Bài viết của Mộc Tử, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-06-2023] Tôi sinh vào những năm 1950, yêu thích thể thao và võ thuật từ nhỏ. Nhưng dù luyện tập chăm chỉ đến đâu, tôi cũng không tiến bộ được nhiều bởi vì tôi không tìm được một minh sư dẫn lối. Sau đó, vào tháng 7 năm 1995, tôi tình cờ đọc được Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Khi đọc sách, tôi biết đó chính là con đường mà tôi hằng tìm kiếm.

Tôi đã đọc cuốn sách hai lần và minh bạch được rất nhiều vấn đề. Tôi lý giải được ý nghĩa của cuộc sống, đó chính là để phản bổn quy chân. Tôi ngộ rằng chấp trước vào danh đã cản trở sự tiến bộ của tôi và rằng chúng ta nên tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Năm 1996, một số học viên đến nhà tôi để xem băng hình các bài giảng của Sư phụ Lý. Trong một video bài giảng, Sư phụ giảng động vật không được phép tu luyện. Đột nhiên, một con chuột rất lớn rơi xuống từ trần nhà, đập xuống mặt sàn và chết. Tôi đã rất ngỡ ngàng.

Mặc dù tôi biết Pháp Luân Đại Pháp rất tốt, nhưng tôi dần dần buông lơi tu luyện, đặc biệt là sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu cuộc bức hại vào tháng 7 năm 1999.

Vào một ngày năm 2007, tôi cảm thấy không khỏe nên đi khám tại bệnh viện huyện, và được chẩn đoán mắc bệnh ung thư bàng quang. Tôi muốn kiểm tra lại lần ​​​​hai, vì vậy tôi đã đến một bệnh viện lớn hơn, nhưng kết quả vẫn không thay đổi. Vợ và con trai tôi đã gom góp được 300.000 Nhân dân tệ để đưa tôi đến một trong những bệnh viện tốt nhất ở Bắc Kinh để làm phẫu thuật. Nhưng bác sỹ chuyên khoa nói với người nhà rằng phẫu thuật có thể không giúp ích gì vì tình trạng của tôi quá nghiêm trọng.

Không lâu sau, cân nặng của tôi giảm từ hơn 68 kg xuống còn khoảng 34 kg. Tôi không thể ăn uống được gì và có lẫn máu trong phân. Hàng ngày, vợ và con trai tôi đều than khóc. Mẹ tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, bà nói với họ: “Đừng khóc. Nếu chồng con thực sự tin vào Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ sẽ cứu chồng con.” Khi nghe thấy thế, tôi quyết định bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một cách tinh tấn.

Lúc đó tôi đã nằm liệt giường, vì vậy lúc đầu tôi chỉ có thể nghe các bài giảng của Sư phụ. Thật ngạc nhiên, sau khoảng ba tuần, tôi đã có thể luyện công. Dần dần tôi bắt đầu hồi phục. Đã 16 năm trôi qua, tôi vẫn còn sống và khỏe mạnh. Không lời nào có thể diễn tả lòng cảm ân sâu sắc của tôi đối với Sư phụ!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/17/446517.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/7/15/210310.html

Đăng ngày 17-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share