Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-05-2023] Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm trong việc giảng chân tướng Đại Pháp trong khi tiếp xúc với cảnh sát để họ hiểu đúng về Pháp môn tu luyện này.
Một lần, trong khi đang giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người ở một cửa hàng quần áo, tôi gặp một người đàn ông. Anh ấy chủ động nói với tôi rằng mình là đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và muốn thoái xuất khỏi đảng. Anh ấy còn nói mình là công an, hôm nay tới để giám sát các học viên Pháp Luân Công, đồng thời còn nói cho tôi biết người đàn ông đi giày trắng đứng cách đó khoảng 9m cũng là cảnh sát và tôi nên tránh xa người đó.
Một ngày nọ, trong khi đang giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp tại một trạm xe buýt, tôi nhìn thấy một người đàn ông đang đứng cạnh cửa sổ. Khi tôi đề nghị cậu ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cậu ấy bảo tôi hãy tránh xa cậu ấy ra vì cậu ấy là cảnh sát. Tôi bước lại gần, nghĩ ra một hóa danh cho cậu ấy, viết nó lên một tờ giấy và đưa cho cậu ấy xem. Tôi nói: “Vì cậu là cảnh sát nên cậu cần phải biết chân tướng. Nếu là đảng viên ĐCSTQ, cậu hãy dùng hóa danh này để thoái xuất khỏi đảng nhé?” Cậu ấy gật đầu và cảm ơn tôi.
Một lần khác, trong khi đang giảng chân tướng ở nhà ga xe lửa, tôi bị một viên cảnh sát mặc thường phục kéo về đồn cảnh sát trong nhà ga. Họ mở túi của tôi và tìm thấy một vài tờ tiền giấy có in thông điệp giảng chân tướng và một cuốn danh bạ điện thoại. Tôi đã phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi nói với họ rằng không có gì đáng quan tâm trong túi của tôi, các tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp đều phù hợp với điều 36 của Hiến pháp, rằng tự do tín ngưỡng và ngôn luận là những quyền cơ bản của con người, và rằng ĐCSTQ đã vi phạm pháp luật và vi phạm nhân quyền.
Họ đã thảo luận với cấp trên và sau đó nói rằng tôi có thể đi. Khi tôi yêu cầu họ trả lại cuốn danh bạ điện thoại, họ từ chối. Tôi nói: “Đó là tài sản cá nhân của tôi. Tôi sẽ không rời đi nếu các anh không trả lại cho tôi. Tôi kéo một chiếc ghế và ngồi xuống.“ Một cảnh sát đứng ở cửa bước tới và nói: “Cậu trả lại cho bà ấy đi.”
Gần đây tôi đã quay lại nhà ga xe lửa để giảng chân tướng và gặp vị cảnh sát đã hỗ trợ tôi lần trước. Anh ấy đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ bằng tên thật của mình. Anh ấy nói với tôi rằng người cảnh sát báo cáo tôi đã chết vì uống quá nhiều rượu.
Một lần khác trong khi giảng chân tướng ở nhà ga, tôi bị người khác báo cáo lên sở cảnh sát đường sắt. Sau khi thẩm vấn tôi một lúc, họ đều tự hỏi tự trả lời, còn tôi không phối hợp với họ. Khi đưa tôi ra ngoài, hai viên cảnh sát cấp dưới hỏi tôi: “Dì ơi, cháu từng gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong, xin dì hãy dùng hóa danh và giúp cháu thoái xuất khỏi Đội.”
Sau Tết Dương lịch, trong khi giảng chân tướng, tôi bị cảnh sát tuần tra đưa đến sở cảnh sát đường sắt. Họ tìm thấy ba đĩa DVD cùng hai bản kinh văn mới của Sư phụ. Họ hỏi tôi lấy chúng từ đâu. Tôi không trả lời. Họ muốn đưa tôi về nhà nhưng tôi từ chối. Cuối cùng, họ vẫn để tôi đi.
Tôi đã bị bắt và đưa đến đồn cảnh sát hoặc sở cảnh sát nhiều lần. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi luôn được thả ngay trong ngày.
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/12/459925.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/13/209866.html
Đăng ngày 09-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.