứng như vậy mà luyện. Thật kỳ diệu – tôi không hề thấy mệt mỏi chút nào và tiếp tục học bài công pháp tiếp theo.

Sau khi chúng tôi hoàn thành xong các bài công pháp, người hàng xóm nói chuyện với chồng tôi còn tôi thì đứng bên ngoài đợi chồng. Lúc họ đang nói chuyện, tôi một mình tự đi về nhà. Lúc đứng trước cửa nhà, tôi mới bất ngờ nhận ra mình đã có thể đi lại được. Tôi thậm chí còn đi lên cầu thang.

Tôi vừa phấn khởi vừa ngạc nhiên. Làm sao mà bệnh của mình đã được chữa khỏi khi chỉ mới luyện các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp có một lần? Thật khó tin. Tôi bước vào trong nhà, rót nước và uống vài ngụm đầy miệng. Tôi có thể nuốt mà không gặp khó khăn! Thực ra trước khi đến nhà hàng xóm, tôi không thể nuốt được thứ gì, kể cả nước.

Tôi vui mừng quá đỗi! Tựa như được ban cho phép màu! Sức khoẻ tôi dần dần bình phục. Tôi không chỉ tự chăm sóc bản thân mà còn làm được việc nhà mà không hề mệt mỏi. Tôi như có một cơ thể mới. Ngoài bệnh tim, tất cả các bệnh khác cũng không cánh mà bay. Tôi không còn bị các bệnh về dạ dày, viêm gan, cao huyết áp, viêm vú nữa. Tôi chưa từng biết rằng cuộc đời có thể hạnh phúc và thoải mái như vậy.

Tôi rất may mắn khi được Sư phụ ban cho cơ hội lúc cận kề cái chết. Đệ tử vô cùng biết ơn Sư phụ. Trải nghiệm cá nhân của tôi đã minh chứng rằng Pháp Luân Đại Pháp có hiệu quả kỳ diệu trong việc trừ bệnh khoẻ thân.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/7/461625.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/11/210266.html

Đăng ngày 23-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share